Sau khi dùng chìa khoá mở cửa nhà mình, Lâm Trạch thuận tay nhấn công tắc ở huyền quan theo phản xạ, bỗng chốc cả ngôi nhà sáng rực vì đèn được bật lên. Lúc này trong nhà có vẻ hơi bừa bộn. Nói thật thì mấy ngày nay Lâm Trạch chưa dọn dẹp nhà cửa. Tuy không phải anh viện cớ thay mình, nhưng thật ra vẫn là do Hứa Nghiên Nghiên ảnh hưởng. Mấy ngày qua anh hiển nhiên không có tâm trạng dọn dẹp phòng ốc.
Nếu là bình thường, tuy không mắc bệnh ưa sạch sẽ nhưng cho dù Lâm Trạch chịu áp lực lớn từ chuyện học hành đi chăng nữa, nhà anh có thể có bụi bặm nhưng chí ít cũng sẽ không để rác vương vãi trên lối đi như thế. Để người khác thấy nhà mình ở rất bừa bộn nên đột nhiên Lâm Trạch cảm thấy hơi ngại.
“Xin lỗi nha, vì mấy ngày nay không có khách tới nhà nên anh lơ là chuyện quét dọn, để anh xử lý một chút là được. Nói ra thì sau khi ba và em gái anh đi khỏi thì em là người đầu tiên được mời tới nhà đấy.”
Nói xong, Lâm Trạch vội thay dép đi trong nhà. Anh đi dọc theo huyền quan vào phòng khách rồi sau đó đi tới nhà bếp nối liền với phòng khách ở tầng một của ngôi nhà. Sau khi Lâm Trạch đặt túi đựng nguyên liệu lên bề mặt của tủ bếp thì lập tức cầm chổi lên, định dọn dẹp đơn giản phòng khách và lối đi một chút. Thấy dáng vẻ chân tay lúng túng của anh, Hứa Nghiên Nghiên nhẹ nhàng mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT