“Lộ Lộ, nói chuyện với anh một chút được không?” Ánh mắt Hướng Long Cẩm tràn ngập sự hối hận, còn có cả một chút kì vọng.

  Dáng vẻ này của anh ta lại khiến Bạch Lộ cảm thấy ghê tởm, cô nhìn anh bằng ánh mắt vừa phẫn nộ vừa xem thường.

  “Tôi cảm thấy chúng ta không còn gì để nói cả, những gì muốn nói tôi đã nói rõ ràng với Tịnh Tiêu rồi. Hướng Long Cẩm, Tịnh Tiêu đã có thai rồi, anh đến tìm tôi còn có ích gì nữa? Giờ anh nên đối xử thật tốt với Tịnh Tiêu, tôi bị ngoại tình là do tôi xui xẻo.”

  “Không phải đâu... Lộ Lộ.” Hướng Long Cẩm đưa tay ra trước mặt Bạch Lộ, định ngăn cô lại.

  “Xin anh tự trọng một chút, đừng có gọi tôi là Lộ Lộ nữa, tôi không phải Lộ Lộ của anh.” Bạch Lộ tránh sang một bên, cắn mạnh môi, cố ngăn dòng lệ chua chát sắp trào ra, nói ra một câu cuối cùng rồi bước thẳng về phía thang máy.

  Hướng Long Cẩm tiu nghỉu đứng nguyên tại chỗ, anh ta muốn đuổi theo, muốn nói gì đó với cô, nhưng nhìn dáng vẻ tuyệt tình của cô, anh ta đột nhiên cảm thấy có nói gì cũng vô ích.

  Anh ta đã làm sai, thế nên mãi mãi không thể quay đầu lại được.

  Cửa thang máy vừa đóng lại, Bạch Lộ lập tức không kiềm được cảm xúc nữa mà ngồi phịch xuống, nước mắt liền trào ra, cô cố gắng lau đi nhưng không thể lau sạch được.

  Cô đau khổ ôm mặt, cắn chặt môi để ngăn bản thân bật lên tiếng khóc.

  Từ khi xảy ra chuyện đến nay đã hơn một tuần, nhưng cô chưa từng kể cho ai biết, cũng không rơi một giọt lệ nào. Cô cho rằng bản thân có thể bỏ qua một cách rất dễ dàng, bởi vì người đàn ông như thế hoàn toàn không đáng để cho cô phải buồn. Nhưng đến hôm nay, khi đột nhiên gặp Hướng Long Cẩm, cô mới hiểu được rằng buông bỏ là chuyện không đơn giản.

  Tình cảm bao nhiêu năm ấy thật ra từ lâu đã trở thành một phần trong cô, muốn quên đi nó thì cũng giống như cắt bỏ đi một miếng thịt trong tim mình vậy...

  Trong lúc Bạch Lộ còn đang chìm đắm trong cảm giác đau khổ thì teng một tiếng, cửa thang máy mở ra, có tiếng bước chân, còn có vài giọng đàn ông mà cô cảm thấy rất quen tai vang lên, tất cả đều là lời nịnh nọt “Lương tổng, mời đi bên này...”

  Bạch Lộ liền ngồi thẳng người lên, cố gắng định thần lại, nhưng không kịp lau nước mắt trên mặt mình.

  Đập vào mắt cô trước tiên là một đôi giày da hai màu đen trắng kiểu dáng dạo phố, cô tiếp tục đưa mắt lên cao, nhìn thấy một chiếc quần kaki màu trắng, tiếp đến là một chiếc thắt lưng màu đen, cuối cùng là một chiếc áo sơ mi có hoa văn xanh làm và trắng xen kẽ, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác màu xanh lam nhạt.

  Cách ăn mặc này rất khỏe khoắn, màu sắc cũng rất ấm áp, nhưng không biết có phải do thang máy quá chật hay không mà cho dù với cách ăn mặc ấy thì người đó vẫn mang lại cho người ta một cảm giác đầy khí thế mạnh mẽ!

  Bạch Lộ hít một hơi thật sâu, cuối cùng ngẩng đầu lên, quả nhiên không ngoài dự kiến, cô trông thấy ngay một gương mặt đẹp đến mức khiến vô số cô gái phải xuýt xoa.

  So với Lương Phi Phàm mà cô tình cờ gặp vài lần ở đại học trước đây thì Lương Phi Phàm lúc này trông lại còn cao quý hơn xưa. Anh đang đứng trước cửa thang máy, hai tay chắp sau lưng, tựa hồ như trên người anh tỏa ra một vầng hào quang, khiến đường nét trên cơ thể càng nổi bật hơn.

  “Cô là... Bạch Lộ? Cô ngồi trong đây làm gì thế?” Người vừa cất tiếng hỏi chính là quản lí của tầng này, anh ta đương nhiên có biết Bạch Lộ, chỉ là không ngờ vừa mở cửa thang máy đã trông thấy dáng vẻ thảm hại này của cô.

  Anh ta sợ việc này sẽ làm Lương Phi Phàm khó chịu, thế nên liền nghiêm mặt quát: “Cô không thấy đây là thang máy gì sao? Thang máy này cô có thể tùy tiện vào à? Mau đứng dậy!”

  Bạch Lộ lúc này mới phát hiện vừa rồi do mình thất thần nên đã đi vào nhầm thang máy.

  Cô lập tức hốt hoảng đứng dậy, đưa tay quệt nước mắt trên mặt, mở miệng nói: “Xin lỗi, quản lí Trương, tôi... vừa rồi không để ý, tôi thật sự không cố tình đâu.”

  “Cô cũng đâu phải nhân viên mới, đã làm việc ở EC lâu như vậy rồi, sao có thể phạm một lỗi cơ bản thế này?”

  “Hôm nay tôi có hơi lơ đãng một chút, xin lỗi quản lí Trương.” Đây không những là một lỗi cơ bản mà còn là một tình huống quá ngượng ngùng, Bạch Lộ biết mình có lỗi thế nên lập tức nghiêm túc xin lỗi.

  “Cô tên là gì?”

  “Là Bạch Lộ sao?”

  Một giọng nam trầm dày có lực vang lên, khiến quản lí Trương vừa định mở miệng nói thì liền im bặt, Bạch Lộ có hơi ngơ ngác ngẩng đầu lên, trông thấy đôi mắt hút hồn của Lương Phi Phàm thì chợt rùng mình, nhưng cũng cố gắng gật đầu đáp: “Phải, tôi tên Bạch Lộ.”

  “Tôi đã từng gặp cô chưa?” Lương Phi Phàm từ từ đưa hai tay vào túi quần, chớp chớp mắt ngắm nhìn cô gái trước mặt mình.

  Bạch Lộ bị ánh nhìn ấy làm cho ngượng ngập, trong lòng thấp thỏm bất an.

  Cả trong quá khứ và hiện giờ, cô đều không có giao tiếp nhiều với người đàn ông này. Khi học đại học tuy từng gặp anh vài lần, nhưng đã nhiều năm như vậy rồi, không biết anh có còn nhớ cô không?

  “Cô là bạn của Tịnh Tiêu đúng không?” Nhưng ngay sau đó, Lương Phi Phàm đã cho cô câu trả lời.

  Bạch Lộ thở phào nhẹ nhõm, ổn định lại tâm trạng rồi mới nở nụ cười tươi rói nói: “Lương tổng, không ngờ anh vẫn còn nhớ tôi, tôi đúng là có quen biết Tịnh Tiêu.”

Lương Phi Phàm nghe câu nói ấy lại nheo mắt nhìn cô như có suy nghĩ gì đó, dáng vẻ cao thâm khó đoán của anh thật sự khiến người đối diện không thể biết được anh đang nghĩ gì.

  Cuối cùng, anh khẽ nhướn mày rồi chỉ tay về phía phím bấm thang máy, “Muốn lên tầng mấy?”

  Quản lí ở bên cạnh đã không còn chút nóng giận nào nữa, lúc này đang đứng trong góc thang máy dò xét suy đoán mối quan hệ của hai người.

  Thì ra Bạch Lộ có quen với tổng tài mới đến này sao?

  Quan sát lời nói và thái độ của Lương tổng thì dường như không hề có ý muốn trách mắng gì cả, anh ta khẽ vỗ vào đầu, vừa rồi suýt chút nữa đã gây họa rồi!

  “Lương tổng, tôi đi thang máy dành cho nhân viên là được rồi, hôm nay thật sự xin lỗi, vừa rồi tôi hơi thất thần nên không nhìn rõ thang máy, tôi xin lỗi.” Bạch Lộ khẽ gật đầu với Lương Phi Phàm rồi vội vàng bước sang thang máy bên cạnh.

  Cô là một người thông minh, tốt nghiệp đại học xong thì vào làm ở EC này, đương nhiên hiểu rõ muốn sống sót trong công ty thì quy tắc đầu tiên chính là phải biết cúi đầu.

  Lương Phi Phàm có sức sát thương rất lớn, đã thế quan hệ giữa cô và Lương Tịnh Tiêu lúc này lại không tốt đẹp gì, thế nên cô cũng không muốn có quan hệ dây dưa gì với người nhà họ Lương nữa.

  Đây gọi là mắt không thấy tim không đau, cô thậm chí còn nghĩ hay là mình nên tìm một công việc mới?

  Cô được vào làm ở EC cũng là nhờ Tịnh Tiêu đã giới thiệu, cô ta là thiên kim nhà họ Lương, thế nên muốn giúp cô vào làm trong công ty này thì chỉ cần một câu nói là xong, nhưng Bạch Lộ hiểu rõ, mấy năm nay cô hoàn toàn đi lên bằng năng lực của chính mình, chỉ là tình hình hiện giờ...

  Cô đau đầu cau mày, đưa tay ôm trán, khẽ thở dài một tiếng, quyết định để một khoảng thời gian nữa rồi hẵng tính tiếp vậy, ít ra nếu muốn đổi việc thì cũng phải tìm được việc mới đã.

  “Bạch Lộ? Sao giờ cô mới đến? Mau chuẩn bị đi, tổng tài mới đến rồi, hai giờ sẽ có một cuộc họp, anh ấy muốn xem qua bảng số liệu của quý trước.” Cô vừa ngồi xuống thì đã nhận được một cuộc điện thoại gấp rút của giám đốc.

  “Sao chứ? Số liệu của quý trước sao?” Bạch Lộ có hơi khó xử nói: “Giám đốc Hạng, lúc trước tôi đã nói với anh rồi mà, do có một tháng bị lỗi số liệu nên hiện giờ tạm thời chưa thống kê được, có lẽ phải đến mai mới có báo cáo. Hai giờ chắc chắn là không kịp.”

  Cô vừa nói vừa nhìn đồng hồ trên tay, bây giờ đã là một giờ ba mươi, chỉ còn chưa đầy nửa tiếng nữa.

  Nhưng giám đốc lại nói bằng giọng không hề thông cảm: “Chuyện này tôi không quan tâm, tóm lại trước hai giờ cô phải giao bảng báo cáo thành tích ra đây, bây giờ không phải là tôi đang ra lệnh cho cô mà là Lương tổng, cô phải hiểu rõ tác phong làm việc của anh ấy.”

  “Giám đốc, đây không phải lỗi của tôi, có thể nói giúp với Lương tổng một tiếng không? Chỉ một ngày thôi mà...”

  “Cô đang đùa với tôi đấy à? Cô có biết điều mà Lương tổng ghét nhất là gì không? Chính là những nhân viên làm việc năng lực kém, tôi không muốn phải nghỉ hưu sớm đâu, cô mau đi làm đi, trước hai giờ phải xong đấy!”

  Bạch Lộ còn định nói thêm, nhưng đầu dây bên kia đã cúp một cách lạnh lùng, cô chỉ nghe được một tràng tút dài, tức đến mức muốn đập cả cái điện thoại.

  Gần đây đúng là liên tục gặp chuyện, chuyện tình cảm đã chẳng ra sao, lẽ nào ngay cả công việc cũng không giữ được sao?

  Giờ này vốn đang là giờ nghỉ trưa, thế nên hành lang rất vắng vẻ, ánh mặt trời rọi qua khung cửa kính, chiếu lên mặt đất càng sáng rực rỡ, nhưng tâm trạng của Bạch Lộ bước đi trên đường thì lại không hề vui vẻ chút nào.

  Tiểu Lý làm việc bên phòng kinh doanh vốn có chút xích mích với cô, lí do cụ thể là gì thì ngay cả Bạch Lộ cũng không rõ, có lẽ là do thời gian trước đây, có người tung tin đồn rằng cái chức thư kí tổng giám đốc ban đầu vốn là dành cho cô ta, nhưng sau đó lại bị Bạch Lộ giành mất, thế nên cô ta vẫn ghi hận đến tận bây giờ.

  Sau đó lại hay tin cô ta chuẩn bị kết hôn, tháng sau sẽ nghỉ làm, thế nên công việc báo cáo tháng này, cô ta cứ liên tục trì hoãn, Bạch Lộ biết rõ, cô ta làm thế là cố tình muốn chống đối với cô.

  “Tiểu Lý.” Vì đang muốn nhờ vả nên Bạch Lộ đành phải dẹp bỏ cảm xúc, cố gắng tỏ thái độ thân thiện nhất có thể.

  Thấy Tiểu Lý đang tập trung xem tài liệu, Bạch Lộ bèn lịch sự gõ nhẹ lên bàn, mỉm cười nói: “Bảng báo cáo lúc trước có thể làm nhanh giúp tôi không? Lát nữa họp sẽ cần dùng đến.”

  Tiểu Lý ngẩng đầu lên ồ một tiếng, tỏ rõ vẻ khinh ghét Bạch Lộ, nở nụ cười thâm hiểm nói: “Ngọn gió nào thổi đến thế này? Thư kí Bạch đích thân đến tìm tôi cơ đấy, bảng báo cáo ấy gấp đến thế sao?”

  Bạch Lộ hiểu rõ mình gặp ổ kiến lửa rồi, nhưng cô vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lí, vẫn cứ nở nụ cười thân thiện, “Đúng thế, thật sự rất gấp, Tiểu Lý, cô giúp tôi đi, trước hai giờ OK không?”

  “Thư kí Bạch, chuyện này tôi thật sự không thể giúp cô được, lúc trước tôi đã nói với cô rồi, ngày mai mới giao cho cô được, cô nhìn trên bàn tôi này.”

  Cô ta đưa tay chỉ mớ tài liệu trên bàn mình, nói một chút không thành ý: “Nếu có thể dành ra được một chút thời gian thì tôi chắc chắn sẽ làm giúp cô, nhưng bây giờ tôi còn bận phải xử lí mớ tài liệu này.”

  Bạch Lộ hít một hơi thật sâu rồi nói: “Tiểu Lý, tổng tài mới đến rồi, giờ anh ấy cần xem bảng báo cáo này của cô.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play