Diệp Sâm Nam đến quầy lễ tân lấy thẻ phòng, lên lầu tìm Tô Mính Hoàn.
Thật hiếm khi Tô Mính Hoàn có được giấc ngủ sâu đến như vậy, có lẽ có liên quan đến việc cô đã uống một chút rượu trong buổi tiệc tối này, sau khi Diệp Sâm Nam vào phòng, kêu cô hai tiếng cũng không thể đánh thức cô dậy được.
Nhìn dung nhan khi yên tĩnh ngủ say của cô, anh cảm thấy rất ngoan. So với sự bá đạo lúc tỉnh, bộ dáng thả lỏng không mang theo sự công kích gì của bây giờ thật sự dễ làm người khác sinh ra ý muốn bảo vệ.
Diệp Sâm Nam nhẹ nhàng đem cô bế lên, đem cô đầu dịch đến trên gối đầu, lại đắp chăn cho cô đàng hoàng.
Trong lúc Tô Mính Hoàn mơ mơ màng màng trở mình, dường như bị tiếng ồn làm cho có chút không kiên nhẫn, đem mặt chôn vào trong chăn.
Diệp Sâm Nam tưởng rằng mình đã đánh thức cô dậy, nhưng không nghĩ tới chỉ qua vài giây, cô lại tiếp tục ngủ say.
Anh ngồi ở mép giường, lo lắng cô chôn mặt trong chăn sẽ khó thở nên đã đè góc chăn xuống, điều chỉnh đầu của cô lộ ra ngoài.
Làm xong này tất cả anh cũng không rời đi. Cánh tay chống trên gối đầu, một bên người dựa vào bên cạnh cô, nhìn dáng vẻ yên tĩnh đi vào giấc ngủ của cô.
Cánh mũi cô xinh xắn, hô hấp nhẹ nhàng đều đặn, càng nhìn càng thấy có chút đáng yêu, thật sự là cảnh đẹp ý vui.
Mặc kệ là khi còn nhỏ hay là hiện tại.
Anh còn nhớ rõ lần đầu tiên khi thấy cô là ở trên lễ tang của ba cô. Cô gái nhỏ lúc ấy khóc đến tê tâm liệt phế, khóc đến cả khuôn mặt đều đỏ bừng.
Lúc ấy anh tùy tiện nghĩ ra một câu chuyện để dỗ cô, không nghĩ tới cô lại tin là thật.
Anh tưởng rằng từ sau lần đó anh sẽ không có duyên phận gặp lại cô nữa. Cho nên vào năm cấp ba ấy, lúc cô đi tìm anh và khi biết cô chính là cô gái nhỏ năm đó đã làm cho anh thật bất ngờ.
Chỉ có thể đổ thừa cho đoạn thời gian đó tâm trạng của anh thật sự không tốt, căn bản không có tâm tình ôn lại chuyện cũ với cô.
Đặc biệt là những người bạn học bên cạnh đều đồn đãi, bàn tán, nói có một người là đàn em lớp dưới có ý với anh, thường xuyên hỏi thăm chuyện của anh ở trong trường học làm anh càng thêm không dám đến gần cô.
Anh đã không được quyền tự do lựa chọn, bởi vì anh và ông nội đã trao đổi điều kiện.
Ông cụ đã nói với anh, đôi khi con người tồn tại trong cuộc sống này có rất nhiều chuyện vốn dĩ là thân bất do kỷ. Đặc biệt là những người giống như bọn họ, khi vừa sinh ra đã phải gánh vác trọng trách với rất nhiều người.
Cha của anh, Diệp Diên Phong, chính là một ví dụ điển hình.
Làm người được lựa chọn để nối nghiệp của tập đoàn Diệp Thị, không chịu suy xét vì vinh quang của toàn bộ gia tộc, năm đó lại tự ý quyết định đi cưới mẹ của anh.
Hiện giờ quan hệ gia đình tệ như vậy chính là vì sự tùy hứng tuổi trẻ của
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.