<!--StartFragment-->

Giới thiệu

Bình Chiêu năm thứ mười tám, Phò mã Tống Giản bị biếm làm thứ dân, phải quỳ ra khỏi Đế Kinh, sung quân đến Gia Dục.

Lâm Xuyên Công chúa Kỷ Khương theo đoàn đưa tiễn.

Lúc chia tay, Tông Giản dập đầu bái biệt công chúa. Y hỏi: "Ba năm ân tình đến đây là chấm dứt sao?"

Công chúa đáp: "Không dứt. Kỷ Khương trước là công chúa Đại Tề, sau đó mới là thê tử của Tống Giản."

"Vậy nếu như có một ngày, cô chỉ là thứ dân thì sao?"

–oo0oo–

Đôi dòng của người dịch:

Cách đây hai tháng mình tình cờ đọc bộ truyện này. Truyện rất hợp gu mình, đọc xong còn bị ám ảnh mất mấy ngày không thoát ra được. Thế là trong lúc tinh thần hưng phấn quá trớn, mình đi tìm tài khoản cá nhân của tác giả để xin dịch lại truyện. Tin nhắn mãi im lìm không thấy hồi âm. Tới lúc mình đã suýt quên rồi thì hôm qua tác giả đã trả lời mình. Bạn ấy đồng ý cho mình dịch, nhưng với điều kiện phải hoàn toàn vì mục đích phi thương mại. Thế là mình quyết định ôm luôn truyện này.

Tuy bản thân mình cũng hy vọng câu chuyện sẽ được chia sẻ với nhiều người đọc hơn, nhưng mọi người vui lòng đọc xong không mang đi đâu khác giúp mình nhé.

Bối cảnh câu chuyện không lớn nhưng lại đưa ra một cái nhìn rất đa chiều về con người trong thế cuộc thời xưa. Hầu hết các nhân vật được khắc họa trong truyện không phải là người tốt, ngay cả nam nữ chính cũng vậy. Thế nhưng nhân vật phản diện lại có lắm điểm đáng thương. Nhớ trước đây trong "Tầng phía dưới bầu trời" mình đã từng nói, làm gì có ai vừa sinh ra đã là kẻ xấu? Cái xấu không tự nhiên đến, đôi khi chúng chỉ hình thành khi linh hồn đã trải qua những tổn thương về mặt thể xác lẫn tinh thần, lạc lõng giữa dòng đời nhưng lại không được ai cứu rỗi.

Tống Ý Nhiên trong câu truyện này là một cô gái như thế, Tống Giản là người như thế, và có lẽ cả Lục Dĩ Nhiên cũng là người như thế.

Nữ chính Kỷ Khương trong câu chuyện là một người lấy đại cuộc làm trọng. Giống như trong giới thiệu, nàng nói trước tiên nàng là công chúa Đại Tề, sau đó mới là thê tử của Tống Giản. Mỗi chuyện nàng làm đều lấy quốc gia và trăm họ làm đầu, có thể vì đất nước mà hy sinh hạnh phúc của mình. Thế nhưng đến cuối cùng, lại phát hiện ra tất cả chỉ là một trò cười.

Còn với Tống Giản mà nói, ngay từ đầu thì thù hận, vinh hoa phú quý đều không thể sánh bằng cô gái tên Kỷ Khương.

Yêu thương nhau, phản bội nhau, ruồng rẫy và tra tấn tinh thần nhau, nhưng cuối cùng trái tim họ vẫn luôn hướng về nhau. Đó chính là điều mình vẫn luôn hướng tới trong mỗi câu chuyện. Và hi vọng bạn cũng như mình, sẽ thích bộ truyện này.

Lần đầu dịch truyện cổ, hi vọng văn phong dịch không khiến mọi người bỏ chạy.

Tên tác giả là 她与灯, nghĩa là "Cô ấy và ngọn đèn". Nhưng mình thấy bút danh này dịch ra hơi mông lung nên để nguyên âm Hán Việt. Mọi người có thể góp ý thêm nhé.

<!--EndFragment-->

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play