Lục phủ đông đảo người làm nữ, nhưng lại không có bao nhiêu người được phép tự do đi lại trong sân, thế nên cũng không sao đối chiếu được.
Vân La làm chứng nói rằng, những ngày qua Đại thiếu nãi nãi thường chạy ra ngoài, còn chăm chỉ pha trà cho Đại thiếu gia uống một cách bất bình thường.
Có hôm nọ ả đi ngang qua thấy Đại thiếu nãi nãi đổ thêm thứ gì vào chén, chỉ biết đối phương luống cuống chân tay giấu giấu giếm giếm, nhìn qua đã thấy có điều mờ ám.
Lời này được chứng thực bởi bà vú Thân: “Lần trước tôi đi qua bếp cũng thấy Đại thiếu nãi nãi lén lén lút lút đổ thứ gì vào bát canh của Đại thiếu gia, tôi còn nghĩ bình thường canh đều do nha hoàn đưa đến phòng chủ tử, sao nay lại phải phiền Thiếu nãi nãi tự mình động tay vào.”
“Ngươi nhìn cho kỹ,” Lục Kích trầm giọng, “Là thứ bột này?”
Bà vú Thân rướn cổ nhìn bột trên đất: “Còn có thể là gì khác được chứ, trắng, đựng trong túi vải, chắc hẳn không phải lần đầu tiên làm chuyện này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT