Tự Nguyện Mắc Câu

Chương 57


10 tháng

trướctiếp

Sương mù dày đặc đến mức mặt trời mọc không nhìn thấy được.

Yến Vi Sí tắm rửa xong liền đi vào sân, hỏi trưởng thôn đang ngồi dưới mái hiên khuấy nồi: "Có bột mì không?"

Lúc này trời vẫn còn âm u, trưởng thôn nhìn thấy cậu liền có chút sững sờ.

Trời đã dần sáng mà Tiểu Vụ vẫn còn chưa thức dậy nữa!?

“Có ngay, có ngay”. Bác gái bưng một hũ khoai sọ nhỏ từ hầm rượu ngoài nhà lên: “Tôi mới mua 20 cân bột, còn tươi luôn đấy, ông muốn tôi đưa cho ông phá men cũng có luôn đấy."

Yến Vi Sí đi vào nhà bếp: "Cháu sẽ làm một ít bánh bao hấp."

Bác gái nhìn chồng đầy hoài nghi, còn biết đi làm bánh bao nữa, thằng bé này ngoan thật đấy!

Trong bếp có gas hóa lỏng nhưng hai vợ chồng già chỉ dùng khi con cái về, họ thường đốt nồi to, vì củi cháy sẽ nấu thơm hơn.

Đêm qua đốt nồi lớn, sáng nay cũng như vậy, gạo vo sạch đã cho vào nồi, thêm nước, chỉ còn thiếu khoai là đã có thể nướng được rồi.

Bác gái vừa phủi bùn trên củ khoai sọ, vừa liếc mắt nhìn chàng trai nhào bột.

Cách làm khá ổn, cũng làm không ít bánh.

Bác gái nghĩ đến hai đứa con rể úp ngược chai đựng dầu của mình, bà càng tức giận hơn, bà rửa sạch củ khoai sọ, cắt đôi rải lên cơm, sau đó xúc lên.

Củi lửa nổ lách tách cháy trong miệng nồi, không bao lâu sau, hơi nóng từ nắp nồi bay ra.

Yến Vi Sí lên men bột, bóc ra từng miếng có kích thước giống nhau, vo thành từng viên, bác gái nhìn trộm chúng từ lâu đã kịp thời đưa chiếc nồi hấp và chỉ cậu cách sử dụng.

"Cầm lấy hai tay cầm bên nồi thế này, sau đó khiêng cai nồi đặt lên đây." Bác gái chỉ vào miệng bếp lò rồi mới để ông chồng xúc cái nồi lớn: "Đừng để nước cạn nhiều quá, để lửa lớn nấu khoảng hai mươi phút là được."

Đây là lần đầu tiên trong đời Yến Vi Sí đốt củi, lông mày gần như chẳng còn thấy đâu, ngón tay bị kẹp đốt gây phồng rộp.

Bác gái nhìn thấy thì vô cùng kinh hãi: “Hay là để bác làm cho."

“Không cần đâu ạ.” Yến Vi Sí từ chối lòng tốt của bác gái, chống tay nhìn ngọn lửa màu cam đang nhảy nhót, khép hờ mắt có vẻ ngái ngủ: “Đừng nói cho anh ấy biết.”

Bác gái thầm nghĩ trong đầu thằng bé này không thể che giấu niềm đam mê của mình.

Lúc Trần Vụ thức dậy, đối với xưng hô từ miệng của hai người già Yến Vi Sí không phải là người yêu của Trần Vụ nữa mà là Tiểu Yến.

Những chiếc bánh hấp tròn trịa vừa lấy ra khỏi khuôn, vừa mềm mại vừa thơm phức.

Ánh mắt Trần Vụ rơi vào đôi bàn tay băng bó của Yến Vi Sí: "Sao lại bị thương vậy?"

“Bị trầy xước một chút thôi.” Yến Vi Sí đưa cho anh một cái bánh bao: “Mau ăn đi.”

Trần Vụ nhận lấy, mơ hồ còn nhìn sang bác gái.

Ngoài dự kiến, bác gái bắt gặp á

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp