Thực lực Quyển Mộc Vương suy giảm, không phải đối thủ của Lang dã vương, đến lúc Lang dã vương xử lý xong Quyển Mộc Vương, rảnh tay lại liên hợp với Lâm Kiến Sinh tấn công Kim Cương Vương, không có vấn đề gì.

Dương Thiên đuổi hướng Uy Nhĩ thiếu gia.

"Triệu Phong Cực, ông lại thật sự dám ra tay với tôi, một khi bị cha tôi biết, cho dù có lão bất tử Long Kinh Thiên ở đó, ông cũng chắc chắn đừng mong sống sót!" Uy Nhĩ thiếu gia lạnh lùng quát.

"Long tổ chúng tôi có Long tiền bối, tôi không tin Uy Đế dám đến Hoa Hạ chúng tôi!" Triệu Phong Cực hờ hững nói.

"Hừ! Cái lão bất tử Long Kinh Thiên sắp chết rồi? Đến lúc đó Long tổ các người chẳng phải bị thế lực khác nhòm ngó sao? Khi đó Long tổ các người không thể tiếp tục phát triển lớn mạnh! Chỉ cần ông tha cho tôi, tôi thề lúc đó chắc chắn sẽ giữ ông một mạng, trình báo với cha tôi, để các người dốc sức cho Liên minh chúng thần chúng tôi!" Uy Nhĩ thiếu gia nói.

Sắc mặt Triệu Phong Cực lại hiện vẻ tức giận, Long Kinh Thiên là người trong lòng Long tổ họ, đó là thần, không ngờ rằng lại bị Uy Nhĩ thiếu gia giễu cợt như vậy.

"Cậu muốn chết!" Triệu Phong Cực hét lớn, liền ra tay.

"Hừ! Dựa vào ông, còn muốn giết tôi!" Khuôn mặt Uy Nhĩ thiếu gia cũng lộ vẻ điên cuồng.

Mặc dù thực lực anh ta chỉ là cấp B sơ kì, nhưng trên người anh ta không biết có thứ đồ gì, Triệu Phong Cực tấn công vào người anh ta, lại không gây ra thương tổn nào.

"Keng!" Ở bên cạnh, Dương Thiên liền phóng phi đao trong tay, tấn công vào ngực của Uy Nhĩ thiếu gia.

Kết quả lại kêu lên một tiếng "keng".

Dương Thiên kinh ngạc, trọng lượng Vẫn thiết phi đao của hắn đạt đến mấy trăm cân, lực tấn công nghịch thiên, đột nhiên không kịp chuẩn bị, đủ để đâm bị thương cường giả cấp B, không ngờ rằng lại không làm Uy Nhĩ thiếu gia bị thương tí da thịt nào.

Nhưng mà, cho dù không làm Uy Nhĩ thiếu gia bị thương, Dương Thiên cũng đứng chặn vị trí của Uy Nhĩ thiếu gia, không để anh ta có đường chạy thoát.

"Các người chỉ cần tha cho tôi, Uy Nhĩ tôi thề chắc chắn sẽ không gây phiền phức cho các người! Hơn nữa đợi tôi trở về liền tặng cho Long tổ các người hai mươi nhụy h0a màu tím".

Uy Nhĩ thiếu gia thấy mình chạy không thoát, liền nói.

Khuôn mặt Triệu Phong Cực hiện vẻ kinh ngạc, hai mươi nhụy h0a màu tím, có thể cho Long tổ thêm hai mươi dị năng giả!"

"Ha ha, lời của người nước ngoài các anh không thể tin!" Dương Thiên lắc đầu, nói với Triệu Phong Cực: "Một khi thả Uy Nhĩ thiếu gia đi, mới là tai họa thật sự của Long tổ!"

Ánh mắt Triệu Phong Cực lại kiên định.

Nhóm dị năng giả nước ngoài không thể tin tưởng, bây giờ Uy Nhĩ thiếu gia này lại có mưu đồ làm sao nhãng tinh thần ông ta, đưa ra điều kiện dụ người.

