Trang Vu thản nhiên khoanh tay, nhìn về phía đối diện đang trưng bày album ảnh của Lý Văn: “Em chọn…dĩ nhiên là anh Thích. Anh Lý Văn, anh thật là nhàm chán.” 

Lý Văn giả vờ lau nước mắt: “Ôi, anh vất vả lắm mới tìm được món đồ cổ như vậy, em lại còn ghét bỏ anh nhàm chán, thật khiến cho anh cảm thấy đau lòng nha Chúc Chúc.”
Trang Vu suýt chút nữa thì nổi hết da gà: “Em sai rồi, em sai rồi. Anh cứ tiếp tục, tiếp tục đi…”
Lý Văn nhìn vào album ảnh, lướt qua những bức ảnh đã hơi ố vàng: “Hừm, dù sao thì tên ác ma Thích Dung Thịnh cũng không có ở đây nên anh phải kể cho em nghe những chuyện mà nó đã làm trong thời gian du học. Những tấm ảnh giấy này không dễ gì mới bảo quản được. Khi đó trong nhóm bạn học của bọn anh có người đam mê chụp ảnh, lại không thích loại ảnh không thể chạm đến cảm xúc như ảnh kỹ thuật số nên đã dùng phương pháp cổ điển nhất để chụp lại những bức ảnh này, không có bản sao.”
Trang Vu gật đầu và bắt đầu chú ý đến những bức ảnh: "Nhưng anh Thích có thể tự mình đi gặp giáo sư không?”
Chuyến thăm giáo sư Frimant gần nhất một là đến để tái khám, hai là để nói lời từ biệt. Cho dù có chuyện gì xảy ra thì cuối cùng họ đã đưa ra quyết định sẽ khám phá nó ngay cả khi con đường phía trước phủ đầy sương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play