“Hóa ra là tổng tài mới đã đến?” Tiểu Lý cố ý làm ra vẻ ngạc nhiên, rồi lại bày ra bộ dạng khó xử như cũ, “như này đi, Thư kí Bạch, cũng đừng nói là tôi không giúp cô, số liệu trong báo cáo tôi sẽ gửi qua hòm thư của cô, cô tự mình làm nốt giúp tôi, chỗ tôi thực sự là còn rất nhiều tài liệu cần phải xử lý, cô cũng biết tôi sắp không làm ở đây nữa rồi, có rất nhiều công việc cần phải được bàn giao lại”.
Thật ra việc này cũng chỉ là đem dữ liệu nhập lại một chút, sau đó in ra là được, nếu cái này Tiểu Lý thật sự muốn giúp cô, chỉ cần nửa tiếng chắc chắn có thể hoàn thành.
Nhưng bây giờ cô ta nói như vậy, Bạch Lộ cũng hiểu rõ, bản thân cô có nói nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng gì, trái lại cô cũng không phải chưa từng làm qua báo cáo, cô lười tiếp tục so đo với cô ta, “Vậy phiền cô mau chóng gửi tới hòm thư giúp tôi nhé, cảm ơn”.
Cô cố gắng giữ vẻ khiêm tốn nhã nhặn, lúc xoay người rời đi không có phát hiện sự mưu tính chợt lóe lên trong đáy mắt của Tiểu Lý.
Bạch Lộ, trước đây cô không chút do dự cướp mất vị trí thư kí của tôi, bây giờ là tự cô đem mình dâng tới cửa, thì đừng trách tôi hạ thủ vô tình!
Nửa tiếng sau.
Bạch Lộ đem báo cáo vừa làm xong sửa lại một chút rồi mới đứng dậy đi tới phòng họp.
Tập đoàn EC tuy chỉ là một trong các công ty con của Lương Thị, nhưng sự phát triển trong những năm gần đây lại rất tốt, tương lai phía trước con rất rộng mở, trước đây mọi chuyện đều do Lương Chủ tịch đích thân xử lý, bây giờ đoán chừng cũng có tuổi rồi, liền giao toàn bộ quyền hành lại cho con trai mình là Lương Phi Phàm.
Với vị thái tử gia này, trưởng các bộ phận đều không dám có bất cứ khinh suất nào, cái gọi là vừa mời nhậm chức đã tiến hành cải cách lại toàn bộ mọi thứ khiến mọi người tâm phục khẩu phục, Lương Phi Phàm có được như ngày hôm nay đều khiến cho người ta biết rằng đây tuyệt đối không phải người đơn giản.
Cuộc họp lúc hai giờ, Bạch Lộ tuy vào phòng họp trước vài phút, nhưng bên trong mọi người đều đã đến đông đủ.
Bạch Lộ đưa mắt nhìn một lượt, chỉ thấy Lương Phi Phàm lúc này đã ngồi yên trên chiếc ghế chủ trì ở phía trên, tay của anh ta để trên bàn, những ngón tay thon dài mảnh khảnh gõ lên tập văn kiện, âm thanh rất khẽ, nhưng lại khiến người khác cảm thấy áp lực rất lớn.
Thực ra Lương Phi Phàm thuộc tuýp người đàn ông vào những lúc im lặng như này dễ khiến người khác cảm thấy đây là một người nho nhã dịu dàng, khí thái thong dong điềm tĩnh, nhưng Bạch Lộ rất rõ, càng là người đàn phong thái trầm ổn thì lại càng là một người khiến người khác khó lòng mà nhìn thấu được suy nghĩ thật sự của anh ta.
Chỉ là mối quan hệ giữa những người trong Lương thị vô cùng phức tạp, Bạch Lộ trước đó cũng nghe được một chút ít từ phía Lương Tịnh Tiêu, nói đến người anh này, quả thật Lương Tịnh Tiêu vẫn rất kiêng kị, cho nên cô càng chắc chắn rằng, Lương Phi Phàm con người này phất lên như vậy tuyệt đối không hề đơn giản.
