Hoắc Sênh cảm giác mình đã sớm tiến vào một cuộc sống giống như cô con dâu ngốc nhà địa chủ trước kia, hiện tại mỗi ngày ngoại trừ làm quần áo mua đồ ăn chính là đếm số tiền lớn Triệu Vệ Đông khiêng về, có đôi khi cô nhìn thấy số tiền trên bàn liền rơi vào trạng thái hoảng hốt: Đếm tiền là giúp đỡ sao? Triệu Vệ Đông tự mình kiếm được bao nhiêu, trong lòng không đếm được sao?

Mặc dù như vậy, Hoắc Sênh vẫn cần cù chăm chỉ làm việc, luyện đến trình độ cho dù xấp tiền có dày đến đâu, ngón tay vừa động đậy, vừa nhanh vừa chuẩn xác, không bỏ sót một đồng nào.

Thời gian trôi qua cũng nhanh, một tháng sau liền thu hoạch xong vườn cây ăn quả, đêm đó hai người ở trong vườn nhặt những quả táo dưới gốc cây mang về, tận mấy giỏ, bên trong có tốt có xấu, Triệu Vệ Đông bảo bọn họ mỗi người chọn lấy một túi mang về nhà, bọn họ là người của thôn bên cạnh thôn Hà Câu, đều làm ruộng, lần này đến thành phố B là đi theo Triệu Vệ Đông kiếm ăn, từ khi tới đây chưa về nhà lần nào, cả ngày lẫn đêm đều ở trong vườn cây, Triệu Vệ Đông cho bọn họ nghỉ phép, bọn họ cũng không muốn về vì sợ người ít, táo trong vườn cây sẽ bị người ta ăn trộm, bình thường trên cây rụng mất một quả bọn họ cũng đau lòng không chịu được, bởi vì ở nhà Triệu Vệ Đông còn trồng bông, thỉnh thoảng cũng phải trở về một chuyến, hai người này là người thật thà, cũng thông minh, cho nên Triệu Vệ Đông lúc ấy mới lôi kéo hai người tham gia.

Ngoại trừ làm việc vất vả, nhưng đều được Đông Tử cung cấp cơm ăn, bọn họ một xu cũng không cần tiêu, hơn nữa bình thường đều cố định một tuần ăn thịt hai lần, không phải thịt kho tàu thì chính là cùi trỏ lớn, bữa ăn ngon đến mức có thể so sánh với bữa cơm tất niên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play