Tô Mính Hoàn chọn một chiếc váy lưng cao màu champagne từ trong tủ, phong cách có phần giống với phong cách cổ điển của Pháp.
Nữ trợ lý lấy xuống giúp cô đưa vào phòng thử đồ, Tô Mính Hoàn nhìn mình trong gương, thật đúng là rất vừa người.
Hơn nữa thiết kế váy lưng cao này, giúp điều chỉnh tỷ lệ thị giác của dáng người một cách chính xác, đặc biệt là khoe được đôi chân dài.
Diệp Sâm Nam từ ngoài cửa đi vào, Tô Mính Hoàn ở trong gương cùng anh nhìn nhau.
Anh lập tức đi đến phía sau cô, dừng lại, nhìn về người phía trong gương, đánh giá một vòng từ trên xuống dưới, thần sắc biểu hiện sự vừa lòng, hỏi cô: “Em thấy thế nào?”
Tô Mính Hoàn có chút không được tự nhiên mà vuốt nhẹ tóc mình, nhẹ nhàng nói: “Cũng được.”
Diệp Sâm Nam nhìn ra được hẳn là cô tương đối vừa lòng, cười nhạt nói: “Nếu em thích, khi kết hôn chúng ta cũng tới nơi này đặt làm lễ phục.”
Kết hôn?
Tô Mính Hoàn hơi hơi sửng sốt, xuyên qua gương nhìn về người đàn ông phía sau.
Tuy rằng hiện tại hai người đã đạt thành nhận thức chung, cùng nhau hợp tác để qua ải của người lớn trong nhà. Nhưng lúc nhắc tới hai chữ kết hôn, cô vẫn có chút không thích ứng.
Sau khi thử lễ phục xong, trên đường đi đến khách sạn cô đều rất trầm mặc, trong đầu lặp lại hai chữ kết hôn mà vừa rồi Diệp Sâm Nam nhắc tới.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý lâu như vậy, đây rõ ràng cũng chính là kết quả mà cô muốn. Nhưng cô lại luôn có cảm giác phiền muộn vì cuộc đời này của cô cứ như vậy mà bị phá hủy.
Nghĩ đến nửa đời sau, cùng một người đàn ông không yêu mình chắp vá làm vợ chồng trên danh nghĩa cả đời, vẫn có chút khổ sở.
Nhưng suy nghĩ lại, con người sống trên đời không phải đều là tràn ngập tiếc nuối sao?
Trên đời này, có bao nhiêu người chân chính được cùng với người mình yêu ở bên nhau chứ?
Cô không có gả cho người mình yêu, Diệp Sâm Nam không phải cũng giống với cô sao, anh cũng không được cưới người mình yêu nhất, không phải sao?
Ít nhất, hai người bọn họ đặt sự nghiệp cao hơn tình yêu, cũng còn có điểm giống nhau, không tính là quá tệ.
Bọn họ đến khách sạn trước giờ ăn cơm trưa.
Bởi vì lúc trước ông cụ Diệp chưa có gặp qua Tô Mính Hoàn, cho nên trước buổi tiệc gia đình trưa nay, ông cụ Diệp cố ý bắt Diệp Sâm Nam khi đến nơi phải đưa Tô Mính Hoàn đến cho ông gặp mặt trước.
Dù sao cũng không thể đợi đến thời điểm công khai tin đính hôn mới thấy mặt của cháu dâu được.
Sau khi xuống xe, Tô Mính Hoàn cầm lấy di động nhìn vào màn hình phản chiếu hình ảnh của cô để kiểm tra tổng thể gương mặt mình một chút.
Diệp Sâm Nam vừa dừng xe xong liền đi đến gần cô, liếc nhìn cô một cái, sau đó vươn tay về phía cô.
Tô Mính Hoàn khó hiểu, nhìn anh
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.