“Lương Tổng, mọi người đều đến cả rồi, bây giờ có thể bắt đầu được chưa?” Bạch Lộ vừa ngồi xuống, tổng giám đốc ngồi bên cạnh đã đứng lên, cũng kính hỏi Lương Phi Phàm.
Anh ta “ừ” một tiếng “bắt đầu đi”.
Trước hết, trưởng các bộ phận lần lượt báo cáo tiến độ công việc trong tay mình lúc này, đại khái mọi người sớm đã biết lần này Lương Phi Phàm đến, cho nên ai cũng đều đã chuẩn bị tốt tâm lý, lúc báo cáo vô cùng nghiêm túc. Bạch Lộ nghĩ tới thái độ nước đến chân mới nhảy này của mình, cả người không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Cuối cùng cũng vẫn tới lượt Bạch Lộ, cô đứng lên, đem báo cáo quý trước mà mình vừa xử lý xong tóm tắt lại một chút. Kỳ thực, cũng chỉ là những con số ảo, những năm gần đây, Tập đoàn EC luôn trong xu thế phát triển không ngừng, cho nên thành tích cũng tốt vô cùng, Bạch Lộ thực sự cho rằng sẽ không có bất cứ sai sót nào. Thậm chí, trước khi Lương Phi Phàm mở miệng, cô vẫn tràn đầy tự tin.
“Báo cáo lại một lần nữa” Lương Phi Phàm dựa lưng vào ghế, hai tay chống cằm, giọng điệu bình thường, nhưng dáng vẻ lại vô cùng nghiêm túc.
Bạch Lộ hơi bất ngờ, tất cả mọi người trong phòng họp lúc này đồng loạt dồn chú ý về phía cô. Sau khi khôi phục lại trạng thái ban đầu, cô khẽ nhăn mày, trong lòng có chút bất an.
Nhìn kĩ lại báo cáo của mình, cô không nhìn ra bản báo cáo này có vấn đề chỗ nào, nhưng Lương Phi Phàm lại bảo cô báo cáo lại một lần nữa.
Cô nuốt nước bọt, không để bản thân có cơ hội nghĩ quá nhiều, nhanh chóng báo cáo lại một lần nữa.
Lần này, cô còn chưa báo cáo xong, người đàn ông vốn dĩ vẫn đang quay lưng lại với mọi người chân khẽ dùng lực, chiếc ghế liền xoay một vòng. Khuôn mặt anh tuấn cao thâm bí hiểm của anh ta đã nhìn thẳng vào Bạch Lộ, giọng nam trầm thấp nói: “Cô là Thư kí của tổng giám đốc sao? Bình thường lúc họp, báo cáo thành tích mỗi quý đều do cô tự mình báo cáo sao?”.
Lương Phi Phàm ánh mắt nhìn có vẻ như rất tùy ý, nhưng lại khiến người ta cảm thấy áp lực vô cùng, Bạch Lộ bị anh ta nhìn như vậy, sống lưng cứng đờ: “Lương Tổng, tôi là thư kí của Tổng giám đốc, nhưng những báo cáo này bình thường không phải do tôi làm”.
Ánh mắt dò xét của người đàn ông này rời khỏi khuôn mặt của cô, sau đó nhướn mày nói: “Đây quả thật không phải là công việc của cô, vậy bình thường lúc cô báo cáo những thành tích này trong các cuộc họp, có kiểm tra kĩ lại những lỗi sai ở trong đó không?”
Mỗi một vấn đề của anh ta dường như đều nhắm vào cô, Bạch Lộ hoàn toàn không hiểu, thậm chí cũng không rõ có phải mình làm sai chỗ nào hay không, nhưng lúc cô làm báo cáo rõ ràng có tranh thủ thời gian để kiểm tra lại rồi, theo số liệu mà Tiểu Lý đưa cho cô đều không có bất cứ sai sót nào cả.
Nhưng lúc này, từng câu từng chữ của Lương Phi Phàm hắn tại sao lại đều chĩa vào cô?
Cô khẽ hít một hơi thật sâu, mím môi, nói: “Lương tổng, trước khi họp tôi đã kiểm tra kỹ rồi, những số liệu này….”.
Trong lòng Bạch Lộ trầm xuống, bỗng chốc không nói không lên lời.
Cô ở công ty làm bao nhiêu năm như vậy, tuy đây là lần đầu tiên nói chuyện với Lương Phi Phàm, nhưng bây giờ cô dường như có thể chắc chắn rằng, người đàn ông cao cao tại thượng vẫn luôn giằng co với cô vấn đề này, như vậy khẳng định là số liệu bản báo cáo vừa rồi của cô có vấn đề.
“Xin lỗi, Lương tổng” cô vội vàng nghĩ một lúc, nói: “Tôi vẫn không rõ dốt cuộc là có vấn đề chỗ nào, bởi vì những số liệu này tôi đều là dựa theo số liệu bên phòng kế toán nộp lên mà báo cáo”.
“Số liệu thứ hai của quý xuân bị sai nghiêm trọng, cô không thấy rằng nó bị cao hơn 20% so với quý hè sao? Cô ở EC bao nhiêu năm rồi? Những lỗi sai cơ bản như vậy mà cô cũng có thể phạm phải sao?”.
Lương Phi Phàm con ngươi sắc bén, thân hình cao lớn ngồi vững trên chiếc ghế điều hành, tay chống lên bàn, ánh mắt lúc này đang quét qua toàn bộ những người đang ngồi trong phòng họp, “Tôi không quan tâm các người trước đây làm việc như nào, kể từ ngày hôm nay, tất cả đều phải làm theo quy định của tôi. Nếu còn ai mắc phải những lỗi sai cơ bản như vậy nữa, EC sẽ không cần những nhân viên như vậy”.
Mọi người trong phòng họp chết lặng, ánh mắt của một số người còn nhìn Bạch Lộ dường như còn đem theo vài phần oán hận.
Rõ ràng vừa rồi mọi chuyện còn đang rất thuận lợi, nhưng vì lỗi của cô mà toàn bộ mọi người trong phòng họp đều bị mắng!
“Thư kí Bạch!”.
Cuối cùng, ánh mắt sắc bén vẫn là dừng lại trên mặt của Bạch Lộ, Bạch Lộ lúc này đương nhiên đã nhận ra lỗi sai mà mình mắc phải.
Lúc nãy cô chỉ chú tâm vào đối chiếu lại số liệu, nhưng căn bản là không nghĩ tới việc đối chiếu số liệu bên trên, bây giờ cô cũng biết rõ, việc đến nước này, chắc chắc chính là do Tiểu Lý kia dở trò, nhưng bản thân cô lại không chú ý mà nhảy vào bẫy của cô ta, cũng không thể đổ lỗi cho bất cứ ai được.
Bây giờ bị Lương Phi Phàm gọi như vậy, sắc mặt cô trắng bệch ngẩng đầu lên, đối diện với cái nhìn của anh ta, tim cô đập nhanh hơn vài nhịp, trong mắt không giấu nổi sự thất vọng, mang theo một chút dè dặt, cuối cùng không nhịn được liền giải thích.
“Lương tổng, tôi rất xin lỗi ngài, tôi đã phạm phải lỗi sai cơ bản như vậy, kỳ thực mỗi một nhân viên của EC đều rất chăm chỉ làm việc, hôm nay là lỗi của tôi, bất luận Lương tổng xử lý như nào, tôi đều bằng lòng chịu phạt”.
Lương Phi Phàm để ngoài tai, híp con ngươi đen lại, giọng nói mỉa mai nói: “Cái tôi muốn là hiệu quả công việc, chứ không phải là nhận lỗi, tôi hy vọng mỗi một người đang ngồi ở đây phải nhớ cho kỹ lời của tôi. Đừng cho rằng bản thân vào được công ty rồi thì có thể muốn làm gì thì làm coi trời bằng vung, Lương Phi Phàm tôi ghét nhất chính là những người như vậy, mọi người nhớ kĩ rồi chứ?”.
Những lời này của Lương Phi Phàm nói ra chính là muốn chỉ Bạch Lộ, cô không phải kẻ ngốc, đương nhiên nghe ra ý đằng sau đó.
Anh ta cho rằng Bạch Lộ cô là dựa vào quan hệ với Lương Tịnh Tiêu mới có thể vào EC, ngồi vào vị trí thư kí của Tổng giám đốc.
Cô trước giờ đều là một người không dễ dàng chịu nhận thua, đặc biệt là lúc này, trước mặt bao nhiêu người như vậy, những lời vừa rồi của anh ta giống như một cái bạt tai vừa mạnh vừa đau, không chút nể nang đánh lên mặt của cô. Đau, cô có thể nhịn, nhưng cô không thể chịu được nỗ lực bao nhiêu năm qua của cô chỉ vì mấy lời này của hắn mà đổ xuống sông xuống bể!
Bạch Lộ nắm chặt hay bàn tay, ngẩng cổ lên, độ cong của cằm lộ ra vẻ không chịu khuất phục, nói: “Lương tổng, tôi thừa nhận là tôi sai, nhưng không ai là hoàn hảo cả, là con ngươi chắc chắn cũng sẽ có lúc phạm sai lầm, không phải tôi đang cố biện minh cho mình, tôi chỉ là không đồng tình với cách nói mà Lương tổng vừa nói, giống như sai một lần rồi thì toàn bộ những nỗ lực trước đó đều bị phủ nhận hoàn toàn vậy!”.
Lương Phi Phàm vốn dĩ dã muốn đứng dậy rời khỏi phòng họp, nhưng không nghĩ tới, cô gái đối diện mình trên mặt hiện ra vẻ không chịu khuất phục đang phản bác lại những gì mình vừa nói.
Anh ta híp con ngươi đen lại, động tác muốn đứng dậy cũng đột ngột mà dừng lại.
Cả phòng họp sáng như ban ngày, trong không khí lại mang theo một vài khí lạnh khiến người ta không khỏi rùng mình, những người đang ngồi bên dưới đều là trưởng các bộ phận trong công ty, lúc này ngay cả thở cũng không dám thở mạnh….
Cái cô Bạch Lộ này không muốn làm nữa hay sao?
Thật ra vừa rồi bị mắng cũng không có gì sai, nhưng cô ta phản bác lại lời của Lương Phi Phàm như vậy, không phải là tự đào huyệt chôn mình thì còn là cái gì?
Bạch Lộ lúc này mới cảm thấy bản thân vừa rồi có chút kích động, nhưng cô không hề hối hận vì sự xúc động này của mình, nỗ lực của cô tại sao chỉ vì một lỗi sai mà tất cả đều bị gạt bỏ? Bất cứ ai cũng có thể chất vấn cô nhưng Lương Phi Phàm thì không được!
Lương Tịnh Tiêu cướp bạn trai của cô, dựa vào cái gì mà Lương Phi Phàm cũng muốn phủ định bản thân cô như vậy?
Cô thừa nhận bản thân có xen chút tình cảm cá nhân, nhưng cô không phải thánh nhân, cô thật sự không thể kiềm chế được!
“Cố gắng của cô?” im lặng một lúc lâu, Lương Phi Phàm cuối cùng cũng mở miệng, trong giọng nói lạnh lùng đó, mỗi một từ vẫn mang theo sự sắc bén như cũ: “Thư kí Bạch, tôi hy vọng là cô biết, những nỗ lực của cô không phải chỉ dựa vào những gì cô nói mà được, chúng ta không phải là nhân viên chuyên chạy thị trường, mà chúng ta phải dựa vào những số liệu trong tay của cô, hiểu không?”.
Bạch Lộ nuốt nước bọt, lực cầm tập văn kiện càng thêm chặt hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT