Quân Cửu điều khiển dị năng, khiến tiểu thích khách dùng tư thế quái dị bước vào phòng bên cạnh: " Aizzz, đề phòng cả đêm mệt quá, ngươi cứ ngốc trong phòng đi, mai chúng ta thẩm vấn!"

Quân Cửu hưng phấn đề nghị, sau đó khóa cửa phòng bê cạnh.

" Ngươi ngươi ngươi!!! " Thích khách lúc này mới phản ứng lại, trừng to mắt nhìn Quân Cửu.

" Ồn quá, có để người ta ngủ không." Quân Cửu tức giận mắng, nhưng không phóng to âm thanh, sợ đánh thức Anatole đang ngủ.

" Ngươi ngươi ngươ…" Thích khách còn không nói xong, Quân Cửu đã cho người ta một bàn tay vào gáy, thích khách trợn trắng mắt ngất xỉu.

Quân Cửu vỗ vỗ tay, hơi đắc ý:" Quả nhiên kinh nghiệm xem phim nhiều năm rất hữu dụng! "

Sau khi khóa cửa phòng, Quân Cửu trở lại phòng Anatole. Hắn bị thương, cậu rất lo lắng nên đề nghị ngủ cùng một phòng, nếu hắn có chỗ nào không khỏe lập tức có thể gọi cậu dậy giúp đỡ.

Đương nhiên Quân Cửu chưa từng bị gọi dậy nửa đêm, nhưng thật ra cậu lại quen ôm người ngủ rồi.

1, 2 giờ sáng. Quân Cửu đang ôm gối ôm hình người ngủ ngon lành thì chợt cảm thấy gối ôm hơi động đậy, một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống trán cậu, sau đó đi ra ngoài, Quân Cửu dường như không phát hiện, quay người chôn mặt trong chăn, ngoại trừ Anatole thì không ai nhìn thấy vành tai cậu hơi đỏ lên.

Anatole thật sự nhịn không được, khóe môi nhếch lên một nụ cười ngu ngốc, sau đó phải đi tắm nước lạnh, lại thuận tay giải quyết luôn mấy kẻ không mời mà đến.

Biết làm sao được, người trong lòng đang thật sự ở trong vòng tay mình, lúc ngủ lại không chút phòng bị, lại không dám làm quá đáng, quả thực khiến Anatole vừa ngọt ngào vừa dày vò.



Sáng hôm sau…

Thích khách đau đầu tỉnh lại, đập vào mắt là hai người… À một nhân loại một tinh linh đang nhìn y, cũng không đúng, là tinh linh nhìn nhân loại, nhân loại nhìn y.

Thích khách:…

Thích khách không chút cốt khí, co được dãn được: " Đại nhân ngài tha mạng! Là tiểu nhân có mắt như mù vào phải nhà ngài, tiểu nhân thật sự chưa đụng vào vật nào! Xin ngài tha một mạng!"

Thích khách thức thời thay đổi thân phận, từ thích khách trở thành một tên trộm. Ít nhất tội danh trộm không thành nghe thì có vẻ nhẹ hơn giết không thành.

" Trộm? Mắt ngươi thật sự… " Quân Cửu nhìn căn nhà nhỏ rách nát hai phòng, một bếp một sân, cảm khái thì ra có người không có mắt nhìn hơn cậu.

" Còn không phải thấy nhà nhỏ ít người vắng tanh dễ dàng… " Thích khách gãy gãy đầu, dáng vẻ cũng rất xấu hổ.

Trong lòng lại nghĩ, nhân loại tóc vàng mắt vàng này cũng dễ lừa ghê, vậy thì chỉ cần cảm động thêm nhân loại tóc đen mắt xanh còn lại có khi y sẽ bị thả… Chờ một chút! Tóc vàng mắt vàng, tinh linh tóc đen mắt xanh!

Thích khách buột miệng thốt ra một câu: " Ngươi là thần phụ giả danh đang bị Thần điện…"

Giọng nói của thích khách im bặt, nhìn thấy hai người đồng thời quay đầu nhìn y, ánh mắt nghiền ngẫm.

Cái miệng hại cái thân.

Toang.

Ta toang rồi.



Sigmund cảm thấy hôm qua hắn ra cửa nhất định đã quên xem lịch.

Đi ám sát không những bị phát hiện, sau khi nhân loại tóc vàng mắt vàng nghe tên hắn thì lại càng nghiền ngẫm, cuối cùng còn nói sẽ mang hắn cùng đi lữ hành!

Sigmund:!!!

Quân Cửu nói xong cũng mặc kệ tiểu thích khách đang choáng váng, vui vẻ cùng tinh linh mắt xanh bên cạnh thảo luận tiếp theo nên chọn xe ngựa kiểu nào.

Đúng vậy, Anatole khỏe lên rồi, tuần trăng mật… Lữ hành phải tiếp tục thôi!

Anatole không thích mang theo đứa con riêng ( Sigmund: Uy uy ngươi nói ai là con riêng hả?!) nhưng mà nghĩ nghĩ, lại thấy có thể lợi dụng vì vậy cũng không nói gì.



" Sao vậy? Cậu vẫn không khỏe hả? " Cả dọc đường Anatole đều rất trầm mặc, dùng ánh mắt u ám nhìn cậu, ngay cả EQ thấp như Quân Cửu cũng nhận ra khác thường.

Chỉ thấy Anatole nghe cậu nói vậy càng buồn bực, hít sâu một hơi, thương tâm nhìn cậu không nói lời nào.

Đá quý vàng kim nơi khóe mắt rực rỡ muốn chói mù mắt chó của Quân Cửu, cậu ngẩn ngơ không hiểu ra sao.

Anatole thấy vậy bất đắc dĩ thở dài, tiến đến ôm cậu vào lòng: " Cậu thật là… Có chút khó chịu, muốn ôm một chút."

Suy cho cùng vẫn là do dự, hơn nữa trong xe ngựa còn có một bóng đèn không tiện thổ lộ, Anatole ôm người vào lòng, dùng ánh mắt cảnh cáo tiểu thích khách đừng lộn xộn.

Tiểu thích khác bị nhét cẩu lương lại bị cảnh cáo:??? Thả ta ra ngoài! Nơi này có người khi dễ người!

Đương nhiên tiểu thích khách co được dãn được, trốn như chim cút, hoàn toàn không dám phản kháng.

Quân Cửu hoang toàn không biết phong ba bão táp sau lưng, cả người núp vào lòng Anatole, ngửi ngửi mùi hương cỏ xanh thơm ngát trên người hắn.

Mùi hương này như có như không, lại có chút tươi mới, khiến người ta rất thoải mái. Quân Cửu cũng cùng Anatole quá thân quen, hoặc là nói cậu cũng có chút thích hắn, vì vậy hoàn toàn không phản kháng chút nào, bị trà xanh nào đó ôm suốt một giờ.

Đến giờ cơm trưa, cả ba bước xuống xe ngựa, tìm kiếm thức ăn.

Thức ăn có chứa ma lực của Quân Cửu đã sớm hết sạch, hiện giờ cậu rất muốn gặp một con ma thú cao cấp hoặc ác ma, những thứ đồ ăn khác thật sự là quá… À qua tay Anatole thì cũng rất ngon, nhưng mà không no bụng.

Không biết có phải Anatole đã nhìn ra phiền não của cậu không, lúc Quân Cửu nhóm xong lửa thì thấy hắn đã xách trên tay hai con ma thú tràn đầy mùi hương về.

Tiểu thích khách trốn ở một góc thấy vậy vừa sùng bái kẻ mạnh vừa chột dạ núp trong góc giảm sự tồn tại.

Tay nghề Anatole càng lúc càng cao, lừa này bọn họ lại chuẩn bị rất nhiều gia vị nên hương vị món ăn lên một tầng cao mới, Quân Cửu vừa cho một miếng vào miệng đã cảm thấy hạnh phúc, đôi mắt vàng kim cũng nheo lại, trông như bé mèo nhỏ ham ăn.

Tiểu thích khách cũng thụ sủng nhược kinh nhận được một bọc thịt nướng, đương nhiên không được cắt thành tường miếng vừa ăn như của Quân Cửu, nhưng cũng làm cậu ta vui sướng vô cùng.

Người đời có câu trời đánh tránh miếng ăn, nhưng kẻ đột ngột xuất hiện hình như lại chưa từng nghe câu này.

" Nine! Nộp mạng đây!" Chỉ thấy một áo bào đen bay qua, Ma pháp sư cầm kiếm nhắm thẳng đến nhân loại tóc vàng đang dùng bữa.

Quân Cửu nghe vậy ngẩng đầu, vừa nhìn liền phát hiện này không phải Ma pháp sư lúc trước đi cùng Logan sao?

Bởi vì người này Ma, Kiếm song tu, rất có khí thế của nhân vật chính nên Quân Cửu còn khá để ý.

Chờ một chút…

[ Chủ tuyến nhân vật là Sigmund và Siegfried, một đôi huynh đệ thất lạc.

Sigmund là một thích khách, nhưng trên thực tế cậu ta là một bán vũ long.

Siegfried là một vũ nhân say mê kiếm thuật, nhưng bởi vì có thiên phú ma pháp nên bị Thần điện mang về.

Hai người gặp mặt là do Sigmund chạy ra khỏi Logan gia tộc, muốn tiêu diệt ác long cứu công chúa. Nhưng lại nhận nhầm Siegfried - Lúc đó bị thương nặng hóa thành long tộc thành ác long…

Huyết thống vũ nhân ẩn núp trong hai người là chìa khóa duy nhất có thể mở ra màn chơi ẩn…]

Giống như có người ở bên tai nói nhỏ, âm thanh ngữ điệu cực kỳ giống Anatole, nhưng dường như càng ngây ngô đơn thuần hơn một chút.

Quân Cửu ẩn ẩn cảm thấy mình đã nhìn thấy bí mật gì đó.

Ngay khi Quân Cửu thất thần, Anatole đã mắt lạnh phất tay, chạy ra giao chiến cùng Ma pháp sư một lòng chỉ có kiếm - Siegfried.

Sigmund thì ngây ngốc dừng gặm thịt nướng, sau đó đôi mắt chợt sáng lên, giảo hoạt nhìn qua Quân Cửu đang thất thần và Anatole đang bận rộn.

Sigmund: Cơ hội tới! Chuồn thôi!

" Ngươi muốn đi đâu?"

Một âm thanh như ác ma nói nhỏ vang lên, khiến động tác lén lút của Sigmund cứng đờ.

Lúc này kiếm sĩ và tinh linh cũng đã phân thắng bại, tinh linh xách kiếm sĩ qua đây, dáng vẻ hình như là để Quân Cửu xử lý.

Sigmund:…

Toang.

Lại toang rồi…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play