Bây giờ Tạ Thanh
Phong chẳng có cách nào để vào tiểu kim khố xme xét cả, cậu chỉ có thể trì hoãn
một chút, cố gắng kiềm nén nỗi nghi hoặc của mình mà theo sau đám người kia.
Mọi người vừa đến
nơi thì Tạ Thanh Phong lại cau mày, cậu nhìn cánh cửa màu đỏ thẫm trước mặt, mơ
hồ cảm thấy nơi này có một luồng hơi thở vô cùng khó chịu đang khuếch tán.
Tạ Thanh Phong theo
bản năng dừng chân, cậu giơ tay lên ngăn Hách Cát Hâm lại, anh ta thấy cậu ngăn
mình thì lập tức dừng chân, ánh mắt khẩn trương nhìn cậu: “Đại sư, làm sao
thế?”
Không đợi Tạ Thanh
Phong trả lời thì từ bên trong viện đã truyền đến một tiếng la hét thất thanh:
“Lão gia!”
Tạ Thanh Phong lấy
từ trong túi ra một lá bùa trống rồi dùng linh lực vẽ phù văn lên trên, sau đó
đưa nó cho Hách Cát Hâm: “Đừng đi vào bên trong, cầm lấy tờ bùa này đứng đây
chờ đi.”
Chút nữa chỉ sợ cậu
không rảnh để lo cho Hách Cát Hâm, huống chi cho dù Hách Cát Hâm có đi vào bên
trong thì cũng không giúp gì được.
Hách Cát Hâm nắm
chặt lá bùa torng tay mình, ngoan ngoãn tìm một gốc cây, ngồi xổm xuống: “Đại
sư cứ yên tâm đi, tôi nhất định sẽ không đi vào đâu.”
Đây là lần đầu tiên
anh ta nhìn thấy đại sư có vẻ nghiêm túc như thế, chỉ e lần này là chuyện lớn
rồi.
Chờ cho đến khi
quản gia dẫn năm người đi vào viện của ông cụ Chương thì nhìn thấy ông cụ
Chương đang bị Thôi đạo trưởng bóp cổ, một người trẻ tuổi khác thì đang cố gắng
kéo Thôi đạo trưởng ra, còn cố gắng nghiêng đầu bảo quản gia dẫn mọi người đến
giúp đỡ.
Quản gia và năm cao
nhân đi vào, chờ đến khi nhìn thấy bộ dạng của Thôi đạo trưởng thì ai cũng chấn
động không thôi.
Thôi đạo trưởng là
đại sư mà ông cụ Chương quen biết, đạo hạnh cũng không thấp, thanh danh ở thành
phố B cũng không nhỏ, nhưng lúc này mặt ông ta lại tái mét, thần trí hình như
không rõ.
Bởi vì hôm nay là
ngày dành riêng để mời đại sư đến nên ông cụ Chương không định cho người khác ở
lại trong viện của mình, ai ngờ mà được sau khi sai người lui xuống thì ông cụ
lại cảm thấy cơ thể mình không thể nhúc nhích.
Thôi đạo trưởng
thấy thế thì đến nhìn thử xem thế nào, mà quản gia thì lập tức đi gọi những
người khác đến.
Kết quả quản gia
vừa đi chẳng bao lâu thì ông cụ Chương đã có thể động đậy bình thường, nhưng
chẳng mấy chốc lại biến thành Thôi đạo trưởng xảy ra chuyện, ông ta bắt đầu ra
tay đối phó ông cụ Chương.
Bởi vậy khi quản
gia dẫn mọi người đến thì mới nhìn thấy cảnh này.
Quản gia vừa đến
gần Thôi đạo trưởng thì lập tức bị một cổ năng lượng vô hình đánh bay, những
cao nhân khác thấy thế thì lập tức nhận ra là tình huống không ổn, ba đạo trưởng
lập tức lấy những lá bùa mà mình đã vẽ xong dán lên người của Thôi đạo trưởng,
nhưng mà bùa vừa chạm vào người ông ta thì lập tức tự bốc cháy.
Mắt thấy những thứ
này hoàn toàn vô dụng, ba người bắt đầu viết những lá phù khác, mà hai người
tăng nhân còn lại thì lấy pháp khí là chuỗi Phật châu ra, trực tiếp ném lên cổ
của Thôi đạo trưởng.
Phù văn bên trên
Ph� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).