Vào ngày thần Hắc Ám một lần nữa quét qua, Samuel đang ở trong lớp.

Cuộc sống vẫn như mọi khi, thậm chí ngay cả bầu trời cũng không tối.

Không ai hay biết.

Chỉ có Samuel nhạy bén nhận ra một chút không thích hợp, bỗng dưng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cậu tìm một cái cớ và chạy ra ngoài.

Trong lớp học, trường học cửa nẻo đều rất yên tĩnh, trông dường như không có gì bất thường.

Cậu từ từ đi về phía trước, quan sát cẩn thận, và cuối cùng dừng lại ở phía trước của một bức tường.

Vươn tay ra, đầu ngón tay chạm vào.

Không phải là một bức tường cứng, nhưng giống như xuyên qua mặt nước, mở ra một cách cửa.

Samuel cả người xuyên qua.

Phía bên kia, là một cảnh tượng hoàn toàn khác.

Bùn đen khổng lồ cơ hồ chiếm cứ cả đất trời, bắt đầu khởi động vặn vẹo, phảng phất như một cự quái xấu xí.

Bên kia, là một thân ảnh phiếm bạch quang, so với bùn đen có vẻ có chút nhỏ bé, nhưng người này mặt không chút thay đổi, không hề động đậy.

Giờ khắc này, thần Hắc Ám cũng ý thức được, nanh vuốt mình thật vất vả vươn ra, đại bộ phận đều bị thần Ánh Sáng tìm được, đều bị phá hủy. Quay đầu nhìn lại, bất quá chỉ là một con chim nhỏ màu vàng rất bình thường, dáng vẻ bay loạn chung quanh, trên người không có bất kỳ khí tức ánh sáng nào, ai có thể nghĩ tới, đây cũng là một trong những hiện thân của Thần Ánh Sáng.

Sớm biết vậy hắn không nên có bất kỳ sự lơi lỏng nào, giết chết tất cả mọi thứ gần gũi, đáng ngờ và không đáng ngờ.

Bùn đen giống như vô số hắc trùng nhỏ nhúc nhích, dính liền tạo thành quái vật, lửa giận hừng hực với trời đất gào thét, phát ra tiếng gào thét khàn khàn, làm mặt đất đều chấn động.

Hắn đương nhiên sẽ giận dữ, trong kế hoạch ban đầu, ba trăm năm trước đại chiến, hắn bị trọng thương, thần Ánh Sáng cũng không nhất định bình yên vô sự. Hắn âm thầm tích lũy lực lượng, tĩnh dưỡng ở vực sâu, đây là nơi thần Ánh Sáng không tới được, đợi khôi phục rồi lại đi ra, nhất định sẽ làm cho thế giới vĩnh viễn rơi vào bóng tối.

Nhưng hiện tại, những lực lượng hắc ám mà hắn hấp thu kia căn bản không đủ, phần thắng cũng giảm đi rất nhiều.

Mặc dù vậy, hắn sẽ không để cho thần Ánh Sáng được sống tốt.

Cửa giữa bùn đen nứt ra một cái miệng lớn, bên trong là hàm răng rậm rạp chằng chịt, một đầu lưỡi màu tím đen, phun ra sương mù dày đặc đen kịt, hóa thành vô số lưỡi dao sắc bén, bắn thẳng về phía thần Ánh Sáng. Thần Ánh Sáng không nhúc nhích, thánh quang mãnh liệt phản kích, tốc độ song phương nhanh đến kinh người, mắt thường hoàn toàn không cách nào thấy rõ.

Thần Hắc Ám huy động tất cả lực lượng, cố gắng công kích.

Nhưng có lẽ bởi vì tâm tư đều đặt vào việc giết chết thần Ánh Sáng, không rảnh phân tâm, nên không chú ý tới, trong đó một cỗ sức mạnh dị thường.

Samuel vừa bước vào ven rìa chiến trường, liền rơi vào một cái của không gian, quên mất chỗ đến của mình. Cảm ơn các bạn đã theo dõi và đọc truyện tại TYT

Cậu xuất hiện ở trong rừng, cỏ cây tươi tốt, xanh biếc ướt át, cảnh sắc rất đẹp.

Samuel cảm thấy rất yên tâm.

Cậu tiếp tục đi.

Nhìn thấy Idelina và Xavier cách đó không xa.

Họ quay lại và mỉm cười với cậu.

“Cha, mẹ.”

Idelina ôm cậu vào lòng và mỉm cười và nói: “Con yêu, hôm nay con muốn ăn gì? Ta sẽ nướng thịt cừu cho con ăn, được chứ?”

Samuel chần chừ, tầm mắt trôi dạt trái phải, cuối cùng nhìn chằm chằm vào Xavier: “Cha, cha muốn ăn không?”

Xavier tựa như cười như không cười: “Không cần quan tâm đến ta, đây là mẹ cố ý làm

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play