Dưới sự che chở của các bạn cùng lớp, Đường Đường chạy ra khỏi cửa sau nhà ăn với Akerly.

Bởi vì không thể để giáo viên bắt được, sẽ bị trừ điểm.

Đường Đường biết điểm này, nhưng trong lòng tức giận, giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, làm cho cậu căn bản không thể để ý đến những thứ này, chỉ muốn đạp Thomas thêm mấy cước nữa.

Cậu không cảm thấy mình có lỗi.

“Giáo viên mà biết chắc chắn sẽ mắng Thomas, cậu ta mới là một đứa trẻ hư!” Đường Đường tức giận đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

Akley lý trí nói: “Nhưng đối với giáo viên, đánh nhau là không đúng. Thomas đã nói sai, nhưng chúng ta cũng không thể đánh cậu ta, mà phải nói với giáo viên để giáo viên xử lí.”

“Không đúng, không đúng!” Đường Đường dùng sức dậm chân, liên tục phản đối: “Thomas mắng cậu rồi! Cậu ta rất xấu, tớ đánh cậu ta là đúng, cậu ta mới là người sai!”

Đường Đường vì mình nên mới đánh nhau.

Akerly trong lòng cảm động, cũng không muốn quan tâm đến đúng sai nữa. Đường đường tốt như vậy, việc làm ra sao có thể ai chứ? Đường Đường vì mình nên mới đánh nhau, nếu như giáo viên có trách tội, vậy chắc chắn là do giáo viên đã sai rồi. 

Akerly nghiêm túc gật đầu: “Ừm, là cậu ta sai, cậu không sai.”

Đường Đường lúc này mới vui vẻ hơn chút, hơi hé ra nụ cười.

Akerly nắm chặt tay cậu: “Chúng ta về ký túc trước đi.”

“Được ~”

Cậu gật gật đầu, ngoan ngoãn nở nụ cười, dáng vẻ ngây thơ đáng yêu, hoàn toàn khác với bộ dạng hung hăng đánh người vừa rồi. Nhưng mặc kệ Đường Đường như thế nào, Akerly đều cảm thấy cậu là người bạn tốt nhất của mình, nhất định phải bảo vệ cậu thật tốt.

Ngay khi hai người họ muốn tiếp tục đi về phía trước, bỗng nhiên có một bóng đen xuất hiện chắn trước mặt.

Cao gầy thon dài, một thân áo bào ma pháp, tóc dài vàng nhạt tới eo, mặt mày lãnh đạm, lỗ tai tinh linh nhọn nhọn.

Vẻ đẹp giống như đi ra từ bức tranh, đồng thời, có một loại khí chất tuyệt vời.

Khuôn mặt nhỏ của Akerly căng lên, theo bản năng bảo vệ Đường Đường ở phía sau mình, cảnh giác hỏi: “Ngươi là ai?”

Millerd không trả lời câu hỏi của Akerly, tầm mắt rơi vào người Đường Đường, lạnh lùng nói: “Samuel, qua đây với ta.”

Đường Đường nghi hoặc: “Thầy tinh linh, sao thầy lại ở đây?” ,

“Em nói xem?” Khóe miệng Millerd nhếch lên một chút, hỏi ngược lại.

Millerd rất ít khi cười, lúc này cười lạnh, so với bình thường không cười, cảm giác áp bách càng mạnh hơn.

Đường Đường rất nhanh liên tưởng đến chuyện ở nhà ăn vừa rồi, chẳng lẽ thầy mà bạn học nói thầy giáo đến rồi, chính là thầy giáo tinh linh, Thomas cáo trạng rồi, cho nên thầy giáo mới qua đây trách tội cậu sao?

Nghĩ đến đây, Đường Đường nhất thời mất hứng. Cho dù là thầy giáo mỹ nhân mà mình

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play