Hứa Quân Dao không muốn Đông Ca gặp nguy hiểm, Mạc Phong Tức là một tên điên nàng chẳng thể nào biết được hắn sẽ làm gì để đạt được mục đích của mình.

Chỉ có khi Mạc Ảnh Quân trở về nàng mới có thể yên tâm, việc của nàng bây giờ là cố gắng vượt qua thời gian này, không gây thêm rắc rối nào cho Mạc Ảnh Quân, và không để thêm bất kỳ ai nào của Thần Vương phủ chịu tổn hại.
Một lúc sau đó Hứa Quân Dao chìm vào giấc ngủ, Đông Ca đắp chăn cẩn thận cho nàng rồi ra ngoài.

Đông Ca không chắc chắn là chuyện gì đã xảy ra, nhìn tình trạng hiện tại của Hứa Quân Dao thì hẳn là một chuyện rất rồi tệ.

Đông Ca không thể kiềm chế cơn giận, nàng đã muốn ngay lập tức chạy tới giết chết Mạc Phong Tức, không cần biết hậu quả sau đó.

Nhưng Hứa Quân Dao lại ngăn cản nên Đông Ca phải kiềm chế lại, Hứa Quân Dao đã nói rất nhanh thôi Mạc Phong Tức sẽ phải trả giá.
Đông Ca đang trầm tư thì nghe trong phòng nàng có tiếng động, tuy rất nhỏ nhưng Đông Ca vẫn nhận ra.

Đông Ca cảnh giác ngay lập tức chạy vào.
“ Là ta!”
“ Mạc Xuyên! Sao huynh lại ở đây?”
Mạc Xuyên nhìn xung quanh khi thấy thân ảnh Hứa Quân Dao lấp ló sau mành trên giường liền quay mặt sang hướng khác.

“ Khi nào Vương phi tỉnh lại nói với người, đã có tin tức của Vương gia, Mạc gia quân đã trở về chi viện rất nhanh sẽ đánh tới trấn Vũ Thuỷ.

Ngươi để Vương phi chọn, một là ba ngày nữa Ảnh vệ sẽ tới đón Vương phi hoặc đợi Vương gia khải hoàn sẽ đón Vương phi trở về phủ.” Mạc Xuyên không nói điều vô nghĩa ngay trước tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“ Hãy đưa Vương phi rời đi luôn!” Đông Ca nghĩ tới chuyện vừa xảy ra không suy nghĩ mà ngay lập tức nói luôn.

Mạc Xuyên nhận ra có chuyện qua biểu cảm của Đông Ca, Mạc Xuyên đã hỏi và khi nghe xong lông mày của Mạc Xuyên nhăn lại.

Thái tử lại giám có ý đồ xấu xa đó với chủ tử của họ sao?
“ Ta không chắc là có chuyện gì đã xảy ra, nhưng khi trở về tình hình của chủ tử rất tệ, người liên tục chà lên người và ngâm mình trong nước tắm.” Đông Ca khuôn mặt nhăn nhó, hơn ai hết Đông Ca cảm thấy mình thật vô dụng, là người duy nhất được Hứa Quân Dao tin tưởng mang theo vào cung, vậy mà từ khi vào cung tới giờ Đông Ca lại chẳng giúp gì được cả.
Mạc Xuyên vỗ vai Đông Ca an ủi, Mạc Xuyên hiểu được cảm giác của Đông Ca.

“ Ta hiểu nhưng chuyện này hai chúng ta không thể quyết định được, chờ Vương phi tỉnh lại, để người quyết định.

Đông Ca, chúng ta là thuộc hạ không thể thay chủ tử quyết định được.”
Mạc Xuyên đi rồi tới khi trời tối Hứa Quân Dao mới tỉnh lại, sau khi nghe Đông Ca nhắc tới Mạc Ảnh Quân, Đông Ca mới thấy ánh mắt Hứa Quân Dao có hồn trở lại: “ Chàng quay về rồi sao?” Trái tim treo lơ lửng của Hứa Quân Dao rất lâu rồi mời ổn định trở lại, nàng rất tin tưởng hắn sẽ an toàn trở về vì hắn đã hứa với nàng rồi, nhưng đã quá lâu một chút tin tức cũng không có, Hứa Quân Dao không thể khống chế mà lo sợ.
“ Đúng vậy Vương phi, Mạc gia quân đã giành lại tám toà thành, chỉ còn cách ba thành là có thể đuổi địch quốc ra khỏi Mạc Hi rồi!” Sau đó Đông Ca nói với nàng về ý định của Mạc Xuyên và Hàn Anh, Đông Ca cũng nói với nàng là nên rời đi ngay.
Hứa Quân Dao cũng muốn như vậy nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, nàng không thể vô thanh vô thức mà biến mất khỏi Hoàng cung như thế được, nếu làm như vậy chẳng khác nào bọn họ đang hai tay dâng lý do nên cho Mạc Phong Tức làm khó Thần Vương phủ.

Xâm nhập Hoàng cung đưa người rời đi, đều là lý do lớn để định tội Thần Vương phủ.
“ Vương phi, nhưng tên Thái tử đó…”
Hứa Quân Dao dơ tay nên ngăn nàng nói tiếp.

“ Đông Ca, hơn ai hết ta rất muốn rời khỏi đây càng nhanh càng tốt nhưng chúng ta phải quang minh chính đại rời khỏi đây, chứ không phải là âm thầm, qua hai ngày nữa ta sẽ tới tìm Thái hậu rồi nói chuyện này, xin người ban một chiếu chỉ để ta rời cung!”
…….
Hứa Quân Dao nhận được tin thì Mạc Phong Tức cũng đã nhận được tin ngay sau đó, hắn tức giận lần thứ hai lật đổ thư án.

Mạc Ảnh Quân trở về đồng nghĩa hai vị hoàng huynh kia của hắn cũng trở về, không chỉ đe dọa vị trí của hắn mà còn sẽ cướp đi nàng.

Hôm sau lên triều vì có tin chiến thắng của Mạc Ảnh Quân truyền về, cả triều hân hoan hơn hẳn không còn không khí xám xịt như mọi lần nữa.

Ngay cả tư thế bước đi cũng tự tin hơn hẳn, vì ở đây ai cũng biết nếu có Mạc Ảnh Quân thì sẽ chẳng có ai có thể đe dọa an toàn của Mạc Hi Quốc cả.
Những người ở đây chẳng ai quan tâm quá trình Mạc Ảnh Quân làm thế nào để bảo vệ nơi này cả, họ chỉ lo cho an nguy của bản thân thôi.

Thứ họ muốn không phải là tin an toàn của Mạc Ảnh Quân mà là tin chiến thắng Mạc Ảnh Quân có thể đem lại.

Mạc Phong Tức đen mặt bãi triều trở về, hắn không cho ai theo hầu một mình đi tới Hiên Vịnh Cung.
Xuân Đào đã được trả về Hiên Vịnh Cung, ngày được đưa về trên người có rất nhiều vết thương, Hứa Quân Dao cảm thấy có lỗi để Lạc Cơ tới Thái y viện lấy thuốc trị thương cho Xuân Đào.

Xuân Đào ngay khi đỡ hơn đã ra làm việc, không chịu ngồi im, Hứa Quân Dao cũng không làm gì được, liền sắp xếp việc nhẹ cho Xuân Đào làm.

Ai có ngờ đâu Xuân Đào đang dọn lá rụng trên bàn trà ngoài sân, thì Mạc Phong Tức tới, không một thông báo đột nhiên xuất hiện.

Xuân Đào nhìn thấy Mạc Phong Tức liền nhớ đến những vết thương còn chưa lành hẳn trên người mình.
Xuân Đào sợ hãi quỳ rạp xuống: “ Thái tử điện hạ vạn phúc kim an!”
Mạc Phong Tức không cảm xúc bước qua coi Xuân Đào như không khí.

Xuân Đào ngay lập tức muốn thông báo vào bên trong.

“ Điện hạ để nô tỳ thông báo Thần Vương phi….”
“ Vết thương trên người ngươi, hẳn là vẫn chưa lành!”
Đây là đe doạ, Xuân Đào rất sợ hãi, Xuân Đào biết ơn Hứa Quân Dao đã cứu mình, nhưng nếu Thái tử muốn giết nàng ta thì chưa chắc Hứa Quân Dao đã có thể ngăn lại.

Xuân Đào chỉ có thể trơ mắt nhìn Mạc Phong Tức đi vào.
Mạc Phong Tức bước vào chính sảnh nhìn xung quanh, nơi này chẳng có chút hơi thở nào của Hứa Quân Dao cả, vì nàng không nghĩ mình sẽ ở lại đây lâu nên chẳng bày trí gì thêm cho Hiên Vịnh Cung cả.

Theo tiếng nói Mạc Phong Tức đi sang phía phòng riêng của nàng, nhưng chưa kịp đặt chân vào, không biết xuất hiện từ đâu, Mạc Phong Tức thấy trên cổ mình lạnh toát, Đông Ca không hề che giấu ánh mắt thù địch hướng về hắn.
Mạc Phong Tức lùi lại hai bước biểu thị hắn sẽ không tiếp tục tiến tới nữa nhưng Đông Ca lại không có dấu hiệu dừng lại, dao kề trên cổ hắn cũng không bỏ xuống.
“ Đông Ca buông tay!”
Cho tới khi Hứa Quân Dao lên tiếng, Đông Ca mới buông tay.

“ Ngươi tới đây làm gì?”
“ Ta tới dùng bữa cùng nàng!”
Hứa Quân Dao còn chưa kịp từ chối, Mạc Phong Tức đã nói tiếp: “ Nếu như nàng đông ý thì nó sẽ chỉ là một bữa ăn bình thường, còn nếu không thì ám sát Thái tử, nha đầu kia của nàng…”
“ Ngươi….”
Dù không muốn nhưng Hứa Quân Dao vẫn phải cùng hắn dùng bữa trưa.

Và đương nhiên lòng không tự nguyện nên tay chân cũng không động, Hứa Quân Dao không tin hắn lại có thể ép nàng ăn cơm..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play