Khi mà Tạ Thanh Phong nghe thấy hai từ kia thì cậu cứ ngỡ là mình nghe lầm, vậy là cậu đứng ngốc tại chỗ, một lúc lâu sau mới hỏi thành tiếng: “…Gì cơ?”
Cảnh Tỳ đi theo Tạ Thanh Phong vào, anh giơ tay kéo khẩu trang xuống, khuôn mặt của anh do phát sốt mà phiếm hồng, sau khi nói xong lời kia, Cảnh Tỳ dùng ánh mắt vô cùng nghiêm túc nhìn Tạ Thanh Phong.
Anh không nói thêm lời nào, đôi môi trắng bệch không chút huyết sắc, những lớp da khô bong tróc từng chút một, cuối cùng vẫn lặp lại một lần nữa: “Trong lòng của anh chỉ có hình bóng của em mà thôi, hoặc có thể nói, ngay từ khi anh còn là Hoàng đế của Đại Cảnh thì anh đã động lòng rồi.”
Lúc này Tạ Thanh Phong mới nghe rõ.
Đến khi nghe rõ rồi thì cậu gần như ngốc tại chỗ luôn, Tạ Thanh Phong đưa mắt nhìn người ở anh bên cạnh mình, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên phản ứng thế nào.
Ánh mắt cậu nhìn theo bóng dáng của Cảnh Tỳ, nhìn ánh mắt của con người đang chăm chú chờ câu trả lời của mình, cậu như bị mất giọng, cổ họng khô lại, chẳng biết nên nói thế nào. Chuyện này… sao có thể?
Nhưng mà biểu tình của Cảnh Tỳ lại nói cho cậu biết rằng, chuyện này là sự thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play