Quân Cửu gần đây rất đau đầu.

Phải nói là cực kỳ đau đầu, đau đầu muốn chết.

Rõ ràng là một người! Các ngươi ăn cái gì dấm chua?!

Tang thi vương mê mang, tang thi vương không hiểu, tang thi vương EQ thấp nghĩ mãi không thông!

" Nine, em đang nghĩ gì?" Anatole - Hắc Ám Chi Thần nhìn thiếu niên đang ngồi xổm chọc kiến trước mắt, cũng buông bỏ vị cách thần linh, ngồi xổm cùng cậu, tiện thể đưa qua một đĩa mứt quả.

Là trái cây có ma lực, không phải thứ gì đó chui ra từ sông máu.

Mặc dù Quân Cửu không ngại, nhưng Anatole cảm thấy đám đen như mực đó không xứng vào miệng cậu.

"… Không, không có gì, không phải Avantika sắp cùng Phelan kết hôn rồi sao? Đang nghĩ nên chuẩn bị quà gì. " Thời gian ở chung lâu rồi, cũng có thể là Anatole được sủng mà kiêu, càng ngày càng muốn quản cậu, nếu mà cậu dám nói bản thân nghĩ đến Phó Tầm An… Ha hả, tối nay nhất định thực thảm.

" Kết hôn… Nine, chúng ta còn chưa kết hôn… Hay là hôm nay đi kết hôn đi. Hai chúng ta thôi. " Không biết nghĩ đi đâu, Anatole cường điệu câu cuối.

Khiến Quân Cửu không thể không tự hỏi rốt cuộc “người trong gương” này có phải là thiếu đi liêm sỉ hay không.

Bọn họ tuy rằng chưa kết hôn nhưng mà đã ở bên nhau mấy năm rồi nhé!

Chờ đã… Sao nghe như lời của tra nam chỉ dùng không phụ trách nhỉ?

Nghĩ vậy lòng Quân Cửu bỗng tràn ra chút áy náy, chuẩn bị gật đầu.

" Hửm? A Cửu em định đi đâu?" Một giọng nói tràn ngập dã tính vang lên, mang theo chút xâm chiếm và nguy hiểm.

Quân Cửu:…

Thôi chết! Sao lại quên mất tên này cũng là thần linh, quyền bính rộng lớn khó có thể che giấu thứ gì trước mặt hắn chứ!

" Định, định đi hôn lễ của Tiểu tinh linh vương và Phelan. "

Mấy năm trước Quân Cửu dương quang xán lạn, ở nhà cùng chồng mấy năm thì bắt đầu trở nên đặc biệt cẩn thật.

Không cẩn thận không được, không cẩn thận là hai bình dấm chua này cùng đổ! Đổ khó hốt còn chưa nói, bọn họ còn đánh nhau!

Là đánh nhau đấy!

Cùng một người!

Thật sự quá có bệnh!

Khác nào tay trái đánh tay phải hả! Có ích hả!

Nhưng bọn họ đánh quá hung ác, mấy lần ngươi chết ta sống dọa Quân Cửu phát sợ, không dám lại làm 2 vị này ghen.

Người khác đánh ghen tay họa một hai người, kẻ này một mình đánh ghen muốn bay luôn bầu trời.

Nhưng Anatole lại không phối hợp, thần sắc khiêu khích nhìn về phía Phó Tầm An: " Ta muốn cùng Tiểu Nine kết hôn. Ngươi cút sang một bên đi!"

Quân Cửu:…

Quân Cửu đỡ chán.

Phó Tầm An nghe vậy khựng lại, sau đó con ngươi xanh lục của hắn bắt đầu tràn ngập sát ý lạnh băng.

Quân Cửu:…

Thôi, tôi mệt mỏi, mấy người cứ đánh đi. Tôi đi tham gia hôn lễ trước.



Avantika mấy năm rồi vẫn không bỏ được yêu thích bảy màu của mình, nhưng hôm nay là hôn lễ. Theo phong tục của tộc tinh linh, màu lục, lam và kim mới là màu sắc phù hợp.

Vì Phelan, Tiểu Nữ vương quyết định mặc vào y phục truyền thống của Tinh linh tộc và thú nhân tộc.

Nhưng không nghĩ đến Phelan lại rất chiều tiểu nữ vương, muốn cho cô bất ngờ nên đã mặc một bộ áo cưới bảy màu - sau khi tự đi khuyên các trưởng lão thì bọn họ cho phép bảy màu cầu vồng xuất hiện trên lễ đường - dù sao tinh linh thích nhất vẫn là tự do, muốn gì làm nấy.

Cho nên hiện trường hôn lễ không phù hợp lắm, một bên là ba màu lam lục vàng và lông thú, một bên là bảy màu cầu vồng lấp lánh…

Nhưng hai nhân vật chính chỉ nhìn nhau mỉm cười, không có ý định lần nữa thay trang phục.

Mấy tiểu tinh linh năm nào nay vẫn bé xíu xiu, tính cách không thay đổi chút nào, khiến Quân Cửu nghi ngờ tụi nó có phải chậm phát triển… Khụ khụ, nhưng mà chúng vẫn rất đáng yêu, chỉ là bởi vì quyền bính của Quân Cửu trở thành “Tử Vong Người Khống Chế” cho nên không dám tới gần.

Quyền bính của cậu tràn ngập tử vong, u ám… Quân Cửu trên lễ đường cũng không dám mở miệng chúc phúc, sợ giây tiếp theo mọi người trực tiếp biến thành thây khô.

Bởi vì Ella là tân thế giới, hệ thống thần linh hoàn toàn bị cậu và Anatole, Phó Tầm An chiếm mất cho nên năng lực rất cao, thậm chí còn có thể chủ động hấp thu những “thần lực” khác ví dụ như may mắn, sinh mệnh… nhưng vì sợ thần tính không thể dung hợp dẫn đến nhân tính cũng hỗn loạn, bọn họ không tùy tiện cắn nuốt thứ gì, dẫn đến cậu cũng không thể chúc phúc.

Nhưng điều này không làm Quân Cửu rối rắm, không thể hiện qua lời nói thì thể hiện qua hành động, cậu tặng đôi tân nhân kia rất nhiều quà.

Mặc dù mọi sinh linh đều biết Thần đã quay về thần tòa, nhưng ít ai biết đến quan hệ và vị cách của Nine khi cậu không tuyên truyền, điều này làm những khách khứa có mặt trong bữa tiệc không biểu hiện gì khác thường.

Trong lúc vô tình Nine phát hiện một gương mặt quen thuộc - đó là bé gái nô lệ đầu tiên giơ tay khi cậu hỏi ai biết nấu nướng.

Vài năm đã qua, bé gái năm xưa đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, nhưng lại có một đôi mắt cất chứa sự u buồn.

Hiếm khi gặp người quen, mấy năm rồi Quân Cửu vẫn không chút EQ hỏi thẳng: " Tiểu thư, có chuyện gì khiến cô buồn lòng sao?"

Đối với người xa lạ đột nhiên tiến đến hỏi thăm, thiếu nữ xinh đẹp có chút giật mình lại có chút cảnh giác, nhưng khi nhìn vào đôi mắt chân thành ấy, cô bỗng nhiên muốn mở lòng mình…

Có lẽ đây là bản năng của con cái khi đối với cha mẹ. (…???..)

" Ta… Ta… Ta muốn đưa một thanh kiếm cho Thánh tử điện hạ… Nhưng ta chỉ là bần dân… "

Đưa kiếm… Đây là một hành động tỏ lòng trung thành của một kỵ sĩ với người nguyện trung thành.

" Thánh tử mà cô nhắc tới, là Ralph? " Vẻ mặt Quân Cửu lập tức trở nên kỳ quái.

Năm đó sau khi rơi xuống vực sâu, cậu chỉ để ý đến Anatole, sau khi phục hồi lại tinh thần thì cả cậu và hai người còn lại đã đi lên vị cách, rời khỏi vực sâu, cái đầu óc thiếu gân của cậu hoàn toàn đã vứt người ta sau đầu.

" Đúng, đúng vậy. Ta… "

" Người ta đang đứng sau lưng cô kìa."

Thiếu nữ nghe vậy không kịp phản ứng, sau đó hoảng hốt luống cuống quay đầu.

" Câu trả lời ngày đó của ta là: Mộc hệ dị… Ma pháp sư là một trong những hệ ma pháp sư mạnh nhất. Xin lỗi đã trả lời muộn vài năm. " Quân Cửu chớp chớp mắt, sau đó dứt khoát lưu loát quay đầu rời đi, để lại không gian riêng cho đôi nam nữ kia.

Dù sao Maximilian đã chết, quý tộc ngã xuống, Thần điện quản chế toàn Meadow, Ralph không tồn thương đến cậu, ngược lại nhờ hắn mà phát hiện chân tướng nên Quân Cửu chẳng có ý tưởng trả thù gì.

Suy cho cùng một khi đứng trên cao, mọi thứ trong quá khứ dường như nhỏ bé đến mức không đáng kể.

Quân Cửu rời khỏi Tinh linh điện, hồi mới xuyên qua cậu còn cảm thấy Tinh linh điện có lẽ là “nhà” của cậu.

Nhưng lúc này cậu lại đột nhiên cảm thấy, bản thân không phù hợp với nơi này nữa.

" Sigmund ngươi đứng lại cho ta!"

Một âm thanh như cách mấy đời truyền đến, Quân Cửu mở to mắt nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc.

" Có giỏi thì ngươi đuổi đi! Không phải chỉ là trộm thanh kiếm, cạo sạch đầu ngươi thôi sao?! Có cần cắn chết không bỏ như thế không hả?!" Sigmund vừa chạy trốn vừa đắc ý quay đầu kêu gào.

Quân Cửu theo bản năng nhìn lại, quả nhiên người đang truy đuổi có cái đầu bóng loáng.

Quân Cửu:…

" Sigmund ngươi chết chắc rồi!!" Kẻ truy đuổi tức tối dừng lại, quơ quơ pháp trượng niệm chú ngữ.

" Diệp tiễn!"

" Ngươi gian lận!!!"

" Hỏa xà!"

" Aaa! Đốt mông, đốt mông rồi!!"

" Hừ! Phong miên! Thụ quỷ!"

" Ngươi! Cái thứ…! Đừng đánh đừng đánh! "

" Có ai không cứu mạng với!!!"

Sigmund vừa nhảy nhót vừa tránh đi nhành cây, càng lúc càng đến gần Quân Cửu.

Quân Cửu quyến đoán dùng ảo thuật che mắt, ngồi yên xem kịch.

Trên trời u ám nổi gió nổi sấm, ánh sáng và bóng tối thay phiên.

Dưới đất rắn lửa và lá cây thi nhau gào thét, truy đuổi một bóng người chật vật chạy như khỉ.

Ella xinh đẹp bình yên luôn có lúc náo nhiệt.

_ Chính Văn Hoàn _

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play