Tạ Thanh Phong và Cảnh Tỳ rất nhanh đã đến bên ngoài ký túc xá, vì hôm nay
là ngày báo danh, nên có rất nhiều phụ huynh và sinh viên, họ đến gặp người
quản lý trước, sau khi giải thích tình hình, người quản lý đã cấp thẻ cho họ.
Sau đó, đưa cho hai người Tạ Thanh Phong một thứ gì đó, chỉ cần dán nó lên
cột thông tin trên đầu giường của ký túc xá là được, khi đến lúc kiểm tra ký
túc xá, họ vừa nhìn thấy thứ này sẽ biết đó là ngoại túc.
Hai người nhận lấy, cảm ơn rồi đi lên ký túc xá, Tạ Thanh Phong được phân ở
303 lầu 5, ký túc xá không có thang máy, hai người chậm rãi đi cầu thang bộ.
Trước khi Cảnh Tỳ đến đây, vốn tưởng rằng nếu nơi này gần khu dạy học hơn,
thì giờ nghỉ trưa cậu có thể đến ký túc xá nghỉ ngơi, không cần phải quay về
một mình, nhưng đến đây lại khoảng cách từ khu nhà dạy học đến đây, thấy còn xa
hơn nơi họ sống.
Nhưng mà……
Cảnh Tỳ tâm tình rất tốt: "Dọc đường đi tôi đã xem qua, căn tin hình
như đều ở bên ký túc xá này, khuôn viên này có tổng cộng bốn cái căn tin, cách
cổng trường cũng khá xa." Sau đó, anh nói điều gì đó có ý sâu xa với Tạ
Thanh Phong, vốn đang lo lắng rằng Tạ Thanh Phong sẽ thật sự đi ăn căn tin,
nhưng hiện giờ xem ra, nếu có tiết học, lên lớp xong trực tiếp về nhà ngược lại
càng tiện hơn.
Đương nhiên, trước khi còn chưa tinh thông nấu nướng thì sẽ không thật sự
đầu độc dạ dày của Tạ Thanh Phong, hai người có thể đi ra ngoài ăn, như vậy
cũng coi như là hẹn hò, mặc dù chỉ là anh đơn phương nghĩ như vậy.
Tạ Thanh Phong nhìn anh một cái, sao có thể không nhìn ra anh đang suy nghĩ
gì chứ, hiển nhiên không ngờ rằng tiểu hoàng đế còn có tâm muốn làm đầu bếp:
“Sau này khi anh trả nợ xong rồi, anh không nghĩ tiếp tục học nữa sao? Hoặc là
muốn tìm một công việc gì đó để làm sao?"
Cảnh Tỳ nghe đến trả nợ đột nhiên sờ sờ mũi, che đậy chột dạ: “Để xem đến
lúc đó thế nào, hiện tại hiểu rõ tình hình nơi này trước hết vẫn tốt hơn…” Nếu
không theo đuổi được người ta, làm sao có tâm tư làm việc, lỡ như trở về bị
người cướp đi, thì anh đến đâu lấy lại công bằng đây.
Huống chi, anh hiểu Tạ Thanh Phong quá rõ, nếu như cậu thật sự nhận định
một người, trừ phi đối phương phản bội trước, nếu không cậu tuyệt đối sẽ không
buông tay.
Anh đã chờ đợi nhiều năm như vậy, nên không muốn bỏ lỡ một lần nữa.
Tạ Thanh Phong ngẫm lại cũng đúng, khi hai người đi tới cầu thang lầu năm,
đang muốn đi lên lầu cuối cùng, đột nhiên phía trước vang lên một giọng nói
không mấy thiện cảm: "Sao mày lại ở chỗ này?"
Tạ Thanh Phong ngước ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.