Dĩ nhiên bằng lòng.
Ngày lành tháng tốt, canh ba giờ ngọ, kiệu lớn tám người khiêng khởi hành từ thôn Ngu, lảo đảo lên đường tới kinh đô.
Lúc chia tay lưu luyến mãi không thôi, Ngu Tiểu Mãn xốc mành kiệu thò đầu nhìn về phía sau, một tiếng gọi “chị” vừa định cất lời, đã nhìn thấy một đám bè bạn thân quen ban nãy vừa mới cầm tay cậu khóc lên khóc xuống, giờ đã giải tán tụ tập trước cửa nhà gỗ một lần nữa, đang nhao nhao chia sính lễ.
Ngu Tiểu Mãn nghẹn họng một cái, nhìn mấy chục rương gỗ lim nạm vàng xếp thành hàng dài dằng dặc, đoán chừng bên trong hẳn là càng thêm đắt đỏ, bọn họ tò mò cuống quýt lật xem cũng là chuyện thường tình.
Tự khai thông xong, Ngu Tiểu Mãn quay đầu ngắm con đường phía trước.
Lối đi quanh co dẫn tới phương xa, những bất an thấp thỏm và chán chường thất vọng lúc theo chính con đường này hồi hương, đều theo mây khói bay xa, chớp mắt đã vụt biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT