Tiếu Gia Thụ cố nén đau đớn ăn xong súp bí đỏ, nhưng khi trở lại văn phòng liền nghe mình bị đuổi việc, vài tên trợ lý đang giúp y thu dọn đồ đạc. Nhìn thấy ánh mắt đồng nghiệp lén lút quăng sang, y cảm thấy cực kì oan ức, nhưng cũng biết hành vi tự tiện phong sát Lý Giai Nhi đã chạm vào ranh giới của Quý Miện, hắn phản ứng như vậy cũng không có gì đáng trách. Dù sao Quan Miện cũng là văn phòng của người ta, hắn muốn kí ai thì kí người đó, người ngoài không có quyền xen vào. Nếu không phải Quý Miện nợ chú Tu ân huệ lớn bằng trời, chưa chắc chuyện này đã thành công.
Tiếu Gia Thụ cũng không bất mãn với Quý Miện, nhận lấy thùng đồ từ trợ lý rồi rời khỏi công ty.
"Cậu cứ vậy mà đi?" Trợ lý vô cùng bất ngờ, thử dò hỏi: "Cậu không lên tìm tổng giám đốc chuyển công tác giúp hả?"
"Không, tạm biệt." Tiếu Gia Thụ lắc đầu một cái, trực tiếp bấm thang máy đến bãi đầu xe âm tầng một. Chuyện này y vốn là người không đúng, sao lại không mặt mũi đến chỗ chú Tu cáo trạng? Cuốn gói thì cuốn gói, hôm nào lại đi tìm một công việc mới. Mang theo tâm thái lạc quan, Tiếu Gia Thụ về nhà, tiếp tục trạch trong phòng chơi game. Nhưng lần này y đã học ngoan, không dám ăn thực phẩm rác rưởi nữa, mỗi ngày chỉ ăn cháo hoa, lúc này khoang miệng bị loét mới bắt đầu khỏi hẳn.
Sáng sớm hôm sau, Tiếu Định Bang nhìn em trai ngồi đối diện bàn ăn, bỗng nhiên mở miệng: "Gần đây em rất rảnh? Có muốn tới Tiếu thị làm không?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT