Thích Dung Thịnh đẩy cửa vào, Trang Vu ngồi quay lưng về phía anh trên tấm chăn mềm mại trời xanh mây trắng, vừa nghe thấy giọng nói anh cậu liền quay đầu lại, trên mi mắt và lông mày đều mang theo nụ cười an ủi: “Anh trở lại rồi."
Tất cả những tức giận bất bình và mệt mỏi dường như được nhẹ nhàng bao bọc trong sự sự dịu dàng ấm áp, từ từ tan biến và biến mất cho đến khi trái tim tràn đầy bình yên và tĩnh lặng trở lại. Chỉ trong vài giây Thích Dung Thịnh đã bình tĩnh lại cảm xúc của mình, đóng cửa lại, bước chậm rãi đến ngồi xổm phía sau Trang Vu, ôm trọn cậu vào lòng và nhẹ nhàng nói: "Chúc Chúc đừng động, để anh ôm em một chút có được không?"
Cảm nhận được cảm xúc thăng trầm của Thích Dung Thịnh, Trang Vu yên lặng quay đầu lại, hơi cúi đầu để anh tựa đầu vào vai mình, giơ tay phải lên vuốt tóc người phía sau một cái, hai lần.
Trang Vũ lẩm bẩm nói: “Anh vất vả rồi…”
Tuy rằng không có nói rõ ràng hay giao tiếp bằng lời nói, nhưng hai người trong nháy mắt đã hiểu đối phương muốn nói gì. Cánh tay Thích Dung Thịnh có chút siết chặt, tựa hồ muốn cùng hơi ấm hòa vào nhau. Đó là buổi tối khi mặt trời lặn, những tia nắng dịu dàng bao phủ hai người lặng lẽ ôm nhau, với những phụ kiện ấm áp và đáng yêu trong phòng trẻ em mang đến cảm giác như trong truyện cổ tích.
“Em thích căn phòng này sao?”
Thích Dung Thịnh ngẩng đầu, cằm đặt ở đỉnh đầu mềm mại có lông xù của Trang Vu, lại không có cảm thấy ngứa ngáy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT