Sau khi đi chơi từ rừng Ma Thú trở về, Đường Đường rất kích động chia sẻ với mỗi con rồng cậu nhìn thấy về sự tích anh hùng của mình, gầm gào siêu hung dữ như thế nào dọa một con sư tử sợ chạy mất.

“Con có phải rất lợi hại hay không?”

Đường Đường đắc ý chống eo, hai mắt sáng lấp lánh, trên mặt viết đầy ba chữ—— mau khen con, mau khen con.

Beggy không nhịn được cười, khẽ sờ cái bụng nhỏ đang ưỡn lên của cậu, gật đầu phụ họa: “Đường Đường lợi hại nhất, lúc ta lớn như con nhìn thấy sư tử còn sợ hãi đó, hoàn toàn không có dũng cảm như con.”

Đường Đường nghe được khen ngợi rất vui vẻ, nhưng nghe Beggy nói chuyện mình trước kia xong, liền tiến lên, ấm áp thân mật ôm lấy cô, nói: “Cô cũng rất dũng cảm, rất giỏi, được không?”

Đọc truyện tại app TYT

Beggy chỉ là vì khen con non, cố ý nói như vậy mà thôi, không nghĩ tới con non ngoan như vậy, còn ngược lại an ủi cô, chữa lành quá đi.

Beggy thật sự nhịn không được, một tay ôm con non ấn vào trong ngực, làm các kiểu xoa nhéo mặt cậu, còn cúi đầu vùi vào cái bụng mềm nhũn hung hăng hít hít.

Một loạt hành động vô cùng lưu loát giống như một tên đại biến thái.

Đường Đường hoàn toàn ngơ ra, vảy nhỏ khắp người đều bùng cháy, nhìn giống như mập lên một vòng. Bởi vì muốn an ủi Geggy, cậu cũng không có giãy dụa phản kháng, ngoan ngoãn để bị hít.

Sau đó, Đường Đường còn quan tâm hỏi: “Cô đã ổn chưa??”

Peggy cười sờ sờ đầu cậu: “Ta rất tốt, cảm ơn Đường Đường.”

Những con rồng khác nhìn, vừa khinh bỉ cô không biết xấu hổ, lại nhịn không được ghen tị.

Một con rồng nói, “Xavier đâu? Anh ta bình thường không phải cứ vào tầm này sẽ cướp Đường Đường đi sao? Hôm nay sao không có ở đây?”

Những con rồng khác nhìn qua, mới phát hiện Xavier thật đúng là không có ở đây, không khỏi có chút nghi hoặc.

Xavier được quan tâm đến lúc này đang ở trong hang của mình, cúi đầu đọc sách.

Trên mặt của tấm bìa đen kịt có viết rõ ràng mấy chữ to đùng——

Hướng dẫn nuôi dạy con cái.

Từ số trang sách hắn lật xem có thể thấy đã đọc không ít nội dung.

Hơn nữa, không phải qua loa tùy tiện lật mà là xem rất chuyên tâm, có rồng tới hắn đều không thể phát hiện ra ngay.

Thẳng đến khi trên trang sách phản chiếu một bóng đen, hắn phát hiện có gì đó không ổn, mới mạnh mẽ khép sách lại, cuốn sách trong tay nháy mắt biến mất không dấu vết.

Hắn quay đầu lại, đối mặt với Lam Long Beggy. Trong lòng cô đang ôn con non.

Peggy cố tình khoa trương nói: “Wow – xem cái gì đó, bí mật đến thế cơ à, vào nhìn thấy có rồng tới liền giấu đi rồi.”

Xavier mặt không biểu cảm, không có tí phản ứng nào.

Beggy nhất thời cảm thấy vô vị, tính tình không tốt chậc một tiếng.

Đường Đường vẻ mặt tò mò, móng vuốt nhỏ bấu lên cánh tay Beggy, cố gắng vươn cổ muốn nhìn một chút, dễ thương nói: “Cái gì? Cái gì?”

Peggy bịt mắt Đường Đường, nói: “Trẻ con đừng nhìn.”

Xavier đứng dậy đi qua.

Peggy nhướng mày: “Thế nào? Muốn đánh nhau không?”

Kết quả là lão rồng già nóng nảy Xavier lại trực tiếp lướt qua cô, bay đi. Điều này so với đánh nhau mà không đánh lại, càng làm cho long buồn bực.

Đường Đường dùng móng vuốt nhỏ kéo tay che mắt xuống, hoang mang hỏi: “Cha đi đây vậy?”

Beggy nhíu mày: “Quỷ biết lão rồng già kia đi đâu.”

Đường Đường liền nhìn trái nhìn phải.

Peggy nghi ngờ: “Đường Đường đang tìm kiếm cái gì vậy?”

Đường Đường: “Tìm quỷ ạ ~”

Peggy sửng sốt một chút, sau đó cười ha ha.

Tiểu Tô Đường thật sự đáng yêu quá mà, nghe thấy nói quỷ biết còn thật sự định tìm quỷ hỏi xem cha ở chỗ nào.

Đọc truyện tại app TYT

Đường Đường nghiêng đầu mơ màng, không rõ Beggy đang cười cái gì, nhưng cũng nở nụ cười cười theo, cái miệng nhỏ nhắn cong cong, lộ ra răng sữa trắng.

Không lâu sau họ đã đều biết rốt cuộc Xavier đi làm cái gì rồi.

Xavier bắt một đám loài người trở về, nam nữ đều có, hơn nữa dung mạo đều không tệ chút nào.

Điều này dẫn đến sự vây xem của đám rồng.

Long tộc yêu mỹ nhân là cái mà không loài nào không biết. Có điều mỹ nhân là vật sống biết động đậy, không bằng châu báu có thể cất giữ. Rất nhiều sinh vật xinh đẹp đều sợ hãi cự long, dưới sự kinh hoảng sầu lo thân thể dễ dàng trở nên tồi tệ, dung mạo cũng bởi vậy mà trở nên tiều tụy. Cho nên, mặc dù cự long bắt về mỹ nhân nhưng qua một đoạn thời gian cũng sẽ ghét bỏ mà thả đi.

Xavier đam mê thu thập châu báu, nhưng chê mỹ nhân yếu ớt phiền phức, hơn nữa cấm chú dẫn đến cảm xúc thô bạo, đã rất lâu rồi không bắt mỹ nhân.

Những con rồng khác đều có chút khó hiểu, hắn muốn làm gì đây.

Xavier nhấc móng vuốt lên và nói, “Đường đường, lại đây.”

Đường Đường chớp chớp mắt một cái, vui vẻ phấn khích đi tới, đồng thời nhịn không được tò mò đánh giá những con người kia.

Đại bộ phận con người đều hoảng sợ run rẩy, ngũ quan chen chúc cùng một chỗ, giá trị nhan sắc đều giảm xuống. Bọn họ đang sợ hãi, bởi vì cự long quá cường đại, muốn giết chết bọn họ cũng chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến. Họ căn bản không có chỗ để phản kháng.

Cho dù, cự long không có biểu hiện ra ý muốn giết bọn họ, bọn họ cũng không kiềm chế được sự sợ hãi.

Trong đó có một người, ngoài ý muốn không có sợ hãi, ngược lại giống như Đường Đường, cũng tò mò đánh giá cự long chung quanh, giống như nhìn thấy sinh vật thần kỳ kinh người, ánh mắt đều trợn to.

Nam nhân trẻ tuổi này cùng Tiểu Nãi Long lơ đãng nhìn nhau.

Đường Đường bất giác chậm lại bước chân, ngừng lại, Xavier lại lên tiếng gọi cậu, cậu mới lạch cạch chạy tới.

Xavier chỉ vào những người bị bắt về và nói, “Đường Đường, con chọn một người, làm bảo mẫu của con.”

“...... Bánh mì?” Đường đường nghiêng đầu.

Cái này cũng có thể nghe thành đồ ăn.

Xavier nâng trán, “Là bảo mẫu, người chăm sóc con chơi với con, con xem người nào vừa mắt thì chọn người đó.”

Đường Đường dường như hiểu mà không hiểu, quay đầu lại nhìn qua.

Những con người kia cũng nghe được, liên tục lùi bước, không dám đối diện với con ấu long này, sợ cậu chọn mình, giống như cậu là một tiểu tử thần, sẽ rất tàn nhẫn ngược đãi và chơi chết bọn họ.

Đây là lần đầu tiên Đường Đường bị ghét bỏ như vậy, có chút buồn bã, ngửa đầu nói với Xavier: “Cha ơi, họ không thích con.”

Xavier mặt lạnh nhìn về phía bọn họ, tựa như bạo chúa tức giận, “Đều ngẩng đầu lên, dám lại run nữa thử xem.”

Con người vâng lời, nhưng sự run rẩy của cơ thể là rất khó để kiểm soát. Có người khóc ra tiếng, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, thê thảm hét lên đừng giết tôi.

Đường Đường có chút sợ hãi, cuống quýt ôm lấy chân Xavier trốn sau lưng hắn.

Xavier phiền não, sắc mặt trở nên rất khó coi, sự áp bức của Long tộc tăng mạnh, làm cho con người cảm giác trái tim chợt co rút, không phát ra một chút thanh âm nào.

“Ta chưa từng nói muốn giết các ngươi.” Giọng nói lạnh lẽo của Xavier đến tai mỗi người.

Những con rồng khác nhìn, cũng nhịn không được lầm bầm: “Tại sao họ luôn luôn nghĩ rằng chúng ta muốn giết người? Loài người yếu như vậy, giết thì có ích lợi gì? Hơn nữa mỹ nhân bắt về là để nuôi để thường thức giết chết rồi thì có gì để mà xem?”

Long tộc và loài người đều không thể lý giải đối phương, giao lưu cũng không thuận lợi.

Xavier bắt con người trở về là muốn Đường Đường vui vẻ, kết quả như vậy, hắn không kiên nhẫn nữa, chuẩn bị đem những tên này ném trở về.

Lúc này, móng vuốt ngủ ngủ của con non kéo hắn một cái, đợi hắn nhìn qua thì chỉ vào một con người, nói: “Cậu ta cứ nhìn con nè.”

Chính là thanh niên trẻ tuổi vừa rồi đối diện với Đường Đường, to gan không sợ hãi, ở trong đám người kia đặc biệt nổi bật.

Thanh niên đầu tóc xoăn màu nâu đỏ bồng bềnh, lông mày rậm mắt tròn, sống mũi thẳng đứng, làn da màu lúa mì, nhìn chằm chằm vào rồng con, lộ ra chút ngốc nghếch. Bộ dạng của cậu ta trong nhóm người này không phải là nổi bật nhất, nhưng những người khác đều sợ đến nỗi ngũ quan co lại một chỗ, ngược lại làm nổi bật cậu ta, có chút hạc đứng giữa bầy gà.

Xavier hỏi: “Đường Đường muốn cậu ta làm bảo mẫu của con không?”

Đường Đường là một con non, đương nhiên thích có nhiều bạn chơi cùng, nhưng cậu cũng chú ý đến một vấn đề: “Cậu ta tình nguyện không?”

Xavier không ngần ngại: “Tất nhiên tình nguyện.”

Nói xong, Xavier liền đi qua, nhìn thanh niên loài người từ trên cao xuống, “Ta muốn thuê ngươi, ngươi có đồng ý không?”

Biểu tình hung ác kia, nhìn thế nào cũng không phải phỏng vấn bình thường, giống như phần tử nguy hiểm uy hiếp con tin.

Thanh niên ngửa đầu nhìn con rồng trước mắt, hai chân nhũn ra, nhưng trong mắt khó nén thán phục, thanh âm run rẩy nói: “Đồng ý đồng ý!”

Vì thế, Xavier vung tay lên, dưới chân đám người kia sáng lên ánh sáng ma pháp trận, biến mất ngay lại chỗ, bị truyền tống trở về trấn nhỏ.

“Tên là gì?” Xavier lạnh lùng hỏi.

Thanh niên đang âm thầm đánh giá cự long có thuộc tính bất đồng chung quanh, giống như đang nằm mơ, miệng cũng không khép lại được. Vài giây sau, cậu ta mới lấy lại tinh thần, vội vàng trả lời: “Tôi là T... Tom, Tom trong Tom và Jerry, một cái tên rất hay, phải không? Ha ha ha.”

Cậu ta cứ khẩn trương liền dễ nói nhiều chuyện nhảm nhí, nhìn thấy cự long trước mắt mặt không chút thay đổi, không ai có thể tiếp lời cậu ta, cậu ta đành phải một mình cười gượng, người đến ngón chân cấu chặt vào mặt.

Xavier phớt lờ những gì cậu ta nói và nói thẳng: “Tất cả những gì cậu phải làm là chăm sóc con ta và làm cho nó vui vẻ.”

Đọc truyện tại app TYT

Tom theo bản năng nhìn qua, nhìn chằm chằm vào con non đang ôm chặt bắp chân của Xavier, thăm dò vẫy tay, “... Bạn nhỏ, xin chào? Tên tôi là Tom.”

Nhóc rồng cảm giác được thái độ thân thiện của cậu ta, thoáng thả lỏng móng vuốt nhỏ bấu chặt và cha cậu, non nớt gật đầu đáp lại: “Xin chào, tôi tên là Đường Đường.”

Nhóc rồng người hai mẩu còn có âm thanh mềm mại hung hăng đâm vào trái tim Tom, giọng nói của cậu ta bất giác càng dịu dàng hơn: “Đường Đường, năm nay em bao nhiêu tuổi rồi?”

Đường Đường cúi đầu giơ móng vuốt nhỏ của mình lên, nhỏ giọng lẩm bẩm đếm, sau đó vươn móng vuốt khoa tay múa chân, ngẩng đầu cười nói: “Ta tám tháng tuổi rồi!”

Vừa nở nụ cười xung quanh liền nở rộ vô số những bông hoa nhỏ.

Tom ôm ngực, bị sự đáng yêu của cậu làm cho chịu không nổi.

Chúng Long nhìn bọn họ giao lưu, miễn cưỡng gật đầu, cảm thấy tên loài người này cũng coi như thức thời, có thể tạm thời làm con người chơi đùa cùng Đường Đường, nhân tiện dạy Đường Đường một số thứ về loài người, thuận tiện việc sau này cậu một mình ra ngoài chơi đùa, thuận tiện dạy bồi con một ít đồ vật của nhân loại, thuận tiện sau này cậu một mình ra ngoài rèn luyện.

Bảo mẫu loài người này cứ như vậy mà ở lại.

Tom vừa bước vào nơi cư trú tạm thời của mình liền đặt mông ngồi luôn xuống đất, thở phào một hơi nhẹ nhõm. Sự uy áp của Long tộc thật sự quá mạnh, cậu ta không bị dọa đến tè ra ngay tại chỗ là đã rất trâu bò, đáng để đi khoe mẽ cả đời rồi. ( truyện trên app T𝕪T )

Tom, hay có thể nói là Hoàng Dương.

Cậu ta thật ra là một người xuyên không, vốn là một nam sinh trung học bình thường ở Hoa Quốc, thức đêm xem tiểu thuyết, kết quả không nghĩ tới chỉ là ngủ một giấc tỉnh lại, liền xuyên vào thế giới trong sách.

Nếu như cậu ta sớm biết sẽ xuyên qua, nhất định tắm rửa thắp hương, nghiêm túc bái đọc, học thuộc lòng mỗi một chữ viết trong sách.

Càng muốn chết đó chính là, tiểu thuyết mà cậu ta xuyên vào là một cái hố cực lớn, càng nhìn càng dở, xem được một nửa mới phát hiện tác giả đã dừng cập nhật, không có phần tiếp theo, tức đến độ suýt nữa ngủ không được, nghiêm trọng hoài nghi mình đã đọc phải đạo văn.

Tiểu thuyết có một vài mô típ điển hình, Long Ngạo Thiên nghịch tập, nam chính vốn thiên tư thông minh, tuổi còn trẻ đã thành kiếm sĩ, nhưng một lần ngoài ý muốn bị thương, làm cho hắn không cách nào cầm kiếm. Hắn trong nháy mắt từ trên cao rơi xuống, bị cười nhạo là phế vật, còn bị thiên kim thành chủ từ hôn. Sau đó, nhân vật chính lấy được ngón tay vàng, hung hăng vả mặt tất cả mọi người, một đường có không ít mỹ nữ vì hắn mà ngã gục, không cách nào tự kiềm chế mà yêu hắn, thậm chí cam tâm trở thành một thành viên trong hậu cung.

Nhưng, cái thật sự hấp dẫn Hoàng Dương không phải là những bông hoa sến súa kia, mà là Long tộc cường hãm vô địch ở trong đó, đến nhân vật chính cũng không dám cũng không phải là nhân vật chính dầu mỡ hoa tâm, mà là long tộc cường hãn vô địch bên trong, là sự tồn tại mạnh mẽ mà nhân vật chính cũng không dám khiêu chiến.

Thử hỏi, nam sinh nào không có chút ảo tưởng về Long tộc đây? Chơi trò chơi muốn rút được thẻ rồng, mua da của Ma Long, nằm mơ cũng muốn mình là một kỵ sĩ Rồng.

Nhưng bây giờ, cậu ta vậy mà lại nhìn thấy rồi.

Con rồng thực sự!

Hoàng Dương trong lòng kích động không thôi, đồng thời còn có chút đáng tiếc, hôm nay không nhìn thấy con Hồng Long vung đuôi một cái đem nhân vật chính quật vào tường có kéo cũng không kéo xuống được, uy vĩ hùng tráng, lực sát thương cực lớn, vừa lộ diện đã có thể làm cho mọi người sợ hãi run rẩy đại Boss danh tiếng lừng lẫy, Samuel.

Có điều con Tiểu Nãi Long kia đáng yêu gần chết, cũng không thiệt.

Hoàng Dương mở lòng bàn tay để lộ ra một viên đá quý vàng mà Xavier vừa vứt cho cậu ta, rực rỡ đến mức có thể sáng mù mắt.

Có thể tiếp xúc gần gũi với Long tộc hằng mơ ước, còn được tặng đá quý giá trị liên thành.

Mẹ kiếp, đây là cuộc sống thần tiên gì vậy?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play