Define The Relationship

Protected: Vol 2 DTR 넷째 주 – TUẦN THỨ 4 (1)


1 năm

trướctiếp

Trong suốt khoảng thời gian ở Canada, Karlyle đã không thể ăn uống một cách tử tế. Cảm giác bức bối như thể có thứ gì nghẹn lại bên trong khiến anh ấy không thể ăn được bất cứ thứ gì. Ở một chừng mực nào đó, Karlyle là người biết thưởng thức việc ăn uống, tuy nhiên đây lại là lần đầu tiên trong suốt bao nhiêu năm anh ấy phải quản lý bản thân bằng việc khống chế một lượng thức ăn vừa đủ. Nguyên do thì đã quá hiển nhiên. Là vì sự việc đã xảy ra với Ash.

Hễ là chuyện liên quan tới Ash, mọi thứ luôn là lần đầu tiên và ngoại lệ. Trước sự thật ấy, Karlyle bỗng cảm thấy hoảng sợ. Chẳng có thứ gì là không đặc biệt cả. Anh ấy rất từng trải và cũng nghĩ rằng bản thân đã tương đối có tuổi, tuy vậy Karlyle nhận ra rằng có quá nhiều cái lần đầu tiên từ khi gặp gỡ Ash. 

Cuộc đời Karlyle vốn được vẽ lên như một đường chân trời tĩnh lặng, là Ash đã khiến nó trở nên hỗn loạn. Sự thật ấy, vừa đáng ghét lại vừa thích thú. Thật tốt khi người mà mình mới bắt đầu có tình cảm lại để lại dấu ấn như vậy trong cuộc đời Karlyle. Và cũng thật đáng ghét khi dấu ấn này lại khiến sự hiện diện của Karlyle trở nên kém quan trọng.

Chỉ nhắm mắt lại thôi, hình ảnh của Ash suy sụp khi nghe tin về Nicholas lại hiện ra. Anh ấy không hề biết rằng một gương mặt hay cười cũng có thể nhìn buồn bã tới vậy. Giờ thì thông qua Ash, cuối cùng anh ấy đã biết, cảm xúc thật sự phức tạp.

Anh ấy ghen tị với Nicholas, người có được tình yêu của Ash. Thật đáng xấu hổ. Hoàn toàn khác xa với Nicholas, hình ảnh bản thân lúc này trở nên có chút thảm hại. Khách quan mà nói, với Karlyle, người ý thức được diện mạo và bối cảnh gia đình đóng vai trò như thế nào trong việc xây dựng hình ảnh về toàn bộ con người mình, cảm giác xấu hổ này thật sự lạ lẫm.  
Nhưng càng nghĩ về điều ấy, thực sự cũng không kì lạ đến vậy. Karlyle không phải là tuýp người lanh lợi và vui vẻ. Anh ấy cũng không biết cách để tỏ ra thân thiện đáng yêu. Tất nhiên anh ấy có thể sử dụng trí óc để hoàn thành nhiệm vụ được giao với hiệu suất cao nhất, nhưng so với Kyle thì nó chẳng là gì hết. 

Kyle, chỉ trong chưa đến nửa năm, đã có thể theo kịp được hết những gì Karlyle học từng bước trong suốt một thập kỉ. 

Trong thế giới của anh ấy, sự thông minh tháo vát của Karlyle chỉ ở mức gần như bình thường. Môi trường xung quanh đầy rẫy những Alpha trội xuất chúng như Kyle. Karlyle đã phải cố gắng rất nhiều để theo kịp được với em trai mình. Nếu không nhờ việc lên kế hoạch và sự quản lý bản thân kĩ lưỡng, ông ngoại hẳn là đã rất thất vọng với Karlyle và bỏ mặc anh ấy từ lâu rồi.

Chính vì vậy chẳng có bất cứ điều gì đặc biệt về Karlyle hết. Nền tảng giàu có vốn dĩ không phải do anh ấy tự gây dựng. Bởi vậy của cải cũng chẳng thể coi là một thành tựu của Karlyle. Tất cả những gì còn lại chỉ là một gương mặt không có chút biến đổi gì về cảm xúc. 

Chẳng có lí nào Ash lại bị thu hút trước một người như vậy. Anh ấy sẽ mãi mãi chẳng bao giờ thích Karlyle. Ngay từ đầu, Karlyle thậm chí còn chẳng để tâm. Nhưng rồi khi nhận ra, thậm chí trước khi thử làm bất cứ điều gì, anh ấy đã đối xử thật tàn nhẫn với Ash. Làm tổn thương Ash. Thừa biết rằng ấn tượng ban đầu của Ash đã quá tồi tệ, ấy vậy mà anh ấy lại lặp lại sai lầm thêm một lần nữa. 

Có lẽ Ash sẽ chẳng muốn gặp anh ấy thêm bất cứ lần nào nữa.
Từ phía Ash mà nói, chuyện này cũng hoàn toàn hợp lý. Nicholas, lí do duy nhất để anh ấy gặp gỡ Karlyle, đã trở thành người dưng từ ngày hôm ấy. Karlyle đã nói những lời cay nghiệt với Ash. Trong tình huống như vậy, Ash chẳng có lí do gì để tiếp tục gặp mặt. Đằng nào thì mối quan hệ cũng sẽ kết thúc sau một tháng nữa. 
Ngồi trong xe trên đường quay về dinh thự, Karlyle cứ suy nghĩ mãi về việc này. Khi còn ở Vancouver, anh ấy có thể cố chìm đắm vào công việc để gạt bỏ đi sự phân tâm. Vì những suy nghĩ này, anh ấy có thể mắc lỗi và thể hiện sự thiếu sót của bản thân trước mặt em trai. Giấc ngủ cũng trở nên vô vọng, suốt mấy ngày trời Karlyle đi ngủ với đôi mắt mở to, nhưng anh ấy không thể hiện ra bên ngoài bất cứ điều gì. Trong thời gian ấy, bữa ăn chỉ quanh quẩn với súp và salad. Trái tim đau đớn đến mức không thể làm được bất cứ điều gì. 

“…Karlyle.”

Có vẻ Kyle đang dành rất nhiều sự chú ý tới Karlyle. Từ lúc gọi tài xế lái xe cũng đã mất một lúc, ngồi ở băng ghế sau, Karlyle quay mặt sang bên trái. Kyle chăm chú nhìn với gương mặt vô cùng lo lắng. Đó là một gương mặt rất tinh tế với đôi mắt xanh sâu thẳm. Mái tóc đen, đậm hơn màu tóc xám trầm của Karlyle, gợi nhớ anh ấy nghĩ đến Ash. Nghĩ đến nụ cười của Ash chớm nở trong tâm trí, Karlyle chợt có chút nhói lên. Trái tim đang cảm thấy đau.

 “Có chuyện gì thế?”

Karlyle khẽ lắc đầu.

“-Không có gì đáng lo đâu.”

“Mấy ngày vừa rồi anh chẳng ăn gì cả.”

Vốn dĩ Karlyle không ăn nhiều, anh ấy đã nghĩ rằng có thể Karlyle cảm thấy không thoải mái với lượng thức ăn, nhưng rõ ràng không phải như vậy.

“-Vì anh không thấy ngon miệng thôi, em đừng lo lắng.”

“Thật không?”

Dường như vẫn không tin, Kyle hỏi lại lần nữa. Ngoại trừ những việc liên quan đến Karlyle và Nicholas, em ấy rất giỏi nắm bắt được tâm lý người khác, nên có lẽ đã nhận ra chuyện gì đó. Nhưng Karlyle không biểu hiện ra ngoài.

“-Đúng vậy.”

Vươn người về phía Kyle, người không dễ xua tan được sự lo lắng. Cứ mỗi khi anh ấy vỗ nhẹ má giống như thời thơ ấu thế này, Kyle cũng chẳng còn cách nào khác ngoài việc tiếp nhận đụng chạm âu yếm từ bàn tay kia. 

Kyle là một Alpha trội, nhưng với Karlyle, đó là người mà anh ấy phải luôn bảo vệ. Thế mà em ấy lại phải lo lắng cho mình. Karlyle chợt cảm thấy bừng tỉnh. Trong giây lát, anh ấy dần nhận ra mình đã có một ảo mộng vô vọng đến mức nào. 


Karlyle cần phải trung thành với nghĩa vụ của anh ấy. Nếu như Kyle muốn tiếp tục cuộc sống không bị ràng buộc bởi gia đình như em ấy đang và đã từng sống, Karlyle phải tiếp tục vai trò làm hình mẫu. Suy cho cùng, Karlyle vẫn thuộc về cái tên của gia tộc Frost.

Chỉ vì quá lo sợ có thể sẽ không được gặp lại Ash nữa mà anh ấy đã quên mất một điều, đến cuối cùng sẽ chẳng có bất cứ thứ gì Karlyle có thể làm được với Ash. Trong thế giới của Karlyle, quan hệ hẹn hò của Alpha với Alpha là chuyện không nên xảy ra, mà cho dù có xảy ra, đến cuối cùng Karlyle vẫn phải kết hôn với Omega mà gia đình anh ấy đã lựa chọn.

Ngay từ đầu, trong một tình huống mà sẽ chẳng có bất cứ lối giao nhau nào, rốt cuộc anh ấy mong đợi cái gì chứ, hay mong rằng cuộc gặp gỡ sẽ dài lâu hơn?

Vô ích thôi. Càng gặp gỡ thì rồi đến cuối cùng khi mọi chuyện kết thúc, người tổn thương sẽ chỉ là Karlyle mà thôi. Kể ra cũng là chuyện tốt. Tuy rằng không phải cái kết có hậu, nhưng đằng nào cũng sẽ không gặp lại nhau nữa, thà rằng…

Kể cả đã cố nghĩ như vậy, Karlyle vẫn không thể xoa dịu tâm trí hỗn độn như mớ bòng bong. Tiễn Kyle về trước rồi quay về nhà tại Hampstead Heath, vẫn chẳng có chút gì thay đổi trong tâm trí của anh ấy.

***

Cùng lúc đó, kì phát tình đã tới.

Đó là một buổi tối thứ năm, kì thực cũng không bị lệch nhiều lắm so với chu kì. Sau lần gặp gỡ trước chuyến công tác, Ash đã không liên lạc trong suốt hơn một tuần. Karlyle cũng không chủ động liên lạc. Anh ấy đã bày tỏ ý kiến với Luther nên sử dụng thuốc ức chế cho kì phát tình lần này. 

Nhìn Karlyle với biểu cảm quan ngại, Luther đã đưa ra cảnh báo. Trong suốt một tháng qua lại cùng với Ash và tiếp xúc nhiều với pheromone của Alpha, cơ thể Karlyle đã chấp nhận sự thay đổi này, chính vì vậy thuốc ức chế có thể sẽ không còn hiệu quả giống như trước.  
Luther nói thêm rằng sẽ không có tác dụng phụ hay triệu chứng gì quá nghiêm trọng, chỉ là phản ứng của cơ thể đang dần thích nghi với cơ chế mới.  

Những lời Luther nói đều đúng. Ngay từ buổi sáng của ngày bắt đầu kì phát tình, Karlyle đã sử dụng thuốc ức chế, nhưng hiệu quả của thuốc có vẻ không công hiệu. Thông thường, khi sử dụng thuốc, các triệu chứng sẽ chỉ dừng lại ở mức sốt nhẹ. Nhưng hôm nay lại hoàn toàn khác biệt. Sự thật là thuốc ức chế dường như không có tác dụng. Ý thức chỉ còn lại một chút, cả cơ thể nóng bừng như bị thiêu đốt. Bụng thì thắt chặt. Bên trong sôi sục dữ dội.

Cảm giác khó chịu nhấn chìm toàn bộ cơ thể. Mùi pheromone toả ra từ khắp cơ thể thật lạ lẫm. Karlyle đã nói Mayam không cần chuẩn bị bữa ăn và dặn trước tuyệt đối không được lên lầu. Đó là chuyện nên làm. Nếu không diện mạo xộc xệch ngổn ngang của Karlyle sẽ bị phơi bày. Ngoại trừ đối phương Omega, Karlyle chưa bao giờ lộ diện bản thân trong những kì phát tình. 

Kì phát tình luôn là một thứ gì đó khiến tâm trạng anh ấy trở nên tồi tệ. Cảm tưởng anh ấy như biến thành một con quái thú vứt bỏ hết nhân tính phía sau. Dù không muốn chút nào, ham muốn tình dục mãnh liệt đã hoàn toàn kiểm soát anh ấy. Nắm lấy hông của ai đó rồi dang rộng ra, ham muốn bắn hết vào bên trong và để lại dấu vết ở những nơi lộ ra, mỗi lần phải thoả mãn ham muốn như vậy, anh ấy cảm thấy vô cùng ngại ngùng. Dẫu vậy, cơ thể của anh ấy, thứ cảm thấy thoả mãn với việc xuất tinh, thật ghê sợ.

Thuốc ức chế cho kì phát tình chỉ đóng vai trò rất nhỏ, tình cảnh thật đau đớn làm sao. Anh ấy không ngủ được. Thực sự rất nóng. Toàn bộ cơ thể bốc hoả. Áo choàng ngủ hiếm khi mặc đã cởi ra một nửa, lộ ra cơ thể trần trụi. Úp mặt xuống giường, Karlyle cố gắng gượng. Mặt trời cũng mới lặn. Tuy vậy vẫn còn một chặng đường dài trước khi màn đêm buông xuống.
Bất giác phía dưới hông động đậy như thể có thứ gì sắp nhét vào, tay bấu chặt lấy ga trải giường. Hơi thở ấm nóng phả ra từ khuôn miệng đang cố hít thở. Anh ấy muốn giải phóng ham muốn tình dục đang lấp đầy cơ thể này, chực trào như thể sắp nổ tung.  

Cái gì vậy, sao có thể…

Âm thanh rên rỉ một cách yếu ớt, Karlyle xoay người lại. Cảm giác đau nhức toàn thân giống như bị sốt, đầu óc trống rỗng trước ham muốn dâng cao tới mức chóng mặt. Cơ thể này cần phải được giải toả.

Một cách tự nhiên, những khoái cảm đã được trải qua lập tức ùa về. Theo bản năng, đầu óc dần liên tưởng tới những lần quan hệ với Omega, tuy vậy hình ảnh của Ash lại dần hiện ra. Nước bọt nuốt xuống, đọng lại một cách ngọt ngào trên đầu lưỡi đầy khao khát dường như đang tắc nghẹn trong cổ họng. Bàn tay tóm chặt lấy eo, giọng nói gợi tình thì thầm bên tai, từng ngón tay chậm rãi xâm nhập từ phía sau, à không, là thứ gì đó cứng rắn.

Ha, hơi thở nóng bỏng dần hắt ra. Đôi mắt khép dần lại trong trạng thái nhíu mày. Lông mi khẽ rung lên. Khi nghĩ về Ash, dục vọng như trỗi dậy. Cảm giác sung sướng đến khó tả mà Ash đã mang lại, anh ấy muốn có nó. Không, sự thật là anh ấy muốn có Ash ở bên cạnh.  

Cơn sốt dường như càng lúc càng tệ hơn. Lí trí dần mờ đi, không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ. Ham muốn được thoả mãn bằng cơ thể nhưng lại không có nơi nào để giải toả đang khuấy động bên trong đến điên đảo. Chỉ cần ngủ là được. Có thể chịu đựng được. Cũng chỉ hai ngày nữa thôi, vẫn có khả năng.

Karlyle loạng choạng đứng dậy lấy thêm thuốc ức chế. Áo choàng rơi xuống. Bờ vai ngang trắng muốt đắm chìm trong sắc đỏ và hơi nóng. Bàn tay gồng lên nổi cộm cả mạch máu, Karlyle quờ quạng trên chiếc bàn nhỏ cạnh giường ngủ. Cuối cùng cũng tìm được thứ gì rồi. Chuyển động bất ngờ khiến đôi mắt lảo đảo. Cơ thể đã không ăn uống đầy đủ từ nhiều ngày nay đang biểu tình trong đau đớn. 

Cơ thể Karlyle sụp đổ. Trước mắt chỉ còn một khoảng trắng, kí ức dừng lại tại đây.

Khi dần lấy lại được chút ý thức, Karlyle ngửi thấy một mùi hương quen thuộc. Đó là một mùi hương đầy nhung nhớ và mê hoặc. Khẽ nhíu mày, Karlyle gắng gượng mở mí mắt nặng trĩu. Tròng mắt thì chặt cứng. Cổ họng thì khô khốc.

“-Mình đã ngất đi sao?”
Nghĩ vậy, Karlyle cố nhúc nhích cơ thể một chút. Thế rồi anh ấy dần cảm nhận được một nhiệt độ cơ thể khác không phải của mình. Là những xớ vải từ quần áo đang chạm vào làn da trần. Không phải là áo choàng ngủ của anh ấy.

“Anh tỉnh rồi à?”

Karlyle chớp mắt. Tầm nhìn mờ ảo dần lấy lại trọng tâm, một gương mặt dần hiện ra trong bóng tối. Karlyle khẽ nhíu mày trước bóng dáng của một người không có lí nào lại ở đây được. Không thể nào.

Nếu đây là một giấc mơ, thì cũng thật quá tệ rồi. Người mà anh ấy cần phải quên đi từ lúc này tại sao lại có thể hiện ra một cách sống động như vậy?

“-…… Ash?”

Dù nghĩ rằng đó chỉ là một giấc mơ, cuối cùng cái tên vẫn được gọi ra. Khi ý thức dần dần trở lại, mùi hương của Ash trở nên rõ rệt hơn. Gương mặt đang cúi xuống nhìn Karlyle vẫn là biểu cảm dịu dàng, tuy vậy anh ấy không cười như mọi lần.

“Ừm.”

Giọng nói của anh ấy vẫn luôn thân thiện, nhưng hôm nay có vẻ hơi khác. Sau một vài giây, Karlyle đã có thể chắc chắn rằng đây không phải là một giấc mơ. Đến lúc này cảm giác xấu hổ dần ập tới. Nỗi xấu hổ ngay khi vừa mới tỉnh dậy nhiều đến mức có thể khống chế được cả sức nóng đang lan toả khắp cơ thể trong giây lát. 

“-Sao anh lại tới đây?”

“Karlyle đã gọi tôi. Anh không nhớ gì sao?”

Chẳng nhớ được gì hết. Anh ấy đã cố vươn tay để lấy thuốc ức chế để trên bàn, sau đó kí ức hoàn toàn đứt quãng. Nếu Karlyle thực sự đã liên hệ, hẳn là anh ấy đã tìm đến Ash trong trạng thái vô thức.

“Tôi đã nghe điện thoại, nhưng giọng anh nghe có vẻ không ổn nên tôi quyết định ghé qua.”
Tự hỏi chuyện gì đã xảy ra nhỉ. Ash đáp lại một cách chậm rãi. Karlyle cảm thấy một chút xa cách trong giọng nói ấy. Cũng có thể là sự thật, tôi ghé qua vì không biết có chuyện gì đã xảy ra. Ân cần đặt Karlyle nằm trên đùi, Ash đã đáp lại như vậy. Cả cơ thể như bị nhấn chìm xuống. Sự đau đớn lại bắt đầu le lói.

“-…… Xin lỗi anh.”

Ash im lặng một lúc. Khoé miệng hơi nhếch cùng với đôi mắt hơi cong lên như thể đang cười, nhưng thực sự không phải là nụ cười. Có một chút xa lạ.

“Là kì phát tình sao?”

Phá vỡ sự im lặng, Ash cất lời. Karlyle nhướn người dậy và quay mặt đi. Cả căn phòng này đều ngập tràn trong pheromone, chẳng có lí nào mà anh ấy không nhận ra.

“-Đúng vậy.”

“Tôi giúp anh được không?”

Ash tiếp tục hỏi. Karlyle ngưng lại. Ash và kì phát tình chính xác là ý định ban đầu của Karlyle. Chỉ mới lơ là một chút, ham muốn tình dục lại chạy dọc sống lưng. Tôi muốn đẩy Ash nằm xuống ngay lập tức và cắn lấy bờ môi kia.

Tuy vậy Karlyle một lần nữa kiềm chế lại.  

“-Anh không cần phải ép buộc bản thân làm vậy đâu.”

“Ý anh ép buộc bản thân là sao?”

Ash đáp lại một cách khô khan. Giọng nói bình thản như đâm thẳng vào trong tim. Karlyle mất một lúc để chọn được từ để nói. Đầu óc gần như bị thiêu đốt bởi sức nóng, anh ấy đã phải mất rất nhiều thời gian để nghĩ ra được lời nào đó.

“-Tôi… có lẽ anh cũng không muốn gặp tôi nữa, ý tôi nói là như vậy.” 

Bầu không khí lại yên lặng. Ash chậm rãi nắm lấy vai Karlyle. Chiếc áo choàng ngủ rơi xuống, bờ vai trần nằm trọn trong bàn tay Ash. Cơ thể khẽ động. Dường như chính bản thân cũng không ý thức được tình hình, cơ thể phản ứng trước sự đụng chạm. Phần bụng dưới căng cứng.

