Cố Uyển có thể thấy rằng người em dâu này gần đây không được vui vẻ, mặc dù không thể đoán được đó là chuyện gì, nhưng điều gì có thể khiến một người phụ nữ buồn khóc, cũng chẳng qua là do đàn ông, trẻ con và người thân.
Cô không biết Vương Hải Quyên trước đây là người như thế nào, nhưng ít nhất những gì cô nhìn thấy bây giờ không thực sự khó chịu, thậm chí Cố Uyển cảm thấy thái độ của Vương Hải Quyên gần như rất khiêm tốn .
“Em không cần phải như vậy, cùng là người một nhà, em sẵn sàng nói với chị tin tưởng chị, chị không có nhiều kinh nghiệm, mặc dù có thể không giúp gì được em, nhưng ít nhất chị có thể là lắng nghe, nếu trong lòng có gì buồn bực, nói ra sẽ nhẹ lòng hơn nhiều.” Cô đứng lên nói: “Em chờ một chút, chị đem đò chơi ra cho bọn trẻ, rồi mình nói chuyện.”
Vương Hải Quyên gật đầu, một lúc sau thấy Cố Uyển trở về phòng rồi đi ra, trên tay xách một cái xô nhỏ gọi đám trẻ đang đem ghế ra chơi đô mi nô, đem đổ đồ chơi ra chiếc bàn nhỏ, cơ hồ là những khối xếp hình đầy màu sắc, đám trẻ Bình An trông thấy rất thích thú, lôi Sáu Cân đến chơi cùng.”
Cố Uyển sau đó ngồi xuống bên chiếc bàn lớn, mỉm cười nói: “Nếu có cái này, bọn nhỏ có thể tự chơi một giờ mà không làm ầm ĩ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT