Mọi chuyện đều đi theo hướng mà mọi người phát triển.
Tiệc tối hôm nay, dường như mỗi người đều rất vui vẻ, lại chỉ duy có một mình Tô Mính Hoàn là có tâm sự nặng nề. Nhưng ngoài mặt cô vẫn luôn rất bình tĩnh, không lộ ra một chút sơ hở nào.
Đại khái là bởi vì rất vui vẻ, như thành công làm một dự án lớn, tất cả mọi người đều không giấu được vẻ vui sướng.
Dưới sự mời rượu kịch liệt của Tô Anh Thành, mỗi người đều uống không ít rượu. Ngay cả ông nội từ trước đến giờ chú ý dưỡng sinh cũng bởi vì việc vui này mà uống hơi say, kết thúc cơm tối, quản gia liền dìu ông lên tầng nghỉ ngơi.
Trên bàn cơm, Diệp Diên Phong bị Tô Anh Thành và Tô Anh Duệ lôi kéo nói chuyện phiếm.
Mà bình thường, Diệp Sâm Nam bởi vì công việc nên uống rất ít rượu cũng đã không chống cự được. Trên đường đi toilet, cả người mơ hồ, dứt khoát nằm xuống sô pha phòng khách, tùy tiện dựa vào sô pha nhắm mắt dưỡng thần.
Liễu Ngọc Hoa gọi Tô Mính Hoàn tới, nói ngủ như vậy sợ cảm lạnh, bảo chú quản gia giúp cô đem Diệp Sâm Nam đỡ lên phòng khách nghỉ ngơi.
Tô Mính Hoàn lên cửa phòng tầng hai, chú quản gia đem Diệp Sâm Nam thả lên giường sau đó đi ra ngoài.
Tới cửa, lại quay đầu lại nhỏ giọng nói với Tô Mính Hoàn: “Lấy cái gối lót đầu cho cậu ấy sẽ thoải mái hơn một chút.”
Tô Mính Hoàn nhìn Diệp Sâm Nam say rượu nhắm mắt nằm bất tỉnh nhân sự trên giường, không tình nguyện mà trợn mắt, những vẫn lấy cái gối đầu từ tủ quần áo ra.
Lại lần nữa trở lại mép giường, Tô Mính Hoàn không muốn động thủ nâng người anh, vì thế đứng ở mép giường nghĩ, cong lưng lại, duỗi tay vỗ vỗ mặt Diệp Sâm Nam ngủ say: “Tỉnh tỉnh.”
Người trên giường ngủ quá say, hoàn toàn không ph�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.