“Huhuhu, con muốn mẹ cơ!” Đứa trẻ bên cạnh Tô Cẩn Du đã khóc thút thít được nửa tiếng, mấy giáo viên có dỗ thế nào cũng không nín, dần dần, tinh thần mấy đứa trẻ phía sau cũng không khá hơn, sắp đối mặt với sự sụp đổ. Tô Cẩn Du vẫn đang suy nghĩ, có nên khóc cùng mấy đứa này không, nếu chỉ có mình cậu không khóc thì sẽ trở nên đặc biệt hơn.
Cậu còn chưa kịp khóc thì mẹ Tằng ngồi phía đối diện bắt đầu nổi cáu, lạnh giọng nói với cô giáo xinh đẹp: “Đứa trẻ này còn muốn khóc đến khi nào nữa, ầm ĩ đau hết cả đầu, cô làm giáo viên kiểu gì đây, đến một đứa trẻ cũng không chăm nổi.”
Cô giáo vẫn còn trẻ, da mặt mỏng, bị bà nói như vậy không nhịn được: “Một đứa trẻ con mà thôi, bà so đo với nó làm gì.”
“Tôi đã không so đo rồi, đứa trẻ này khóc hơn nửa tiếng, bình thường sao.”
Tô Cẩn Du bị khí thế của mẹ Tằng Diệt dọa sợ, cậu bỗng nhiên rất khâm phục Tô San.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT