Tô Mính Hoàn thầm nghĩ, cô làm gì còn thời gian mà từ từ, mắt thấy buổi tối hôm nay bọn họ đã quyết định xong cuối tháng sẽ chính thức công khai tin tức đính hôn, cô càng ngày càng khẩn trương.
Chuyện đào hôn, nói thì nhẹ nhàng, nếu thật sự muốn thực hiện phải cần một dũng khí vô cùng to lớn.
Huống chi chuyện này liên quan đến quan hệ giữa hai nhà, liên quan đến quá nhiều chuyện. Một khi cô thật sự làm như vậy, hấu quả chắc chắn không thể tưởng tượng nổi.
Buổi tối cô không có cách nào ngủ yên, cũng từng suy nghĩ thử xem có nên bỏ qua hay không.
Nhưng mà thay đổi suy nghĩ một chút, lại nghĩ đến những người có quan hệ ruột thịt trong nhà, lúc đầu khi quyết định cuộc hôn nhân này, cũng không nghĩ xem cô có tình nguyện hay không, thậm chí còn giấu giấu giếm giếm chân tướng lừa bịp cô, chẳng lẽ cô phải vì bọn họ mà hy sinh bản thân hay sao?
Rối rắm mấy ngày, thấy mình gầy đi hẳn một vòng, Dương Diệu Văn khuyên cô, nếu thật sự không được thì trực tiếp nói với ông nội, có lẽ sẽ có cơ hội xoay chuyển?
Tô Mính Hoàn im lặng một lúc lâu.
Tuy rằng biết rõ khả năng chuyện này được xoay chuyển có cơ hội rất nhỏ, nhưng áp lực khiến cô không chịu nổi, suy nghĩ hai ngày cuối cùng quyết định nên đi thử một lần.
Hôm nay sáng thứ bảy, cô cố ý mua một chút quà trở về nhà họ Tô, lại không đúng lúc, ông nội không có ở nhà.
Nghe bác quản gia nói, gần đây dường như Tô Anh Thành đang làm một hạng mục mới nào đó, hình như ông nội không yên tâm, hẹn gặp mặt với đối tác hôm nay tự mình đi khảo sát.
Tô Mính Hoàn nhìn hộp quà lớn nhỏ của mình đặt trên bàn trà, trầm mặc một lát, bỗng nhiên cười châm chọc một cái.
Liễu Ngọc Hoa nói thời tiết hai ngày nay không ổn định, ông nội tái phát hen suyễn, thân thể không được thoải mái.
Thân thể đã không thoải mái còn không ở trong nhà nghỉ ngơi cho tốt, còn nhọc lòng thay cho Tô Anh Thành.
Cho nên một người ba yêu con trai mình hơn cả sinh mạng, làm sao có thể tùy tiện bị một đứa cháu gái không được coi trọng đột nhiên quan tâm làm cho động lòng?
Phải biết rằng, từ đầu đã là một người ba thiên vị như vậy, vì bảo vệ cho đứa con trai mình đau lòng nhất, mà từ bỏ truy xét chân tướng đứa con trai nhỏ chết.
Sau khi Tô Mính Hoàn rời khỏi nhà họ Tô, không trực tiếp về nhà.
Cô lái xe nhanh như bay trong trời thời tiết mưa dầm của thành phố, không có mục đích đi về phía trước.
Không biết qua bao lâu, cô lấy lại tinh thần nhìn ra con đường trơ trọi bên ngoài cửa sổ.
Gió vẫn gào t
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.