"Các người muốn giết tôi, các người cũng phải trả giả!" Khuôn mặt Uy Nhĩ thiếu gia cười như điên, trong tay liền xuất hiện một bình thuốc màu xanh lam, sau đó trực tiếp đập vỡ về phía Triệu Phong Cực và Dương Thiên.

Đây là thuốc nước ăn mòn, thậm chí có thể làm tổn thương cường giả cấp B!

"Dương Thiên, cẩn thận!" Triệu Phong Cực vội vàng né tránh.

Nước thuốc ăn mòn có tính ăn mòn cực mạnh, rơi xuống đất, liền ăn mòn một lỗ to trên mặt đất! Một khi thấm vào người, thật là thảm khốc.

Nước thuốc ăn mòn trong tay Uy Nhĩ thiếu gia lại giống như không thể hết, từng bình từng bình bị đập.

Nhất thời Triệu Phong Cực và Dương Thiên không tiếp cận được anh ta.

Uy Nhĩ thiếu gia mỉm cười, trong tay đột nhiên xuất hiện một bình thuốc màu xanh lá, sau đó đập xuống đất, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một lớp khói đậm đặc, ngăn cản tầm mắt của Triệu Phong Cực và Dương Thiên.

Đợi lúc họ lấy lại tinh thần, lại phát hiện bóng dáng Uy Nhĩ đã chạy về phía xa.

"Không thể để cậu ta trốn thoát!" Triệu Phong Cực giận dữ nói.

Thế nhưng, ông ta vừa dứt lời, Uy Nhĩ thiếu gia đang chạy đằng xa lại từ từ lui lại, khuôn mặt rất khó coi.

Ở phía xa, hai bóng người đi qua, đó là Lâm Kiến Sinh và Lang dã vương Tôn Kiện.

Lúc này trong tay họ còn cầm hai thi thể.

"Bịch!"

Thi thể trực tiếp rơi xuống mặt đất, đó là Quyển Mộc Vương và Kim Cương Vương, lúc này họ đã hoàn toàn mất mạng.

Bốn người ngăn cản xung quanh Uy Nhĩ thiếu gia.

"Các người không thể giết tôi, cho dù các người có ẩn nấp, cha tôi cũng sẽ điều tra ra! Đến lúc đó không ai trong các người có thể sống sót! Chỉ cần các người thả tôi ra...tôi có thể cho mỗi người một quả Huyền cảnh".

Uy Nhĩ thiếu gia nói.

Nhóm Lâm Kiến Sinh hơi lay động.

"Ha ha, tôi còn lâu mới tin lời của anh, lúc anh đến thành phố Hải, có lẽ nghĩ đến kết cục này!" Lúc này Dương Thiên lại cười nói: "Hơn nữa, quả Huyền cảnh, anh có được sao? Nếu có thì sao bên cạnh anh chỉ có Kim Cương Vương cấp B đỉnh phong?"

Ba người Lâm Kiến Sinh vừa hơi lay động lấy lại tinh thần, vừa nãy họ nghe thấy quả Huyền cảnh, thoáng cái trở nên mềm lòng, toàn bộ họ đều kẹt ở cấp B đỉnh phong, khao khát có được quả Huyền cảnh mãnh liệt hơn ai khác.

"Ha ha.

Uy Nhĩ thiếu gia, thân là cường giả cấp B, cậu lại dám đến Hoa Hạ, có lẽ cậu đã chuẩn bị tâm lí!" Triệu Phong Cực cười lớn nói.

"Đáng chết! Sau này các người tuyệt đối sẽ xuống địa ngục! Tôi đảm bảo!" Uy Nhĩ thiếu gia phẫn nộ, anh ta biết mình cách cái chết không xa.

Bốn người liên hợp, cho dù trên người Uy Nhĩ thiếu gia có bảo vật gì, thì cũng không thể chạy thoát được!

"Ầm!" Một quyền của Lâm Kiến Sinh đánh trúng vào ngực Uy Nhĩ thiếu gia!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play