Chớp mắt lại đến thứ sáu, sau khi lên lớp 12 thì Cố Uyển đã bắt kịp tiến độ với các bạn cùng lớp, bài vở đã không còn căng nữa, ngược lại, cô còn thoải mái hơn những bạn cùng lớp 12 khác rất nhiều vì có thiên phú khá giỏi.

Ngay khi được nhàn rỗi thì Tần Chí Quân sẽ luôn chạy vào tâm trí của cô, anh đã đi được một tháng rồi, Cố Uyển thực sự rất nhớ anh, nghĩ đến anh ở tiền tuyến chắc chắn là ăn không ngon ngủ không yên, nhớ anh có mệt hay không, có bị thương hay không, có nguy hiểm hay không.

Trong khoảng thời gian này, cô đã đến tìm Phương Tử Quân hai lần, nhưng Phương Tử Quân cũng không có tin tức gì, chỉ nói rằng người nhà không đề cập đến chuyện ở tiền tuyến thì tức là mọi thứ tốt đẹp, bảo cô yên tâm. Bản thân chị ấy cũng từng trải qua như thế nên rất hiểu rõ tâm trạng của Cố Uyển, chỉ có thể thích hợp khuyên bảo đôi điều, họ gả cho người lính thì phải gánh chịu nhiều hơn người bình thường, hy vọng Cố Uyển có thể làm quen dần.

Vì nhớ nhung Tần Chí Quân nên Cố Uyển không thể sống trong tiểu viện nữa, cô thu dọn xoong chảo và nồi sắc thuốc, sau đó đến hiệu thuốc mua mấy chục phần dược liệu cần thiết cho Hồi Xuân đan kèm với những dược liệu khác, trực tiếp đi xe về khu nhà tập thể ở nơi đóng quân, ở đây có thể nhận được động thái từ tiền tuyến nhanh hơn, nếu Tần Chí Quân trở về thì cũng có thể gặp được cô ngay lập tức.

Một tháng chưa về đây, hình như có hàng xóm mới dọn đến ở bên cạnh, cửa đang mở và có người ở trong đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play