Đường Đường vừa chạy, mèo
tam thể lập tức cắp lấy con chuột đuổi theo, giống như cha mẹ đuổi theo con để
đút cơm, thật sự làm cho người ta cảm động.
Có điều, vẫn là Đường Đường
chạy nhanh hơn chút, tuy rằng tay ngắn chân ngắn, nhưng sau khi rẽ mấy cái, cậu
trốn ở góc tường, thò đầu về phía sau len lén nhìn, sau khi phát hiện đã cắt
đuôi được mèo con liền thở phào nhẹ nhõm.
May mắn thay, cuối cùng
cũng không phải ăn thịt chuột nữa.
Cậu vỗ vỗ ngực, dựa lưng
vào tường, chân ngắn chống mặt đất, lười biếng nghỉ ngơi một chút.
“Này.”
Phía trên đỉnh đầu đột
nhiên truyền đến một giọng nói non nớt.
Đường Đường ngửa đầu nhìn,
là một bé trai chạc tuổi với cậu, tóc ngắn màu nâu, cái mũi tròn tròn, hai bên
có rất nhiều tàn nhang, lúc há miệng ra thì thấy thiếu hai cái răng cửa, thoạt
nhìn có chút bướng, nhưng đôi mắt to và có thần, tự tin bạo dạn.
Bé trai ngồi trên một cái
hộp gỗ cũ bỏ đi, trong tay cầm một miếng bánh mì, rất tự nhiên nói: “Cậu trông
rất đẹp, có điều vẫn kém hơn tớ một chút. Cậu từ đâu đến đây sao tớ chưa gặp
cậu bao giờ.”
Nhưng Đường Đường không trả
lời, mà nhìn bé trai vài giây, thẳng thắn nói: “Cậu không đẹp.”
Bé trai không nghĩ rằng sẽ
nhận được một câu trả lời như vậy, hai mắt trừng to, cơ thể nghiêng về phía
trước, thiếu chút nữa rơi ra khỏi hộp gỗ. Cũng may kịp thời bám được, mới không
sao.
Bé trai không hài lòng nói:
“Cậu có biết nói chuyện không vậy?”
Đường Đường nhíu mày, vẻ
mặt kỳ quái, giống như đang nhì ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.