“Karlyle.”

Ánh mắt chạm nhau. Karlyle né tránh ánh mắt ấy. Bàn tay Ash nắm lấy cằm anh ấy. Tư thế cứ thế bị giữ nguyên. Bờ môi hấp dẫn của Ash, thật khó chịu mà.

“Thật là ……”

Một câu nói gọn lỏn vang lên. Ash thì thầm với giọng nói dường như không thể hiểu được.

“Tôi, không biết nữa.”

Bản thân Karlyle cũng không hiểu những lời ấy. Bàn tay đang giữ cằm chà nhẹ lên môi. Ngón tay chạm vào bên má.

“Tại sao anh cứ khiến người khác rối bời vì cái biểu cảm đó vậy?”

Dứt lời, Ash đẩy Karlyle lên giường. Toàn thân phản ứng đầy run rẩy trước lực đẩy. Thế này thì quá mức rồi. Ash định nói cái gì đây, nhưng giờ đầu óc không thể nghĩ được nữa.

“-Ash… Tôi không chịu đựng thêm được nữa đâu.”

Nếu anh không muốn, bây giờ tốt nhất anh hãy rời đi ngay đi, Karlyle cố thêm vào. Nhưng không thể. Bàn tay Ash đã kéo hẳn áo choàng ngủ xuống.

“Karlyle.”

Ash thì thầm rất khẽ.

“Anh muốn tôi rời đi sao?”

Ánh mắt đảo xuống, Karlyle lắc đầu. Cổ tay Ash đang giữ chặt cơ thể Karlyle bị nắm lấy. Nhìn cổ tay bị nắm chặt, Ash lặng lẽ mỉm cười. Nhận thấy nụ cười đó cuối cùng đã quay lại, một cảm giác thoả mãn đến kì lạ dấy lên trong lòng Karlyle.

“Vậy đừng cố nhịn nữa.”

Dứt lời, bờ môi của Ash phủ lấp lên. Khoảnh khắc anh ấy cắn vào da thịt mềm mại đầy nóng bỏng, lí trí hoàn toàn biến mất. Bàn tay Karlyle nắm lấy bả vai Ash đầy thô bạo.
Giành được đối phương mà cơ thể thành khẩn khao khát, bản năng dường như trỗi dậy bất chấp mọi chừng mực của bản thân. Kéo Ash vào sát người, Karlyle vội vàng đưa lưỡi vào. Cồn cào ruột gan cứ như một người bị bỏ đói vậy. Dù rằng Ash đang ở ngay trước mặt, anh ấy vẫn cảm thấy thật gấp gáp. Karlyle hôn nồng nhiệt như thể người kia sắp biến mất. Vượt trên cả ham muốn được kích thích của cơ thể, khao khát được khẳng định sự hiện diện của Ash còn lớn hơn thế nhiều.

Lưỡi quấn vào nhau. Nước bọt chảy xuống dường như là thứ ngọt ngào nhất anh ấy từng được nếm thử trong đời. Quả thực lạ thường.

Trong lúc đó, Ash vẫn đang vuốt ve bên sườn Karlyle và nắm chặt lấy eo. Cảm giác ngưa ngứa dần lan toả nơi vòng eo không có chút mỡ thừa, cứ nắm chặt rồi lại thả ra. Bàn tay có nhiệt độ thấp hơn cơ thể đang bốc hoả của Karlyle, cảm giác thật tuyệt. Tiếng rên bắt đầu vang lên khe khẽ.

Mút đến tận cuống lưỡi, Karlyle nâng thân người trên lên. Phần xương rắn chắn va chạm vào nhau. Không hề để ý, Karlyle nâng eo lên, phần thân dưới bắt đầu chà xát. Động tác gợi tình đến mức này chắc chắn không thể tìm thấy ở Karlyle của thường ngày.

Hơi thở dần đứt quãng. Mặc dù đầu sắp nổ tung vì bị ngạt hơi, anh ấy hoàn toàn không muốn buông rời môi. Cằm nâng lên, lưỡi đẩy vào sâu, sâu hơn, sâu hơn nữa. Ash đã gián đoạn nụ hôn sâu nóng bỏng đến mức nghẹt thở. Bả vai bị xô mạnh, hai phiến môi tách nhau ra. Phát ra âm thanh như tiếng kêu của một loài động vật có cánh, Karlyle vẫn dính lấy môi dưới của Ash.

“Gel. Anh có chứ?”

Ash lạnh nhạt tách môi ra đồng thời cơ thể hơi nhướn lên. Ngồi giữa hai chân Karlyle, Ash cởi áo khoác. Cánh tay nâng lên, toàn bộ trang phục được cởi ra một mạch, động tác thật gợi tình. Phải mất vài giây Karlyle mới hiểu được lời Ash nói. Bị tước mất thứ đang dành cho mình, sự thiếu nhẫn nại trào dâng. Lần nữa đi, thôi nào, anh ấy muốn chạm vào Ash.

“Không có thì không thể làm được đâu. Nói ai mang tới đi, Karlyle à. Nếu không hôm nay anh sẽ tàn tạ đấy.”

(lúc trước spoil tóm tắt có nói rồi, tác giả dùng từ 찢어지다 là bị xé rách á =)), rách cái gì tự hiểu nhé =)))

Tuy vẫn mỉm cười, Ash rất kiên định. Khi nghe nói không thể làm được, Karlyle lắc đầu. Anh ấy ghét chuyện đó. Tiếng thở vẫn hổn hển, Karlyle vươn tay ra. Sau lần đầu bị Ash tiến vào, lần mây mưa cũng trên chính chiếc giường này, anh ấy đã chuẩn bị một số thứ. Lúc đó Ash đã làm ướt bằng lưỡi, anh ấy vẫn còn nhớ rất rõ những gì Ash đã nói. Tuy vậy, trái với tâm trạng trong lòng, bàn tay anh ấy không tài nào mở được ngăn kéo tủ cạnh giường và trượt xuống.

“-Ở đây, bên trong……”

Dường như không đoán trước được tình hình, Ash nhìn đăm đăm vào chiếc tủ. Karlyle vẫn đang thở hổn hển trong lúc ngửa cằm lên. Ánh mắt cụp xuống đầy nhấp nhổm trước sức nóng. Nhanh nào, phải lấy được thứ ở bên trong. Có thể làm được mà. Lý trí tê liệt dần hoạt động đứt quãng.

Nghĩ được tới đó, Karlyle xoay người lại và vươn tay ra. Bàn tay của Ash chồng lên, nắm lấy móc khoá kéo ngăn tủ. Ngăn kéo được mở ra.

“… Anh đã chuẩn bị rồi sao?”

Giọng nói của Ash trầm xuống. Karlyle quay lại nhìn Ash lần nữa, bàn tay còn lại vươn ra ẩn gáy Karlyle xuống. Cơ thể lật xuống một nửa, Karlyle chớp mắt. Anh ấy vẫn liếc nhìn bàn tay Ash đang lấy chai dầu bôi trơn khỏi ngăn kéo. Bàn tay vẫn đang đè lên nhau. 

“Xoay người lại nào.”

