Bình thường
mà nói, một giáo viên rời đi và thay vào đó một giáo viên mới, giáo viên mới
này thường gặp khá nhiều khó khăn. Bởi vì giáo viên trước đó đã thiết lập tình
cảm với học sinh, đột nhiên thay đổi, khó tránh học sinh sẽ có chút cảm xúc
riêng.
Trước
khi Hoàng Dương tới, từng lo lắng sẽ xảy ra tình huống như vậy, đã nghĩ ra một
số phương pháp đối phó.
Nhưng
không thể không nói, ông trùm quả nhiên là ông trùm. Mặc dù Samuel bây giờ vẫn
còn là một con non, còn chưa phát triển thành một con ác long khổng lồ.
Sau khi
cậu ta xuất hiện, Đường Đường chỉ hưng phấn ôm một chút, các bạn học khác liền
nhao nhao tò mò hỏi: “Samuel, cậu quen biết giáo viên mới sao?”
Đường Đường
nhiệt tình giới thiệu, nói trước đây Tom từng sống ở nhà và là bạn tốt của cậu.
Các bạn
cùng lớp theo bản năng nghĩ rằng trước đây Hoàng Dương là gia sư của Samuel.
Samuel lợi hại như vậy, có thể làm gia sư cho cậu, vậy khẳng định cũng không tầm
thường.
Thế là,
các bạn cùng lớp vốn thích Đường Đường, đối với Hoàng Dương cũng có thêm vài phần
hảo cảm, rất nhanh tiếp nhận thầy giáo mới này.
Hoàng
Dương sờ sờ tóc Đường Đường, nghiêm túc cảm ơn.
Đường Đường
chớp đôi mắt sáng lấp lánh, hy vọng Hoàng Dương có thể trở thành một giáo viên
tốt không bố trí bài tập.
Nhưng thật
không may, Hoàng Dương không hề nhận được tín hiệu của cậu, thản nhiên tuyên bố
bắt đầu lớp học.
Sau phần
giới thiệu tất nhiên là bắt đầu dạy học rồi.
Hoàng
Dương từ thời hiện đại xuyên đến đây có một lợi thế rất đặc biệt, kiến thức môn
toán học của thời đại này là kiến thức mà đã được truyền lại qua rất nhiều năm
tháng, có vị thế khá vững chắc.
Dạy học
sinh tiểu học, bài toán phổ biến nhất kinh điểm nhất, tất nhiên là bảng cửu
chương.
Đầu tiên
Hoàng Dương yêu cầu học sinh học thuộc bảng cửu chương.
Khẩu quyết
này, học sinh ở đây chưa từng thấy qua, có người liền đưa ra thắc mắc.
Thomas từ
trên cao nhìn xuống nói: “Thưa thầy, chắc đây không phải là do thầy nghĩ ra đấy
chứ? Có chính xác không? Đừng coi bọn em là trẻ con không biết gì mà có thể tùy
ý lừa gạt.”
Hai người
bạn của cậu ta phụ họa: “Đúng vậy, thầy có biết thiếu gia Thomas là ai không?”
Hoàng
Dương nhìn thấy bộ dáng kiêu căng f của Thomas, không tức giận, ngược lại còn
có chút buồn cười. Chúng không phải là trẻ con, thì ai là trẻ con?
“Đây
đương nhiên không phải là do ta nghĩ ra, bảng cửu chương là kết quả tri thức mà
tiền nhân để lại, các em học được sẽ vô cùng có ích.”
Thomas
không đồng ý.
Hoàng
Dương nói: “Nếu em lo lắng, em có thể thử. Ta sẽ ra đề cho các em, mời hai bạn
học đi lên, một người dùng cách tính này, một người dùng phương pháp tính toán
hiện tại của các em, xem ai tính vừa nhanh vừa chuẩn xác hơn. Bạn học Thomas,
em đồng ý thử không?”
Thomas
kiêu ngạo gật đầu.
“Còn phải
mời thêm một bạn nữa, đúng rồi, có một chuyện suýt nữa thì quên nói.” Hoàng
Dương đưa ra cơ chế khen thưởng, em bé ngoan sẽ nhận được một bông hoa nhỏ màu
đỏ.
Điều này
làm cho học sinh cảm thấy rất mới lạ, rõ ràng hoa cũng không là gì, nhưng không
hiểu sao lại bị kích thích, muốn có được.
Một vài
học sinh trong lớp bắt đầu giơ tay lên.
Đường Đường
cũng rất năng nổ, giơ cao cánh tay ngắn: “Em em ~”
Hoàng
Dương nở nụ cười: “Vậy xin mời bạn học Samuel.”
Đường Đường
đi lên, lúc đi ngang qua các bạn học khác đều nhỏ giọng cổ vũ cậu.
“Còn nhớ
khẩu quyết không?” Hoàng Dương hỏi.
Trước
kia ở núi Rồng, Ho ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.