Chương 662

Người đàn ông không hề nhìn cô một chút nào, dẫn theo đoàn luật sư ở sau lưng sải bước đi vào.

Lúc này Vy Hiên mới hoạt động thân thể cứng ngắc của mình, nghiêng đầu nhìn qua chỗ khác, khóe miệng dần dần kéo ra một nụ cười yếu ớt.

Nếu như một cái tát có thể đổi lấy sự tự do của anh ta, vậy cũng đánh giá.

Sau khi trở về, Vy Hiên Xem như chưa hề xảy ra chuyện gì, yên tâm tìm việc làm. Cô có trình độ cơ bản, lại là một người nổi danh với học lực cao, chỉ là thiếu thốn về kinh nghiệm làm việc, chỉ cần cô hạ thấp yêu cầu thì tìm được việc làm cũng không khó.

Một tuần sau liền có tin tức, cô được nhận làm biên tập thực tập trong một tòa soạn.

Thời gian trôi qua thật nhanh, từ nhà đến chỗ làm rồi lại về nhà, quy trình đó đã hình thành hai điểm không thay đổi, đảo mắt đã trôi qua nửa tháng.

Một ngày sau khi tan việc, cô ấy nhận được điện thoại của Trương Bảo Ngọc.

“Tối nay đi karaoke đi.”

“Mình không…”

“Không cho nói không đi.” Trương Bảo Ngọc đã trực tiếp mở lời ngăn chặn: “Cô Phạm à, cậu đã liên tục từ chối mình ba lần rồi đó, cậu đây là muốn mình đi qua đó trực tiếp bắt người hay sao.”

Ba lần…

Có à? Vy Hiên sắp không nhớ rõ nữa rồi.

Cô ấy cười nói: “Tối nay còn phải giao bản thảo, thật sự là bận đến nỗi không có thời gian luôn, thật xin lỗi mà.”

Trương Bảo Ngọc ở đầu dây bên kia đột nhiên trầm mặc vài giây, sau đó cô nói: “Này, nếu như cả một đời này Tập Lăng Vũ cũng không ra, có phải cậu muốn làm ni cô cả đời hay không hả?”

Động tác dọn dẹp đồ đạc của Vy Hiên bỗng nhiên dừng lại.

Rất nhanh lại tiếp tục: “Cái này thì có liên quan gì đến Lăng Vũ.”

“Phạm Vy Hiên, cậu muốn mình bị hủy hoại trên người của anh ta hay sao?” Giọng nói của Trương Bảo Ngọc khó có được nghiêm túc, đây là đang chất vấn Vy Hiên.

Cô ấy ngồi xuống xoa xoa mi tâm: “Bảo Ngọc, mình thật sự có rất nhiều việc.”

Không phải là bởi vì lo lắng, cũng không phải vì sợ hãi, hơn nữa cũng không phải là bất lực nên mới cự tuyệt Không tham dự vào thế giới bên ngoài của bọn họ. Bởi vì cô cần phải làm một lượng lớn công việc, chỉ là công việc mà thôi.

Bảo Ngọc khó thấy được mà hơi giận rồi, giọng điệu cũng kém: “Cuối tuần này anh họ của mình kết hôn rồi, đêm nay mình mời bạn bè ra gặp mặt, có đến hay không thì tự cậu xử lý đi, mình mới lười phải quản cậu.”

Nói xong cung cúp điện thoại.

Đến bây giờ Vy Hiên mới nhớ đến cuối tuần này là hôn lễ của anh Đình, trong lúc cô ấy đang choáng váng, Bảo Ngọc đã gửi địa điểm gặp mặt đến.

Như vậy thì có từ chối như thế nào cũng không được.

Lúc bước vào, bên trong căn phòng xa hoa có một đám người đang tụ tập vui đùa.

Bảo Ngọc nhìn thấy cô, vui vẻ vội vàng kéo cô tới, sắp xếp cho cô ngồi giữa anh cả và mình: “Vy Hiên, cậu có tin hay không, nếu như hôm nay cậu dám không đến đây, mình chắc chắn sẽ đoạn tuyệt quan hệ với cậu.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play