Trong cái giỏ để quần áo trên tầng hai phòng ngủ, có những bộ quần áo mặc hôm qua đã bị dì Phương mang đi giặt. Ban đầu cũng có tấm ga giường nhân tạo trong phòng, nhưng dĩ nhiên cô Phương sẽ không bao giờ tìm thấy nó, bởi vì nó đã bị Thích Dung Thịnh nhét vào máy xay và xay thành mảnh vụn, rồi bị ném vào thùng rác cùng những thứ lộn xộn khác.
Khi Thích Dung Thịnh đi vào phòng làm việc, Lý Văn đã sớm chờ trong phòng, đi loạn xạ bước nhỏ vì sự lo lắng. Khi thấy anh tới, Lý Văn lập tức tiến lại kiểm tra: "Cậu bị thương chỗ nào rồi? Lúc nói chuyện với bác, đừng có cãi cọ như thế, mỗi năm vào thời gian này, lại phải gây chuyện mới chịu được..."
Thích Dung Thịnh cản lại: "Tôi không sao."
"Không có việc gì mà lại kêu tôi mang thuốc bị thuốc bị thương, ăn no rửng mỡ hả? Lý Văn tự nhiên không tin, liền nảy ra ý nghĩ: "Nếu không phải cậu bị thương, vậy có phải Chúc Chúc bị thương, là do cậu đánh hả?"
Thích Dung Thịnh tránh né Lý Văn, đi thẳng đến bên cạnh bàn làm việc rồi ngồi xuống:"Không có."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT