Lúc trước Khi Joshua rời đi, Đường Đường mới chưa tới một tuổi,
khoảng cách hiện tại đã hơn năm năm. Trẻ con loài người bình thường còn chưa
bắt đầu ghi nhớ, căn bản sẽ không nhớ rõ người đã gặp lúc còn nhỏ.
Nhưng Đường Đường là một con rồng con, tuy rằng con non rất
nhanh quên, nhưng đối với mỹ nhân có giá trị nhan sắc cao, thì lại không giống
rồi. Cậu vẫn luôn nhớ người bạn tốt thiên sứ của mình.
Cho nên, khi nhìn thấy Joshua, cậu cười rất vui vẻ, không chút
do dự liền cất đôi chân ngắn chạy tới, nhào vào trong ngực đối phương, nhiệt
tình ôm lấy, còn vùi đầu cọ cọ. Nếu lúc này cậu ở trong hình rồng, cái đuôi có
lẽ đều đã hưng phấn vung lên, giống như một com cún nhỏ.
Đường Đường ở trong ngực Joshua, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên,
bĩu môi nói: “Ta đã rất lâu rất lâu không gặp cậu rồi, sau khi shua shua rời
đi, vẫn mãi không chịu đến chơi với ta. Ta đã khóc rất nhiều ngày. Cậu có phải
không thích ta nữa không?”
Joshua ngồi xuống, nhìn cậu, nhẹ nhàng ôm lấy cậu: “Tất nhiên
không phải rồi, ta không phải không thích cậu nữa. Xin lỗi, là ta sai rồi. Ta
muốn gặp cậu chỉ là quá bận, không có cách nào đi tìm cậu.”
Nghe được lời phủ nhận và xin lỗi của Joshua, nỗi buồn trong
lòng Đường Đường trong nháy mắt biến mất, lại nhếch khóe miệng, càng dùng sức
ôm chặt Joshua, vùi mặt vào cổ thiên sứ, làm nũng dán lại gần, thẳng thắn nói:
“Ta nhớ cậu nhiều lắm.”
Joshua vuốt ve mái tóc xoăn nhỏ của cậu, ánh mắt dịu dàng, nhẹ
nhàng nói: “Ta cũng nhớ cậu.”
Đường Đường lập tức ngẩng đầu, hai tròng mắt màu vàng nhìn
Joshua, sáng lấp lánh: “Thật sao?”
Joshua gật đầu: “Thật đấy.”
Đường Đường lại vùi mặt vào trong ngực Joshua, bàn tay nhỏ bé
che khuôn mặt đang đỏ ửng lên, giống như một con đà điểu nhỏ, thẹn thùng lại
vui vẻ. Mặc dù sau khi Joshua rời đi, Đường Đường lại quen biết rất nhiều lông
nhung nhung, còn có bằng bạn loài người, nhưng Joshua là người bạn đầu tiên
trong đời cậu, luôn rất đặc biệt.
Một lát sau, Đường Đường nhớ tới cái gì, vui vẻ nói: “Shua shua,
ta đã chuẩn bị rất nhiều quà cho cậu, muốn khi nào gặp thì sẽ đưa, bây giờ có
thể đưa rồi ~”
Tất cả đều là những gì cậu nhìn thấy mà bỗng nhớ tới Joshua liền
để lại một phần, chẳng hạn như một bông hoa đẹp, một chiếc bánh quy nhỏ giòn,
một món đồ chơi thú vị. Không nhất thiết phải có giá trị, nhưng tất cả đều là
những tưởng niệm và tâm ý của rồng con.
Đường Đường nói xong, duỗi cánh tay nhỏ bé ra phía sau muốn lấy
ba lô nhỏ của mình, kết quả chỉ sờ được đai thánh trên sai.
Cậu lập tức bĩu môi: “... Túi xách không có ở đây, đặt trong ký
túc xá rồi.”
Joshua cười cười: “Không sao, lần sau cũng được.”
Đường Đường lại có tinh thần, lập tức hỏi: “Shua shua sẽ lại đến
tìm ta chơi sao? Lần sau là lúc nào? Có lâu không?”
“Tất nhiên rồi, có điều ta cũng không biết là vào thời gian nào,
có lẽ không lâu, ta có việc cần giải quyết ở gần đây.” Joshua kiên nhẫn trả lời
từng câu từng câu một.
Đường Đường túm lấy thánh đai nghịch, thỏa mãn nở nụ cười, sau
đó lại phấn khích chia sẻ những chuyện đã xảy ra trên đường đi với Joshua. Rồng
con luôn có ham muốn chia sẻ mạnh mẽ, bất cứ điều gì thú vị mà cậu gặp phải đều
sẽ muốn người khác cũng được nhìn thấy. Mà người này, tất nhiên là người mà cậu
thích.
“Ta còn quen biết thêm rất nhiều bạn tốt, gấu gấu, sư tử nhỏ,
gấu đen trắng, gấu mèo, thỏ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.