Khoảng cách Thích Dung Thịnh xuất ngoại còn có một ngày, Trương Hữu Thành đã đặc biệt mời cậu uống một ly trà.
Hương trà thơm nồng đậm mà không béo, Thích Dung Thịnh uống một ngụm, ngẩng đầu hướng về Trương Hữu Thành mỉm cười: “Chú Trương, như thế nào hôm nay có nhã hứng mời cháu uống trà vậy ạ?”
“Dung Thịnh à.” Trương Hữu Thành biểu lộ một bộ chân tình đau thương nói: “Tuy rằng cháu ở căn cứ công tác không lâu, nỗ lực của cháu ở trong mắt chú Trương đều thấy, thoạt nhìn hạng mục hỗ trợ dự án sẽ mất ít nhất là nửa năm. Hạng mục hỗ trợ tuy rằng tên tuổi dễ nghe, đạo sư của cháu cũng có thể chỉ đạo hạng mục cho cháu, nhưng thân phận đặc thù của cháu đối bọn họ tương đối mẫn cảm, chỉ sợ sẽ không cho cháu tiếp xúc với trung tâm số liệu, chú Trương đây là đau lòng cho cháu.”
“Cảm ơn chú Trương vì đã suy nghĩ cho cháu.” Thích Dung Thịnh cười chân thành: “Vốn dĩ cũng là cháu đi học, hơn nữa có đạo sư ở bên cháu sẽ không có ai dám coi thường cháu, việc này chú yên tâm đi ạ.”
“Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi……”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT