Dù Cảnh Tỳ thỉnh thoảng dùng nội lực ép rượu ra, cái kết là anh vẫn cùng cha nuôi song song ngã xuống, cũng may, Cảnh Tỳ chỉ giả vờ, khi ngã xuống vẫn còn một tia lý trí. 
Lúc mẹ nuôi tới đỡ cha nuôi đi ngủ, tuy ngoài miệng cằn nhằn nhưng ánh mắt lại cười, Tết, bà hứa để ông uống nhiều thêm mấy ly, rốt cuộc không chỉ có ông mà bà cũng vui.
Lúc đầu còn nghĩ vì chuyện ôm sai con nên Tết năm nay bọn họ sẽ trải qua trong cô đơn, đặc biệt là thằng bé kia thậm chí còn suýt làm Lão Tạ tức chết.
Không ngờ hiện tại vẫn như trước đây, như thế là đủ rồi, họ chẳng đòi hỏi thêm.
Tạ Thanh Phong để mẹ nuôi đi, giúp đỡ cha nuôi về phòng.
Mẹ nuôi thúc giục Tạ Thanh Phong tiếp đón Cảnh Tỳ: "Ở đây có mẹ rồi, con đi xem Tiểu Cảnh thế nào đi? Trong phòng bếp có canh giải rượu mẹ nấu trước đó, nếu lúc sau cậu ấy có khó chịu thì rót một chén, mẹ ở đây có thể chăm sóc ông ấy."
Tạ Thanh Phong không khăng khăng muốn nhìn thấy cha nuôi lương thiện sau khi say rượu, chờ đóng cửa lại đi đến trước bàn, tỉ mỉ nhìn bốn phía, quả nhiên nhìn thấy một vòng vết nước bên trong, đó chính là rượu mà Cảnh Tỳ dùng nội lực ép ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play