Diệp Sâm Nam đến quầy lễ tân lấy thẻ phòng, lên lầu tìm Tô Mính Hoàn.
Thật hiếm khi Tô Mính Hoàn có được giấc ngủ sâu đến như vậy, có lẽ có liên quan đến việc cô đã uống một chút rượu trong buổi tiệc tối này, sau khi Diệp Sâm Nam vào phòng, kêu cô hai tiếng cũng không thể đánh thức cô dậy được.
Nhìn dung nhan khi yên tĩnh ngủ say của cô, anh cảm thấy rất ngoan. So với sự bá đạo lúc tỉnh, bộ dáng thả lỏng không mang theo sự công kích gì của bây giờ thật sự dễ làm người khác sinh ra ý muốn bảo vệ.
Diệp Sâm Nam nhẹ nhàng đem cô bế lên, đem cô đầu dịch đến trên gối đầu, lại đắp chăn cho cô đàng hoàng.
Trong lúc Tô Mính Hoàn mơ mơ màng màng trở mình, dường như bị tiếng ồn làm cho có chút không kiên nhẫn, đem mặt chôn vào trong chăn.
Diệp Sâm Nam tưởng rằng mình đã đánh thức cô dậy, nhưng không nghĩ tới chỉ qua vài giây, cô lại tiếp tục ngủ say.
Anh ngồi ở mép giường, lo lắng cô chôn mặt trong chăn sẽ khó thở nên đã đè góc chăn xuống, điều chỉnh đầu của cô lộ ra ngoài.
Làm xong này tất cả anh cũng không rời đi. Cánh tay chống trên gối đầu, một bên người dựa vào bên cạnh cô, nhìn dáng vẻ yên tĩnh đi vào giấc ngủ của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.