Người chủ lo lắng nếu hẹn sớm hơn đến lúc đó lại không xuất hiện tình huống kỳ lạ, đại sư không phải đến không một chuyến sao? Cho nên dứt khoát liền hẹn 8 giờ.

Hách Cát Hâm lái xe đưa hai người Tạ Thanh Phong đi.

Cách sân bay không xa, ở một nơi rất hẻo lánh, là một biệt thự riêng của cố chủ.

Trong khu vực này cũng có rất nhiều tòa nhà, nhưng do các cơ sở khác nhau ở đây không được phát triển tốt, nhiều người đã chuyển đến những nơi nhộn nhịp trong thành phố, nên dân số ở đây cũng đang dần trở nên thưa thớt.

Nhưng dù sao cũng là khu biệt thự, nếu cho thuê giá rẻ thì vẫn có rất nhiều người thuê.

Về sau, càng ngày càng hoang vắng, hơn nữa quả thực quá xa xôi, nhiều loại bất tiện, nên người đến thuê đã giảm đi rất nhiều.

Hách Cát Hâm trên đường đã nói sơ qua tình huống một chút: "Mấy tháng trước, cố chủ cho một khách hàng thuê biệt thự của mình, bên kia thuê trong một năm, trả tiền thuê ba tháng một lần. Hai lần đầu đều giao đúng hạn trước một tháng, nhưng bắt đầu từ tháng trước lại không liên lạc được với khách hàng này. Thấy đã quá thời gian, cố chủ sợ xảy ra chuyện, nên chạy đến xem, kết quả trong nhà hoàn toàn không có ai, căn phòng phủ đầy bụi bặm, như thể đã ít nhất là nửa tháng không có người ở. Nhưng điều kỳ lạ là đồ đạc của người thuê vẫn ở bên trong, cũng chưa lấy đi."

“Cố chủ nghĩ có lẽ là họ chỉ ra ngoài, nhưng đợi mấy ngày vẫn không có ai. Anh ta chỉ có thể đặt đồ của đối phương vào phòng tạp vật, tiếp tục cho thuê nhà. Kết quả là xảy ra chuyện không hay, ban ngày cố chủ có việc, cho nên lần đó lúc đưa người đến là buổi tối, tình cờ là đúng tám giờ, kết quả đã xảy ra vấn đề."

Hôm đó, khoảng 8 giờ tối, cố chủ đưa khách đến biệt thự, nhưng vừa đi vào khu thì từ xa đã thấy có một ngọn đèn trong biệt thự đang sáng.

Trong bóng tối, ánh sáng này đặc biệt rõ ràng.

Ban đầu, cố chủ tưởng người thuê trước đã về, nên vội lấy chìa khóa mở cửa bước lên căn phòng sáng đèn trên gác xép tầng ba.

Không ngờ khi mở cửa ra thì bên trong không có một bóng người.

Cố chủ tìm xung quanh cũng không có ai, anh ta cảm thấy kỳ lạ nên lại tìm khắp các phòng, kết quả cũng không có ai, anh ta chỉ phải quay xuống tầng dưới, nhưng khi bật đèn lớn trong phòng khách lên, ngay sau đó, cố chủ đã rất hoảng sợ.

Ngay khi bật đèn lớn lên, nó liền bắt đầu nhấp nháy, nếu chỉ như thế này thì có thể giải thích là do hệ thống dây điện có vấn đề, nhưng ngay sau đó, cố chủ đã tận mắt nhìn thấy một dấu tay trên tường, bắt đầu từ trong góc, và di chuyển về phía trên cùng của bức tường.

Cảnh tượng quái lạ này, không chỉ cố chủ nhìn thấy được, mà cả những khách hàng đến vào lúc đó cũng thấy..

Lúc ấy, khách hàng liền nói: "Chúng tôi không thuê căn nhà này" rồi bỏ chạy.

Cố chủ gọi thế nào cũng không trở lại.

Nhưng khách không thuê thì cũng được đi, nhưng anh ta lại không được, nhà là của anh ta, còn có cả người thuê chưa lấy hành lý mà tìm mãi cũng không thấy, điều này khiến cố chủ rất sợ.

Chỉ là hiện tượng dị thường này chỉ xuất hiện hai phút đồng hồ liền biến mất, anh ta không dám ở chỗ này quá lâu, ngày hôm sau lại tới vào lúc ban ngày, nhưng chờ đến trời tối cũng không có hiện tượng dị thường.

Vài ngày sau, cố chủ đưa một số công nhân khỏe mạnh đến đây vào ban đêm, kết quả đến lúc 8 giờ, dấu tay kỳ lạ đó lại xuất hiện.

Nó nhanh chóng biến mất trong hai phút, cứ lặp đi lặp lại, khiến cố chủ phải đau đầu rất nhiều.

Hách Cát Hâm ho nhẹ một tiếng: “Cố chủ này khá sợ hãi, trong khoảng thời gian này cũng tìm một vài vị đại sư, anh ta còn đang băn khoăn không biết người thuê trước có xảy ra chuyện gì không, liền biến thành thứ đó quay lại không chịu rời đi. Chỉ là những đại sư này tới xem một chút, mang theo la bàn cũng không phát hiện có gì khác thường, cũng không phát hiện có vấn đề gì. Cuối cùng, đã tìm đến cha tôi, chết sống cầu xin đại sư đến xem chuyện gì đang xảy ra."

Đúng lúc đại sư cũng đến thành phố B, nên đã nhân tiện viết việc này vào sổ, sau đó đưa cho đại sư xem, cho nên hiện tại mới có chuyến đi này.

Ba người Tạ Thanh Phong xuống xe, cố chủ đã đợi sẵn ở giao lộ, nghe Tạ Thanh Phong nói Hách Cát Hâm đã nói qua tình huống cụ thể thì thở phào nhẹ nhõm, anh ta thực sự sợ phải nói lại lần nữa.

Trong khoảng thời gian này anh ta đã nói điều đó rất nhiều lần, mỗi khi nói điều đó một lần đều cảm thấy khắp người sởn gai ốc, luôn cảm thấy mình bị thứ gì đó quấn lấy.

Khu vự

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play