Vương Lục vẻ mặt âm trầm ngồi ở nơi đó, tức giận đến thở hổn hển, nhắm mắt
làm ngơ trước ánh mắt cầu cứu của Đoạn Việt, chẳng qua vừa rồi đánh cược là do
bọn họ đưa ra, hơn nữa điều kiện cũng là do bọn họ đặt ra, nhưng điều làm Vương
Lục không ngờ chính là, vị khách bên kia không có ý tốt, họ vốn không cùng đẳng
cấp chút nào.
Đoạn Việt không biết làm sao, gã không cam lòng nhìn cậu Lục, gã ở trong
nhà họ Đoạn vốn dĩ đã không được thương yêu, lần này cũng nhờ mượn thế cậu Lục
mới được nhà họ Đoạn coi trọng, vậy mà bây giờ gã đã gặp chuyện, thậm chí là bị
bắt đi dưới mi mắt của cậu Lục.
Nhà họ Đoạn nhất định sẽ không cứu gã, gã sẽ chỉ trở thành đứa con bị vứt
bỏ mà thôi.
Cậu Lục cũng không thèm nhìn gã, hiển nhiên không có ý định đắc tội với Đội
phó Ngải chỉ vì một thứ đồ chơi không thể thiếu bên cạnh gã ta, bọn họ đã nghe
nói về những người trong bộ phận đặc vụ đặc biệt này, họ có thể quản lý vượt
cấp.
Cậu Lục ở trước mặt ông cha già của mình đúng là được cưng chiều, nhưng
cũng có điểm mấu chốt, chỉ cần náo loạn không quá lớn, ông già nhất định sẽ giải
quyết tốt hậu quả cho gã ta, nhưng tiền đề là không vượt qua điểm mấu chốt, một
khi chọc trúng rắc rối, ngay cả ông cha già cũng không tha cho gã ta.
Việc hai người mắt đi mày lại Đội phó Ngải đã thu vào trong mắt, sốt sắng
nói: “Chuyện này liên quan không nhỏ, chỉ sợ mười tám năm nữa cũng không ra
được, cho dù có may mắn được giảm án đi nữa, đến lúc đó đã đắc tội nhiều gia
tộc như vậy, có thể sống bao lâu thì phải xem chính mình. Nhưng nếu có thể khai
ra thủ phạm chính, không chỉ có có thể giảm hình phạt, mà còn sẽ không bị cố ý
nhằm vào……”
Anh ta nói ra lời này, có thể nói là đang châm ngòi ly gián trước mặt chính
chủ.
Sắc mặt Vương Lục xanh mét, nhìn chằm chằm Đội phó Ngải: Thằng cháu này
đừng để cho gã ta bắt được nhược điểm nhé, bắt hết người ở bên cạnh gã ta còn
không nói, mà ngay cả gã ta cũng muốn bắt đi cùng luôn đúng không?
Vương Lục không nhìn Đoạn Việt, nhưng ý trong ngoài lời nói đã rõ ràng:
"Nếu tôi xảy ra chuyện gì, ông già của tôi sẽ không tha cho người
kia."
Lời này khiến Đoạn Việt cùng Hồ Đạo Trưởng giật mình, cho dù khai ra cậu
Lục, có thể giảm bớt sự trả thù của nhà họ Tề và nhà họ Mâu, nhưng ông cụ Vương
đã mất đi con trai, sự báo thù của ông ta có lẽ cũng đủ cho hai người họ khổ
sở.
Như vậy chuyện này, cho dù hai người không phải chủ mưu, cũng chỉ có thể
thừa nhận.
Đội phó Ngải không thể bắt Vương Lục đi cùng đúng là đáng thất vọng, nhưng
lần này thu hoạch đã vượt quá mong đợi, sau khi anh ta điều tới hai cấp dưới
dùng xe đưa người đi, anh ta lại ngồi lên xe của Hội trưởng Mâu.
Hội trưởng Mâu muốn đưa ba người Tạ đại sư về khách sạn trước, nếu không
phải đã quá muộn, thì ông ta đã dọn bàn tiệc kính Tạ đại sư bảy tám ly rượu để
tỏ lòng cảm ơn rồi, một ly rượu khẳng định không thể bày tỏ được lòng biết ơn
của ông ta vào lúc này.
Nếu như lần này không phải có Tạ đại sư, bọn họ nhất định không đối phó
được bọn chúng, không nói Vương Lục, chỉ cần một tên Hồ Đạo Trưởng thôi cũng đủ
cho họ khổ sở.
Đêm nay, họ đã nâng lên một tầm cao hơn đối với bản lĩnh của Tạ đại sư,
trước đây họ đã biết Tạ đại sư có bản lĩnh cao, nhưng không ngờ khi đối mặt với
Hồ Đạo Trưởng lợi hại như vậy, thế nhưng Hồ Đạo Trưởng lại hoàn toàn không có
một chút sức chống cự nào, có thể thấy được Tạ đại sư thâm tàng bất lộ bao
nhiêu.
Hội Trưởng Mâu, Bạch Đạo Trưởng và những người khác rõ ràng biết điều này,
ngay cả Đội phó Ngải cũng biết điều đó.
Vừa lên xe đã nghe Hội trưở ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.