Ác Long Cưng Chiều Bé Con

Chương 104: Chiến thắng


9 tháng

trướctiếp

Chiến trường trong nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến quỷ dị.

Tất cả mọi người đều bị uy áp cường đại kia chấn nhiếp, cơ thể không khống chế được, không cách nào nhúc nhích. Cho dù là chạy trốn hay tấn công, nó không thể được thực hiện.

Đáng sợ hơn, không chỉ có vậy.

Ác long lớn mạnh, xuất hiện một con cũng đủ dọa người, nhưng sau khi có một con ác long bay ra từ cái động đen tối kia thì ngay sau đó, lại là một con khác... ...

Một đám ác long xuất hiện trên chiến trường, che khuất ánh sáng, bóng tối bao phủ.

Quân đội loài người trợn tròn mắt, tuyệt vọng đến cực điểm.

Cái này còn phải đánh à?

Cảm giác vô lực khổng lồ bao bọc toàn thân, giống như thủy triều đen nuốt chửng bọn họ.

Đã có thể nhìn thấy kết cực rồi.

Nếu chỉ là một con ác long, họ liều chết cũng phải chiến đấu, cho dù là cùng nó đồng quy vu tận, dùng sinh mệnh để bảo vệ đất nước, nhưng đây là một bầy, ác long muốn giết bọn họ dễ dàng như nghiền chết con kiến. Sự chênh lệch sức mạnh khổng lồ này, giống như rãnh trời, làm cho bọn họ không dám có một chút hy vọng.

Mà ở phía bên kia thì hoàn toàn ngược lại.

Jeffrey khuôn mặt trắng bệch, ngũ quan cực kỳ méo mó, niềm vui điên cuồng làm cho hắn trông không giống như một con người, mà là một con quỷ.

Đại cấm chú triệu tập ác long, kỳ thật là con át chủ bài cuối cùng của Jeffery. Bình thường, chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không sử dụng.

Một mặt, là bởi vì Long tộc sức mạnh cường đại, người triệu hoán tất nhiên phải trả một cái giá đắt mới có thể thành công. Cho nên, ma lực toàn thân Jeffery gần như đều bị rút sạch, bị cắn trả hộc máu.

Mặt khác, là bởi vì Long tộc không thể khống chế.

Long tộc sinh ra đã lớn mạnh, đồng thời cũng cực kỳ ngạo mạn, mặc ý làm bừa, muốn Long tộc nghe lời mình sai bảo căn bản là không có khả năng thực hiện.

Jeffery nếu như không phải bị Samuel và kiếm trong đá bức điên, hắn cũng sẽ không sử dụng đại cấm chú này. Bởi vì Long tộc xuất hiện, không chỉ giết kẻ địch, thậm chí rất có thể sẽ giết cả người triệu hoán. Nhưng Jeffrey hiện tại trong lòng chỉ nghĩ, cho dù đồng quy vu tận cũng phải lôi kéo tất cả cùng chết, hắn đã mất đi lý trí.

Trong suy nghĩ ban đầu, triệu hoán ra một con ác long, tình thế có thể nghịch chuyển, nghiền ép tất cả.

Nhưng hắn đã triệu ra một đàn rồng!

Làm thế nào Jeffery có thể không vui mừng? Điều này chứng tỏ năng lực của hắn siêu mạnh, quả nhiên là thiên tử! Ngoài hắn ra còn ai khác có thể làm được!

Hắn dùng giọng nói thô khàn gào thét: “Giết bọn chúng cho ta!”

Hai mắt đỏ như máu, điên cuồng hạ lệnh cho ác Long.

Hắn cho rằng giọng nói của mình rất vang dội có khí thế, nhưng dưới uy áp của Long tộc, hắn rống như một con ruồi đang kêu. Không ai nghe thấy ngoại trừ chính mình.

Lúc này, đàn rồng lại vừa hay bay thẳng về phía đối diện, hắn cho rằng ác long thật sự nghe theo mệnh lệnh của mình, không tự chủ được cả người run rẩy, sợ hãi lại hưng phấn. Cảm ơn các bạn đã theo dõi và đọc truyện tại TYT

Nhưng mà, đàn rồng căn bản không có như hắn mong muốn, phun ra long tức có lực sát thương cực lớn, tiêu diệt kẻ địch.

Đàn rồng trực tiếp bay qua đỉnh đầu quân đội nhân loại, không phát động bất kỳ công kích nào, hoàn toàn không để bọn họ vào mắt.

Quân đội nhân loại trong nháy mắt mê mang, không có buông lỏng, ngược lại càng sợ hãi bất an. Sự hung ác tàn bạo của ác long đã ăn sâu vào lòng người, bọn họ đương nhiên không dám vọng tưởng đàn rồng thân thiện vô hại, chỉ cảm thấy, đàn rồng lướt qua quân đội, có phải là muốn trực tiếp thiêu hủy thành phố hay không.

Cầu ánh sáng công kích đầy trời cũng dừng lại khi rồng xuất hiện, thiếu đi phần trợ giúp to lớn này làm cho bọn họ bên này càng bất lực.

Nhưng sự thật là, nơi đàn rồng bay đến, chính là xuất phát điểm của những quả cầu ánh sáng.

Jeffery có thể triệu hoán ác long tới, không phải bởi vì hắn mạnh, mà chỉ là vì cha mẹ rồng cảm giác được hơi thở quen thuộc của rồng con mà thôi.

Bọn họ vì Đường Đường, xuyên qua ma trận, trong nháy mắt đến chiến trường, liếc mắt một cái liền thấy được con non đáng yêu ở phía đối diện.

Rồng con đi học, mấy tháng rồi không gặp trong lòng một cha mẹ rồng đều vô cùng nhớ nhung, chỉ vì để rồng con lịch luyện trưởng thành đám mới nhẫn nhịn không lúc nào cũng chạy đến trường. Nhưng cái ma trận bất thình lình này, là thứ bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới.

Cố ý đưa bọn họ đến gặp con non?

Người tốt bụng.

Ác long một chút cũng không khách khí, cứ như vậy trực tiếp đi qua ma trận truyền tới nơi này, ma trận chống đỡ không được quá nhiều rồng, mới có năm con đi qua đã sụp đổ rồi. Những con rồng còn lại không kịp đi qua trận pháp hùng hùng hổ hổ lớn tiếng mắng chửi, chế giễu kẻ triệu hoán yếu ớt vô dụng.

Jeffery không hề hay biết, hắn còn đang đắm chìm trong ảo tưởng mình có sức mạnh to lớn, nhưng nụ cười này còn chưa được mấy giây, liền biến thành vẻ mặt ngốc nghếch đình trệ.

Bởi vì, Hồng Long cầm đầu bay đến trước mặt Samuel, thu cánh đáp xuống, cam tâm tình nguyện cúi đầu xuống.

Samuel, đứa nhỏ khiến hắn căm ghét sâu sắc kia, trên khuôn mặt non nớt lộ ra nụ cười xán lạn, đưa tay ôm lấy Hồng Long, cực kỳ thân cận.

“Đường Đường, con gầy rồi.” Peggy tiến lại gần, đau lòng nói.

Samuel ngạc nhiên: “Thật sao?”

Sau khi từ ma giới trở về, những người khác đều nói cậu mập lên một chút. Cậu rõ ràng cảm thấy không hề có chuyện đó, quả nhiên là người khác đã sai rồi, hừ. “Đúng vậy, nhìn tay chân nhỏ của con này, có phải đồ ăn ở trường không ngong không? Hay là có người bắt nạt con rồi?” Peggy gật đầu k

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp