Đồ vật mà mình muốn? Hoắc Sênh cũng không biết là bản thân cô muốn cái gì, bây giờ thì đàn ông và tiền cô cũng không thiếu, những thứ nên có thì đều có rồi, còn có một người cha ruột coi cô như trân bảo thật lòng yêu thương cô, cũng không thể tính là người thắng trong cuộc đời này, nhưng dù vậy thì cô cũng rất hài lòng rồi, nên cô tò mò không biết Hoắc San mang đến cái gì? Mang theo túi đồ vật này, lại còn nói một câu là đồ vật mà cô muốn? Ở đâu ra sự tự tin như vậy thế.
Kết quả khi cô mở túi ra xem, vừa thấy đồ vật trong túi, đuôi lông mày của Hoắc Sênh khẽ giật giật, lộ ra một nụ cười khổ lại còn bất đắc dĩ :“…… Hoắc San…… Các người thật đúng là không phải người một nhà thì không vào một cùng cửa.”
Hoắc San nhất thời không hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Hoắc Sênh, dù sao thì việc mà Hướng Hồng chạy đến thôn Hà Câu để đưa tiền trừ bỏ lúc ấy có Lưu Thừa đi cùng ra sợ là không có ai biết.
Đồ vật mà Hoắc San mang đến trong túi chính là tiền cùng phiếu đổi, trừ những thứ này ra thì còn có một ít đồ có ánh vàng rực rỡ, là trang sức và mấy thỏi vàng nhỏ, xách ở trên tay rất có trọng lượng, tiền cùng phiếu đổi thì không nói, nhưng trang sức và vàng này không biết là Đàm Hạc Thanh đưa hay là cô ta tự mình mua nữa, cô ta và Hướng Hồng thật đúng là người một nhà, đều là lấy tiền ra để lòe người khác, chẳng qua đối tượng lần này được đưa tiền đã chuyển từ Triệu Vệ Đông biến thành cô rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT