Hoắc Sênh đỏ mặt, lời nói của người đàn ông này thật ra cũng không có ý gì, nhưng sao cô đột nhiên cảm giác như bánh bị tán tỉnh vậy, trái tim đập thình thịch, vội vàng thu lại biểu cảm trên mặt, rũ mắt uống một ngụm canh gà Triệu Vệ Đông mang tới.
“Có ngon không? Anh có cho sa nhân vào canh.” Triệu Vệ Đông thêm *sa nhân vào canh gà, đây là một vị thuốc Đông y, có người không thích loại hương vị này, nhưng thứ này có thể điều hòa lá lách và dạ dày, khẩu vị của cô gái này không tốt, anh liền cho một chút vào, cho dù không thích uống cũng phải bịt mũi vào uống.
*Cây sa nhân có tên khoa học Amomum xanthioides thuộc họ Gừng. Sa nhân mọc tự nhiên dưới các tán rừng, được người dân thu hái khai thác khi quả chín. Tại Việt Nam hiện nay có khoảng 16 loài Sa nhân khác nhau, trong số đó có 3 loại Sa nhân được trồng phổ biến, cho năng suất cao và chất lượng khá tốt(vinmec)
“Ngon lắm, anh nấu gì cũng ngon.” Hoắc Sênh cười rạng rỡ, một câu nói làm vành tai Triệu Vệ Dông phiếm hồng, thật ra Hoắc Sênh không nếm ra canh gà có mùi vị gì, vừa rồi cô chỉ nghe được một nửa những gì Hoắc San nói, vốn trong lòng cũng có một nốt mụn nhỏ, nhưng đã tan thành mây khói, cô đứng ở bên cạnh Triệu Vệ Đông, đột nhiên nghiêng đầu tựa vào cánh tay anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT