Mặc dù bây giờ bọn hắn còn không có lực lượng khiêu chiến Chí Tôn Hoàng Đạo, nhưng Xích Thiên Thần Hoàng tọa trấn Thiên Khải, lão tổ Thánh Hoàng giống như đều đã đi nơi nào đó, quan sát kỹ thì hẳn là đang ứng phó nguy hiểm tại Thiên Khải, cho nên phòng ngự của Xích Thiên Thần Triều rõ ràng đã hạ xuống tới cực điểm.
Nếu như bọn hắn xuất kích toàn diện, thật khả năng trọng thương Xích Thiên hoàng thành.
Mục đích chủ yếu hơn là, bọn hắn có thể thông qua chiến tranh nơi đó, kích thích Quang Mang Thần Tôn cùng Tru Thiên Thần Tôn gấp rút tiếp viện.
Dù chỉ là một kẻ đi qua, Sí Thiên giới cũng có thể thừa dịp loạn tránh thoát khỏi Thiên Trụ sơn, đi thẳng đến hư không.
Mục tiêu dĩ nhiên không phải ẩn nấp, mà là Thượng Cổ Thần Đình!
Thiên Hậu muốn tới nơi đó hiệp trợ cùng Dạ An Nhiên, để Thần Thụ Thế Giới vào Sí Thiên giới ở, tăng cường uy lực của Sí Thiên giới, đến lúc đó nhất định không sợ Quang Mang Thần Tôn trùng kích, thậm chí có thể tăng tốc hất ra, hoàn toàn biến mất.
Nếu như Thần Thụ Thế Giới còn có vui mừng không nghĩ tới, nói không chừng còn có thể trọng thương Quang Mang Thần Tôn!
Đây chính là kế hoạch thoát thân của bọn người Khương Phàm!
Không chỉ muốn thoát thân, còn muốn đại chiến Xích Thiên hoàng thành, huyên náo oanh oanh liệt liệt, để Chí Tôn Hoàng Đạo lần nữa hổ thẹn.
Không chỉ muốn thoát thân, càng phải cường thịnh Sí Thiên giới, thậm chí phản kích Quang Mang Thần Tôn, triệt để chấn nhiếp các hoàng đạo Thương Huyền, sau đó vừa vặn thừa cơ liên hệ Khổng Tước sơn, Trấn Nam Yêu Quốc và các hoàng tộc, bức bách bọn hắn vào Sí Thiên giới ở!
Kế hoạch này vừa được công bố, cũng đã nhận được đám người Kiều Vô Hối toàn lực ủng hộ.
Nhất là khi Ngu Thái Bình được đột phá, bọn hắn đều không kịp chờ đợi vây bắt Xích Thiên hoàng thành!
Thử nghĩ, khi bốn vị Thánh Hoàng, tính cả Khương Phàm, tương đương với năm vị Thánh Hoàng, số lượng lớn Thánh Vương Thánh Linh đột nhiên giáng lâm, mang đến sợ hãi cho Xích Thiên hoàng thành, cùng rung động cho khắp thiên hạ, phải là mạnh mẽ đến trình độ nào!!
Nhưng... Theo thời gian tới gần, Khương Phàm ngược lại lại bắt đầu bất an, Thiên Hậu càng tấp nập tìm đến Khương Phàm.
Bởi vì bên ngoài quá an tĩnh!
Bọn hắn ở chỗ này lập mưu phản kích, theo lý mà nói Chí Tôn Hoàng Đạo hẳn là cũng đang thảo luận sách lược.
Dù sao lần này Thiên Trụ sơn huyên náo Chí Tôn Hoàng Đạo quá lúng túng, không chỉ để bọn hắn hổ thẹn trước mặt khắp thiên hạ, càng giữ lại mạng của bọn hắn ngay cửa, thậm chí để các hoàng tộc Thương Huyền đều thấy được nhược điểm của Chí Tôn Hoàng Đạo.
Chí Tôn Hoàng Đạo khẳng định sẽ nghĩ cách tìm mặt mũi về, cho nên Khương Phàm nhắc nhở Cửu Thiên Thần Giáo, mật thiết chú ý động thái của Chí Tôn Hoàng Đạo.
Nhưng, Chí Tôn Hoàng Đạo từ đầu đến cuối đều không có triệu tập tất cả hoàng đạo thảo luận, trong vòng nửa năm càng không có bố trí điều động quy mô lớn, thậm chí đều không có để ý tới Phù Tang Thần Cung.
Khương Phàm bất an, Thiên Hậu bất an, Đan Hoàng cũng bất an.
Chẳng lẽ Chí Tôn Hoàng Đạo thật sự không còn cách nào khác?
Nếu như muốn phản kích, sớm chuẩn bị mưu đồ là chuyện nhất định phải làm, xét thấy Sí Thiên giới giằng co cùng Thiên Trụ sơn, Chí Tôn Hoàng Đạo khẳng định là muốn hợp tác cùng Cửu Thiên Thần Giáo.
Dù sao bây giờ Cửu Thiên Thần Giáo đã có được hai vị Thánh Hoàng, lại còn là Thánh Hoàng Không Gian, tác dụng được phát huy có thể so với Thần Linh.
Kết quả, lại không có!!
Cửu Thiên Thần Giáo ngoại trừ ra sức chữa trị pháp trận ra, thì từ đầu đến cuối đều không có ai đi tìm bọn hắn nói chuyện hợp tác.
Chẳng lẽ đã phát hiện bí mật của Cửu Thiên Thần Giáo?
Đây cũng là chuyện không thể nào, nếu không tuyệt đối sẽ không điều động vật phẩm Thần cấp, trợ giúp Đông Hoàng Toại tiến đến Thánh Hoàng!
Nếu như phía ngoài bình tĩnh, để Khương Phàm chỉ là bất an, Bát Hoang Tuyệt Diễm tiếp tục mạnh lên, lại làm cho Khương Phàm bắt đầu cảnh giác.
Bát Hoang Tuyệt Diễm không giống Phần Thiên Diệt Thế Viêm, Hỗn Độn Nguyên Hỏa, Cửu Thiên Huyền Hỏa, Tử Vi Thần Viêm được Tiên Thiên thai nghén như thế, mà là sinh ra ngoài ý muốn trong quá trình diễn biến thế giới.
Tương truyền hậu kỳ Hồng Hoang, sau khi Nhân tộc, Ma tộc, Yêu tộc và Linh tộc đang phát triển đến cực hạn, sau khi thế giới bạo phát sinh ra chiến tranh với quy mô lớn nhất.
Dân chúng lâm nạn, tiếng kêu than dậy khắp đất trời, Cửu Thiên sụp đổ, Thần Ma vẫn lạc, Đế Quân bại vong, thậm chí đã dẫn phát Cửu U thâm không rối loạn, Âm Dương nghịch loạn, cánh cửa Quỷ giới xuyên suốt thế giới sinh linh.
Liền tại thời kỳ nhật nguyệt đồng thiên, sinh tử hỗn loạn vặn vẹo kia, Bát Hoang Tuyệt Diễm đã ra đời trong sự tuyệt vọng của dân chúng.
Nó tương thông cùng tâm niệm dân chúng, tai nạn chiến tranh càng là thịnh vượng, thực lực của nó càng là cường đại, dân chúng tức giận, tuyệt vọng càng mạnh, thực lực của nó càng khủng bố hơn.
Nó không phải Thần Linh mà hệ thống thế giới tạo nên, mà là Tử Thần do chúng sinh tự mình tạo nên.
Từ xưa đến nay, nó từng vô số lần biến mất, lại từng vô số lần bị tỉnh lại, cơ hồ mỗi một trận chiến tranh lưu danh lịch sử đều có bóng dáng của nó.
Kiếp trước Khương Phàm dùng chiến tranh quét sạch ba đại lục mà tỉnh lại nó, cùng việc sử dụng Phần Thiên Chiến Vực để khống chế nó, kiếp này thì theo sự xuất hiện của hắn, Thương Huyền vì đó rung chuyển, thủy triều chiến tranh bắt đầu mãnh liệt, nó lại dần dần khôi phục, bắt đầu mạnh lên.
Nhưng gần đây, nhất là sau khi vào tháng tám, Bát Hoang Tuyệt Diễm đã vô cùng táo bạo, năng lượng tiếp tục tăng vọt, đều muốn vượt trên Phần Thiên Diệt Thế Viêm của Khương Phàm.
Mặc dù Thương Huyền chính nhấc lên ngọn sóng di dân, chiến tranh gây nên khủng hoảng, nhưng dù sao cũng còn chưa mở chiến, chúng sinh càng không có tuyệt vọng.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, xem như Thương Huyền muốn toàn diện khai chiến cùng bọn hắn, đều không đến mức còn không có phát sinh kích thích đến Bát Hoang Tuyệt Diễm.
Bởi vì đây đã không thể nào đơn giản xem như là mạnh lên được, mà còn là tăng mạnh!
Đan Hoàng âm thầm phỏng đoán có phải là trận nguy cơ Chư Thần tận thế kia hay không?
Nhưng trận nguy cơ này còn không có chính thức hiển hiện, cũng không nên đột nhiên lại mãnh liệt kích thích đến Bát Hoang Tuyệt Diễm như thế.