Ash thì thầm rất khẽ. Ném chai dầu trong suốt màu xanh lên giường, Ash lấy khỏi ngăn kéo một cái bao cao su. 

“Anh muốn tôi ở bên trong anh mà.”

Tiếng vỏ bao xé ra, đồng thời là tiếng khoá quần kéo xuống có thể nghe được từ phía sau. Cũng không xác định được. Rất khó để di chuyển bởi phía sau lưng đã bị bàn tay đè chặt.

“Anh đã tự mình chuẩn bị sao?”

Không nhận ra tình huống lúc này, cơ thể ban nãy mới chỉ lật một nửa giờ đã hoàn toàn bị lật úp xuống. Chân thì bị dang rộng. Có thứ gì đó mát lạnh đang chảy vào khe hở giữa hai bên hông. Sống lưng ớn lạnh. Nâng người lên một chút, Karlyle khép hai chân lại.

Ash chen vào giữa đôi chân chuẩn bị khép lại. Hai bên đùi lại được dang rộng. Thứ mát lạnh kia cứ chảy đi chảy lại ở giữa hai bên hông. Có cái gì đó tan chảy ở khe hở chật hẹp, và cũng có cái gì đó đang chảy xuống đùi. Lướt qua rồi thấm xuống ga giường. Gel tan rất nhanh trước nhiệt độ cơ thể nóng hơn ngày thường, dần trở nên nhầy nhụa và nóng rát.

“Anh nói đi mà, Karlyle.”

Ash đưa ngón trỏ lên và tách rời khoảng hở giữa hai bên hông đang dính chặt. Ngón tay luồn lách vào bên trong, sức dồn xuống đùi. Gương mặt hoàn toàn nóng bừng. Nửa gương mặt vùi trong ga giường, Karlyle cong người lên.

Cơ thể đang cảm thấy hỗn loạn. Kì phát tình đã tới, lẽ ra phải đi tìm Omega rồi cắm vào. Làm sao mà bây giờ nơi kích thích duy nhất lại là cái lỗ ở phía sau kia chứ. *=)))))*

“-Ha, ha, hah…”
Như thể vẫn còn lưỡng lự, lưng cứ cong vào rồi lại duỗi ra, lặp đi lặp lại. So với bắp đùi rắn chắc, cổ chân mảnh mai và bàn chân phía dưới đang đạp vào ga giường. Mặc dù không có cái gì chắn phía trước, phần thân dưới di chuyển như thể đang có cái gì đó đâm vào, Ash đang tóm rất chặt.

“Anh đâu có di chuyển như vậy khi ở cùng tôi, Karlyle.”

Giọng nói vang lên như thể đang nhắc nhở. Ngón tay vẫn tiếp tục chà xát trong sự nhầy nhụa và tiến vào sâu hơn. Karlyle hơi há miệng. Trong lúc bờ môi vẫn còn phập phồng run rẩy, ngón tay của Ash tách ra, phía bên trong của Karlyle như bị xé toạc, căng chặt đến đau đớn. Ngón tay bị nuốt sâu vào bên trong, dường như đến tận gốc.  

“Nhanh nào, nói đi.”

“-Ah, ha ah, ha, urg!”

Ngón tay ấn chặt vào phần vách dày và căng mọng bên trong. Cơ thể phản ứng trước khoái cảm lan truyền từ tuyến tiền liệt. Phần eo rung lắc dữ dội đột ngột dừng lại. Cảm giác này khác hoàn toàn với cảm giác đạt được khi tự thoả mãn.  

“Hửm? Anh muốn mắc kẹt trong cái lỗ này sao?”

“-Ha, hức, chỗ đó, ức.”

Phía dưới chân dần trở nên tê liệt trước khoái cảm mạnh mẽ đang dâng trào từ bên trong cơ thể. Cứ mỗi lần ngón tay ấn xuống, toàn thân co rúm lại và phía dưới lại siết chặt hơn. Thứ ở phía trước, mặc dù vẫn chưa được chạm vào, bắt đầu nhỏ ra tinh dịch. Số lượng ngón tay cứ dần tăng lên. Không giống như Omega, khu vực phía trong rất dày và cứng, nhưng dần dần đã được Ash nới lỏng. Mọi giới hạn đều được gỡ bỏ, tiếp đến là cảm giác tan chảy một cách chậm rãi.  

“Anh mà không nói là tôi không làm nữa đâu, Karlyle.”

Thế mà lại nói không làm nữa sao, Ash thật biết cách khiến người khác tổn thương.

Lí trí được thiết lập trước giờ phai nhạt dần, chỉ còn lại sự nhục nhã, sao đây, chỉ có thể làm theo ý muốn của Ash mà thôi.

“-Anh, như thế này, huh, làm, urg, làm đi, ah…!”

Từng từ đứt đoạn lẫn với tiếng rên rỉ tạo thành một câu rồi ngừng hẳn. Ash rút ngón tay ra. Bên trong đang kêu gào điên cuồng, cố bám lấy ngón tay đang dần trượt ra.

Thay vì ngón tay, có một thứ khác đang chạm vào chỗ phía sau sâu hoắm kia. Dòng gel mát lạnh lại tiếp tục được rót xuống. Ash rót xuống như thể trút hết toàn bộ chai gel. Trước động chạm bí hiểm, Karlyle tóm chặt ga giường. Chiếc ga giường trở nên nhăn nhúm lộn xộn.

“Nếu tôi làm hơi thô bạo có được không?”

Không biết anh ấy đang hỏi cái gì nữa, Karlyle gật đầu. Nhanh, nhanh nào, cái gì cũng được, mau làm gì đó đi. Không còn đủ kiên nhẫn nữa rồi. Trong đầu thì càng lúc càng kì lạ, phía trong thì ngứa châm chích. Có lẽ bởi Ash đã nhấn vào chỗ đó, và giờ nó khiến anh ấy phát điên.

“May quá.”

Lời nói vừa dứt, Ash đâm vào. Sự đau đớn như xuyên qua da thịt. Cho dù bên trong đã được làm ướt bằng dầu bôi trơn, cảm giác vẫn vô cùng đau đớn. 

Cơ thể cảm giác như bị tách làm đôi, Karlyle trườn lên phía trước. Như thể đang cố chạy trốn mà bản thân cũng không biết, Ash kéo người Karlyle lại. Hai bên eo bị hai tay tóm chặt, toàn bộ cơ thể bị kéo ngược lại. Phần hông ẩm ướt ngập trong gel va vào khu vực phía trước của Ash.

Phịch, tiếng động vang lên đầy nhiễu loạn.

Vật kia đâm sâu vào khu vực ẩm ướt. Phía trong nóng hổi, nhày nhụa như bị xé rách. Karlyle khuỵu xuống. Phần hông vẫn nâng lên, mặt úp xuống ga giường. Sự đau đớn xuất hiện trong giây lát. 

“-Ah, ha, ha ức… hự… urg.”

Hơi thở đứt quãng. Âm thanh từ cảm giác như đang nghẹt thở mấp mé bên miệng. Không cho Karlyle có thời gian để nhìn lại bộ dạng thảm hại của mình, Ash chuyển động.

“-Đợi, đợi, ha, uh, chút, Ash, hự, to, quá, ah, hự.”
Đã là lần thứ hai tiếp nhận thứ đó của Ash, anh ấy vẫn không biết cách để điều chỉnh nhịp thở. Ash ấn lấy ngực và ôm chặt từ phía sau, cứ như vậy lặp đi lặp lại.

Ngón tay của Ash chạm vào đầu ngực và véo mạnh. Khoái cảm lại dâng lên, phía dưới bắt đầu phát ra tín hiệu. Vật kia bắt đầu dựng đứng lên, phía sau thì siết chặt đến chính bản thân cũng không nhận ra.

“Suỵt, ngoan lắm.”

“-To, hức, Ash, ha, ức.”

Mỗi khi đầu ngực bị véo mạnh, phần thân trên lại co quắp theo. Toàn bộ cơ thể đang run rẩy nằm dưới Ash không biết phải làm gì. Anh ấy giờ giống như một người hoàn toàn thiếu nhẫn nại. Phần ngực vẫn bị kích động dữ dội, Ash bắt đầu lại di chuyển.

Cảm giác sởn da gà chạy dọc sống lưng. Lực dồn vào đầu ngón chân. Mắt mở to. Karlyle lắc đầu và phát ra tiếng rên như một loài mãnh thú. Cố gắng kiềm lại nước mắt chực trào tuôn ra, nhưng tiếng rên kia thì không cách nào kiềm lại được.

“Hự, uh, ah, uh, ức, cái đó, hức!”

Ash hiểu rõ cơ thể Karlyle còn hơn cả chính anh ấy. Điểm nhạy cảm một lần nữa lại được tìm thấy dễ dàng, Ash nhẹ nhàng nhấn xuống. Cần một sự kích thích lớn hơn nữa.

Khoái cảm mãnh liệt từ bụng dưới khiến Karlyle dường như phát điên. Vùng vẫy lăn lộn, Karlyle bắt đầu van nài. Giá như có thể làm một cách thô bạo. Không cần nghĩ gì khác, một cách thô bạo…

“-Nữa, mạnh hơn, ah, hức!”

Chuyển động kì lạ quanh eo Karlyle ngưng lại. Bờ ngực cơ bắp đầy rắn chắc của Ash, cũng được nhuốm trong sức nóng như Karlyle, đang dính chặt phía sau lưng Karlyle. Phần lưng trần nhễ nhại mồ hôi trơn tuột. Cảm giác được cọ xát một cách chặt chẽ như vậy thật tốt. 

“Thật sao……”

Giọng nói trầm sâu thì thào bên tai. Pheromone của Ash thấm dần vào da bắt đầu toả ra. Ban đầu còn lướt qua một cách yếu ớt, dần dần pheromone nhanh chóng quấn lấy cơ thể Karlyle như một cơn sóng thần. Toàn thân trở nên run rẩy.

“Thật khiến cho người ta phát điên mà.”

[Lược bớt tầm 10 câu miêu tả cận cảnh nhé, cũng bạch bạch thôi chứ không có cái gì đâu =))]

Thích, thực sự rất thích. Lòng tự hỏi sao có thể thích đến mức này. Mỗi khi lưng bị ép xuống, khoái cảm dâng lên một cách tê dại. Chỉ bằng động tác đi ra đi vào, vật to lớn kia cũng đủ sức nghiến chặt tuyến tiền liệt. Cảm giác một thứ cong cong ấn chặt bên trong bụng tự bản thân nó đã là một khoái cảm.

“-Ha, ah, ức, sâu, quá, Ash, sâu… hự!”

Khí thế như muốn nhét toàn bộ phần hạ bộ vào, Ash đâm thúc một cách thô bạo. Ash kéo mạnh Karlyle, người đang bấu chặt ga trải giường trong tay. Cả hai cổ tay đều bị tóm chặt trong bàn tay nóng hổi và rắn chắc của Ash.
Tay bị khoá chặt phía sau, phần thân trên của Karlyle được nâng lên. Cằm hơi nghiêng lên. Thị giác dần trở nên nhiễu loạn. Vật lớn đang cương cứng của Karlyle giật lên giật xuống từng hồi với từng chuyển động. Karlyle đang bị đẩy lên thành tư thế quỳ. Âm thanh gì đó vang lên ở phần khớp nối. Gel ở bên trong đã hoàn toàn tan ra và đang chảy xuống nhỏ giọt.  

“-Hức, to, tới, đó, tới, đó.”

Âm thanh trần trụi dần chạm tới lỗ tai, Karlyle lắc đầu. Anh ấy không bao giờ nghĩ sẽ có ngày phía sau lại có âm thanh như vậy. Đây là lần đầu tiên. Tiếng nước lõm bõm kia rõ ràng là đang chảy xuống từ cái lỗ bên dưới.

Da thịt thấm đẫm trong gel, khi vật kia đâm vào thì nuốt lấy một cách ngấu nghiến, cũng là vật đó khi rút ra thì lại cố bám chặt một cách thiếu kiên nhẫn. Là một Alpha, Karlyle không nên có loại cảm giác như thế này. Cái này, chỉ có Omega, mới làm như vậy…

Nghĩ vậy tâm trạng lại bắt đầu rối bời. Thực ra là sợ hãi. So với lần đầu bị đâm vào phía sau, cảm giác bất an hơn nhiều. Hình như có cái gì đó rất lạ, đang thay đổi. Cảm giác thế này thì không còn là Alpha nữa rồi.

Trước cảm giác nguồn gốc bản thân như sắp sụp đổ, Karlyle cảm thấy hụt hơi. Anh ấy muốn nhìn thấy gương mặt của Ash. Anh ấy ghét như thế này.

“-Tới, tới đó thôi……”

Vặn mạnh tay, Karlyle đẩy người ra khỏi Ash. Hít một hơi dài rồi ngã gục xuống giường. Ash cau mày lại và nằm trườn lên người Karlyle. Bàn tay dịu dàng chạm vào má.

“Karlyle, sao anh lại như vậy?”

Trái tim tê cứng cùng với giọng nói khản đặc. Karlyle thì thầm, lông mày cụp xuống. Nửa cau mày trước sự sung sướng, đôi mắt đỏ hoe, anh ấy khẩn khoản nài nỉ.

“-Tôi muốn… nhìn, gương mặt anh.”

Giọng nói đầy ngổn ngang lí nhí cất lên, tôi nói là tôi muốn. Ash nhìn Karlyle với gương mặt như thể vừa bị châm chích vào chỗ nào đó. Ha, thở nhẹ một cái, Ash nâng phần thân trên của anh ấy lên. Bàn tay giờ cũng không có rảnh để vuốt mái tóc lộn xộn đang rũ trước trán. 

“Là vậy sao?”

Yêu cầu chẳng lẽ hơi quá mức? Biểu cảm của Ash thật khó mà phân tích. Tuy nhiên Karlyle vẫn gật đầu. Anh ấy muốn nhìn thấy Ash. Anh ấy muốn cảm nhận được biểu cảm và hơi thở của Ash. Ít nhất bây giờ thì là như vậy.

“-Một chút thôi, cũng được, ha, urg, uh.”

Karlyle rên lên khe khẽ, vật kia cảm giác như sắp đứt rời. Ash nhẹ nhàng xoay người anh ấy lại. Khi lưng chạm vào ga giường ẩm ướt cũng là lúc được nhìn thấy Ash. Gương mặt đang cúi xuống nhìn anh ấy thật dịu dàng.

Mái tóc rủ xuống vương vấn trên vầng trán, cặp mắt hai màu xanh xám tuyệt đẹp, phần thân trên cường tráng nhễ nhại mồ hôi, tất cả đều được thu vào tầm mắt, cảm giác dần thư thái hơn.

“Anh thích nhìn mặt đến vậy sao, Karlyle?”

Bàn tay Ash mân mê bên má đang nóng bừng như lửa đốt. Tôi đã nói biết bao nhiêu lần là tôi muốn cái gì rồi mà.
Xấu hổ với những suy nghĩ bên trong bộc phát một cách vô thức, nhưng Karlyle cũng không thể phản bác. Anh ấy đảo mắt nhìn sang hướng khác. Ash xoay mặt thẳng lại. Bàn tay của Ash lại chạm vào cái lỗ nhớp nháp phía sau một lần nữa.

“Đừng có nhìn đi chỗ khác, nhìn tôi đi, cho đến khi anh thấy thoả mãn.”

Tôi ở đây rồi mà, nhìn tới mức mà anh muốn đi.

Chậm rãi đút vào, phía dưới chật hẹp lại được nới rộng. Cảm giác như được hoàn toàn lấp đầy vì phía trong bụng rất chặt. Chớp chớp hàng lông mi cũng ướt đẫm mồ hôi, Karlyle nhìn Ash như thể bị mê hoặc. Thật muốn nghẹt thở. Cái ánh mắt dịu dàng đó, anh ấy sẽ chết chìm mất thôi.

Ash tiếp tục chuyển động mà không nói lời nào. Âm thanh lõm bõm ở bên dưới khiến cơ thể nóng bừng lên. Miễn là được nhìn thấy gương mặt của Ash, mọi thứ đều ổn hơn. Karlyle vươn tay ra, kéo sát phần thân trên vững chãi của Ash vào người. Trái tim đập loạn nhịp, vừa nhanh vừa hỗn độn.

Phải chăng khi bước vào kì động dục, nhu cầu về khoái cảm lại càng tăng lên hay không? So với lần trước, việc xuất tinh mất nhiều thời gian hơn. Nhưng điều đó không có nghĩa là anh ấy cảm thấy tẻ nhạt. Chỉ là nó quá nhạy cảm nên mới trở thành vấn đề.

Mỗi khi đâm vào như nghiền nát tuyến tiền liệt, pheromone của Ash tuôn trào dữ dội. Là anh đã khiến tôi thành ra như thế này, anh còn định thuần hoá tôi đến mức nào nữa đây? Bên cạnh khoái cảm mạnh mẽ trào dâng bên trong, pheromone thấm dần vào nhau. Cảm giác không biết miêu tả thế này có đúng không, pheromone ngấm vào cơ thể Karlyle đến mức muốn nghẹt thở. 

Không phải của Omega, cơ thể tiếp nhận pheromone của cùng chủng loại ban đầu có chút kháng cự và hung hăng. Nhưng sau lần xuất tinh đầu tiên, khi pheromone ngấm vào, cơ thể đã nhận diện một cách khác biệt. Nói một cách chính xác, chỉ có pheromone của Ash Jones mới được tiếp nhận một cách khác biệt như vậy thôi.

Tâm trí bất chợt trở nên trống rỗng. Khẽ thở hắt ra nhưng cũng đủ để tạo thành âm thanh trầm thấp. Cổ thì tê cứng, đùi bị gập lại và dang rộng đầy đau đớn. Ash nói đúng. Nếu không có chất bôi trơn, có lẽ phía sau đã rách tả tơi rồi. Chừng này đã quá mãnh liệt và bền bỉ rồi.

Cho dù có không phải kì phát tình, Ash đã rất ăn khớp với Karlyle. Cơ thể hoà quyện vào nhau không ngừng nghỉ. Trong lúc nhìn mặt trời mọc, Karlyle đã bắn ra. Anh ấy thậm chí còn không nhớ đã bao nhiêu lần như vậy.

Giờ thì anh ấy phát điên như một con thú trong kì động dục, phần thân dưới hoàn toàn hỗn loạn. Nếu có một điểm khác biệt với lần trước, thì đó là lần này phía sau đã phối hợp để tiếp nhận. Cái cảm giác phía trong ướt sũng ngập trong chất bôi trơn cũng dần quen thuộc.

Mặc dù có thể cảm nhận được lửa tình trong cơ thể đã dần hạ hoả, Karlyle không muốn dừng lại. Cho tới khi Ash tự dừng lại, anh ấy muốn để yên cơ thể như vậy. Cảm giác quá sức dường như sắp chực trào. Ash, thực sự là quá tuyệt.

Vậy nên chính là như vậy.

Trước yêu cầu của Karlyle, chuyển động ở vị trí để có thể thấy được gương mặt anh ấy, Ash đã đâm thúc vào bên trong rất sâu. Một chân quàng lên vai, Karlyle run rẩy siết chặt phần thắt lưng.  
Ham muốn xuất tinh mãnh liệt dâng lên khi cảm nhận được sự xâm nhập của một thứ thô cứng đang đào sâu bên trong, tuyến tiền liệt bị chà xát một cách thô bạo. Bức tường nhạy cảm bên trong đang run rẩy, cắn chặt lấy thứ kia. Ash đảo mắt. Nhìn thấy biểu cảm ấy, Karlyle lại tuôn trào cảm xúc.

Thứ kia vẫn cứ tăng dần lên về kích thước, tinh dịch nhỏ giọt lõm bõm trên bụng. Quy đầu phồng lên như tạo thành một hình tròn. Ash hít một hơi rất sâu, chậm rãi hướng mắt xuống. Karlyle thở dốc với đôi mắt nửa nhắm nửa mở, co rúm người lại và nâng phần thân trên lên.

Là thắt nút. *knotting*

Khi trải qua kì phát tình cùng với Omega, Karlyle đặc biệt thận trọng không để việc thắt nút diễn ra. Mặc dù thoạt đầu cũng chẳng có Omega nào khiến cho anh ấy muốn làm như vậy, nhưng khi phấn khích quá độ, và khi khoảnh khắc đó tới, anh ấy chắc chắn phải kiềm hãm bản thân. Kể cả có dùng bao cao su đi chăng nữa, chỉ là để ngăn chặn mọi khả năng có thể xảy ra.

Có điều làm tình với Ash…… chuyện này là không cần thiết.

Cái này cũng không phải là chuyện duy nhất. Còn rất nhiều lí do khác. Có điều hành động này cũng đâu phải là cố tình. Cảm giác bối rối ùa đến. Karlyle cử động với đôi mắt mở to. Bàn tay nhợt nhạt ấn mạnh vào cơ bụng bằng phẳng, nhưng mà Ash lại không hề lùi lại.

Ash cúi gập người xuống dính sát hơn nữa, bàn tay còn lại vươn ra. Cánh tay khoá chặt đùi của Karlyle trên vai, tay còn lại nắm lấy cậu nhỏ của Karlyle. Vật kia đang sưng phồng tới mức không thể nằm trọn trong bàn tay to bản của Ash.

“-Ash, cái này, hự, ức,…!”

Ash nghiêng đầu và cúi mắt xuống. Hàng mi dài chớp chớp lên, ánh mắt nhanh chóng chạm nhau. Cặp mắt đối diện đang nhìn thẳng vào Karlyle.

“Tôi từng nói là tôi thực sự không hiểu được, anh còn nhớ không?”

Ash đang chà xát vật nhỏ cương cứng và sưng phồng. Tinh dịch nhỏ giọt dần chực trào ở gần khu vực niệu đạo. Ngón tay cái đang vân vê bỗng chặn lại trên phần đầu của quy đầu. Cảm giác chuẩn bị xuất tinh đến nơi bị chặn đứng lại, Karlyle khổ sở quay người lại.

“-Hức, ha, á, bỏ ra, làm, ơn, hự, bỏ, ra, ức.”

“Giờ cũng vẫn vậy.”

Lòng bàn tay Ash siết chặt. Ngón tay cái vẫn tiếp tục chà xát. Thắt lưng gần như gập hẳn lại, Karlyle nâng cằm lên và lắc đầu liên tục. Đau quá. Anh ấy muốn xuất ra.

“-Ha, tôi muốn, ra, hức, ư…!”

“Nếu vậy……”

“Tôi không biết nữa.”
Ash hơi nhíu mày. Ánh mắt đăm đăm vẫn dán vào Karlyle. Nước mắt chực chờ như sắp tuôn ra. Nhưng cũng không có vẻ gì là sắp khóc. Cánh tay run rẩy vươn ra, Karlyle nắm lấy cổ tay của Ash. Cố nắm chặt bằng tất cả sức lực, Ash vẫn không hề buông ra.

“-Ash, hức, làm ơn, hức, làm ơn đi mà…”

Cuối cùng thì cũng phải van nài. Trong lúc vật lộn, lưng Karlyle như oằn xuống. Chân thì đạp nát ga giường. Phần hông dồn rất nhiều sức. Ash ngưng lại một lúc và bắt đầu đâm vào tuyến tiền liệt. Thụp, âm thanh phát ra, da thịt bị đâm vào một cách đau đớn. Sự đau đớn lại trở thành sự kích thích. Mồ hôi đầm đìa khắp cơ thể. Cổ họng sưng rộp.

“-Ahh, tại sao, không, buông ra, ha á.”

“Vậy anh còn nhớ gì khác nữa không?”

Những gì Karlyle đã nói sao. Ash vừa nói vừa ấn sâu hơn nữa. Phía trước mắt dần như trắng xoá. Cảm giác cái đầu như sắp nổ tung. Bụng dưới căng cứng đến mức đau đớn. Phía dưới cứ thít chặt rồi lại nới lỏng ra.

“Hôm đó… Tôi đã phiền lòng lắm đấy.”

Thúc, lại nghiền mạnh lần nữa. Cả cơ thể đau nhói. Nước bọt chảy ra từ khuôn miệng đang thở dốc. Argh, hức, không thể thở nổi nữa rồi. Vừa thích thú vừa đau đớn. Không, thực sự rất thích. Phía sau, Ash, chỗ đó, thật sự, đã đâm rất sâu…

 “Lần tới ấy, Karlyle à, hãy nói chuyện nhẹ nhàng hơn một chút nhé.”

Như thể đang tỏ ra dễ thương, Ash nói rất nhẹ nhàng. Một lần nữa, thứ kia lại đâm sâu, thật sâu bên trong. Karlyle đáp lại như thể hét lên.

“-Sai, tôi đã, sai rồi, hức, uh, á, Ash…!”

Tay vẫn chưa được gỡ ra. Ngón chân bị kéo đến tê người. Ash chuyển động. Có cái gì đó xâm nhập ở phía sau, khoái cảm xuyên lên tận đỉnh đầu. Cái lỗ nhỏ kia lại rạo rực và siết chặt thứ đang tiến vào, dư vị trào dâng thật tê tái. Sự phấn khích chạy dọc khắp các mạch máu trên cơ thể.

“-…Ha… Argh……!”

Một chân bám trên vai được gỡ xuống. Khi chân Karlyle rơi tự do xuống ga giường, Ash đã ôm lấy anh ấy. Cũng không biết nên làm gì, cánh tay ban nãy giày xéo ga giường, đón lấy Ash. Kì lạ quá. Cơ thể mỗi lúc càng trở nên kì lạ.
Trước nỗi lo sợ đang dâng lên, anh ấy cắn vào cổ Ash. Lực cắn đủ mạnh để làm bứt rứt da thịt. Ash kêu lên một tiếng rất ngắn, anh ấy không cắn lại. Đưa cổ vào sát hơn, anh ấy ôm Karlyle thật chặt. 

Tầm nhìn trắng xoá trước đó dần trở nên tối sầm. Mí mắt run lên, cơ thể Karlyle như sắp đổ gục. Cùng lúc ngả người về phía sau, Ash buông tay đang nắm lấy vật kia, cơ thể rã rời run rẩy liên hồi. 

Chỉ một lúc ngắn sau, tinh dịch từ từ chảy ra. Một lượng lớn đã tuôn ra ào ạt từ cái khe nhỏ bị chặn lại trước đó, chỉ ngay trước lúc vừa định xuất tinh sau khi bị thắt nút. Sau một hồi lo lắng, chất lỏng đã phủ đầy trên cơ bụng săn chắc.

Trình tự có lẽ không đúng lắm.

Trước lúc xuất tinh, anh ấy đã cảm thấy thứ gì đó. Tuy nhiên quá trình đã diễn ra đồng thời một cách rất tự nhiên cùng với sự giải phóng của tinh dịch. Cũng chẳng có nghĩa lí gì hết. Chuyện này…

Suy nghĩ cũng không kéo dài quá lâu. Cơ thể không được ăn uống đầy đủ, gần suốt một ngày đã xuất một lượng lớn tinh dịch, việc thắt nút đã khiến cơ thể suy kiệt. Dù rất muốn nhưng vẫn không tài nào ngủ được, giờ thì anh ấy buồn ngủ đến mức thực tế kia cũng hoàn toàn lu mờ.

Trước khi ý thức hoàn toàn biến mất với cảm giác buồn ngủ rũ rượi, anh ấy vẫn cảm nhận được một đụng chạm mềm mại trên trán. Có vẻ như đã có vài từ cố nói ra bên dưới bờ môi đang khép hờ.

Anh ấy đã chìm vào giấc ngủ như vậy.

Karlyle đã thức dậy vào lúc mặt trời nắng ấm nhất trong ngày. Mí mắt trĩu nặng nhắm nghiền dần hé ra. Chỉ có âm thanh êm nhẹ từ máy lạnh phả ra trong không khí. Tia nắng vàng rực rỡ chiếu vào làn da lạnh lẽo khiến cơ thể ấm dần lên.

Đã bao giờ anh ấy ngủ say đến mức này chưa?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp