Chẳng bao lâu, đã đến thời gian Samuel rời khỏi ma giới.
Thuốc giải cấm chú đã được chế xong.
Hơn nữa còn là hai phần.
Một bên là của Sean, một bên là của Lloris.
Samuel chỉ cần một phần là đủ, nhưng Sean thái độ cứng rắn bá
đạo.
“Thuốc của tên Lloris kia chắc chắn không tốt bằng của ta, ngươi
chỉ cần một phần, thì hãy vứt của cậu ta đi là được rồi. Đưa đây, ta vứt giúp
ngươi!”
Lloris mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Ta rất hy vọng có thể giúp được
ngươi, nếu ngươi không cần nó, xử lí thế nào cũng được, nhưng đừng trả lại cho
ta, được chứ?”
Nói đến vế sau giọng nói của Lloris liền nhỏ đi, giống như bị
tổn thương.
Samuel làm sao còn nhẫn tâm không cần, cậu cuống quít bày tỏ sự
cảm kích, đem hai phần thuốc giải đều thu lại cẩn thận.
Sean cười nhạo, nhưng không tiếp tục khăng khăng đòi vứt thuốc
của Lloris đi.
Hai khuôn mặt giống hệt nhau, cho thấy sự hài lòng tương tự.
Cuối cùng, Samuel vẫy tay chào họ, bên cạnh cậu còn có Milton đi
theo.
Vốn Sean muốn bỏ lại công việc, dính lấy Samuel cùng đi với cậu,
nhưng ma giới không thể không có Ma Vương, Lloris cũng không thể dễ dàng đồng ý
tình nguyện một mình ở lại, mặc cho Sean độc chiếm Samuel. Hai Ma Vương đánh
nhau một trận cực kỳ hung tàn, kết quả đều không thể đi được, chỉ có thể lui
lại, phái thuộc hạ đi giúp đỡ Samuel.
Milton miễn cưỡng xem như là người quen của Samuel, trở thành sự
lựa chọn đầu tiên. Cảm ơn các bạn đã theo dõi và đọc truyện tại TYT
Lúc nói lời tạm biệt, Milton nhìn thấy Ma Vương Sean nắm chặt
tay Samuel, thì thầm nói không ngừng, rõ ràng không nỡ để cậu rời đi. Milton
tưởng rằng mình bị mù rồi.
Hắn không đành lòng nhìn thẳng, dời tầm mắt đi lại không cẩn
thận, đụng trúng ánh mắt của Ma Vương Lloris phía đối diện...
Ánh mắt lạnh như băng kia làm cho hắn cảm thấy như mình đã lìa
đời ngay tại chỗ, chết đến không thể chết được nữa.
Milton sợ hãi vội vàng bày tỏ lòng trung thành: “Bệ hạ, tôi
tuyệt đối sẽ dốc toàn lực bảo vệ cho sự an toàn của Samuel, cho dù là phải hi
sinh tính mạng. Hơn nữa, nếu có người theo đuổi Samuel, tôi cũng nhất định
thành thật bẩm báo, không bỏ sót một chút nào.”
Lloris lạnh lùng nhíu mày: “Ta muốn biết những thứ này làm cái
gì.”
Milton sửng sốt. Chờ đã, Ma Vương đây là... không biết tâm ý của
mình sao?
Hắn nghiêm túc suy nghĩ một chút, mới phản ứng lại, hai vị Ma
Vương còn là một thiếu niên, tuổi tác không lớn, không hiểu những thứ này thực
ra rất bình thường, chỉ là thực lực của bọn họ quá mức lớn mạnh, khiến hắn quên
mất điểm này.
Nếu đã như vậy, hắn không nên nói gì cả chờ bọn họ từ từ phát
hiện mới tốt.
Vì thế, Milton vẻ mặt kính sợ đáp vâng, rồi cứ như vậy theo
Samuel rời đi.
Samuel nhanh chóng trở về, cố gắng nhanh nhất có thể chạy tới
cung điện. Giữa đường cậu còn gặp Lead và một đội quân nhỏ đến để tìm kiếm
mình. Lead phát hiện cậu không có việc gì thì thở phào nhẹ nhõm, lo lắng Samuel
ở ma giới xảy ra chuyện, nếu thật sự như vậy anh ta cả đời cũng không thể tha
thứ cho mình. Công chúa Sophia tuyệt đối sẽ tự trách mình hơn cả anh ta, cô
thích Samuel như vậy, Samuel còn là vì cô mới đi tới ma giới.
Nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, Samuel thành công rồi, cậu đã
mang thuốc giải về. Leal kinh ngạc không thôi, thậm chí hoài nghi mình đang nằm
mơ, nhưng đáy lòng lại vô cùng hy vọng đây là sự thật.
Trong cung, Samuel đọc chú ngữ phá giải cấm chú và đưa thuốc qua
cho Sophia.
Sophia rất tín nhiệm Samuel, không hỏi bất cứ điều gì liền trực
tiếp nuốt xuống.
Chỉ chốc lát sau, cô đã rõ ràng cảm giác được hiệu quả, cơ thể
yếu ớt vô lực sau khi hộc máu dần khôi phục lại sự khỏe mạnh, sắc mặt hồng hào,
thậm chí còn tốt hơn so với trước kia. Cô nắm chặt nắm đấm, cúi đầu nhìn chăm
chú một hồi, khi ngẩng đầu lên, hai mắt như đá quý thâm sâu sáng ngời, kiên
định lẫm liệt.
Sau khi thủ đoạn của Jeffery bị bại lộ, Lead lập tức bẩm báo tất
cả mọi chuyện cho quốc vương.
Họ buộc phải chống lại kẻ địch, nhưng mình ở ngoài ánh sáng,
địch trong bóng tối, những chuyện làm được có hạn. Mặc dù vậy, quốc vương đã
làm tốt công tác chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh.
Ý nghĩ này không hề khoa trương, bởi vì dã tâm của Jeffery là
rất lớn.
Sau khi bại lộ, Jeffery thông qua ma pháp trận truyền tống quay
về quán trọ, không ngừng vó ngựa chuẩn bị rời đi, hắn nhanh chóng thu dọn đồ
đạc, xoay người đi đến phòng bên cạnh, mạnh mẽ đẩy cửa ra, tính mang Anna cùng
đi.
Nhưng căn phòng trống rỗng, Anna không có ở đó.
Jeffery đen mặt, chửi rủa một câu rồi đi hỏi người của quán trọ,
nhưng đối phương cũng không biết, Jeffery đương nhiên không lỡ bỏ lại một cô
gái dịu dàng đáng yêu như Anna, đang nghĩ muốn tiếp tục đi tìm cô thì thanh
kiếm bên hông lại lần nữa run lên.
Jeffery lạnh lùng, âm thầm nắm chặt kiếm, cắn răng nói với người
của quán trọ: “Nếu ngươi nhìn thấy cô ấy, làm phiền giúp ta chuyển lời, nói ta
có chuyện gấp phải rời đi trước kêu cô ấy hãy cứ ở đây đợi ta, ta xử lý xong
chuyện sẽ quay về tìm cô ấy.”
Người của quán trọ gật đầu đồng ý.
Sau đó, Jeffery rời đi mà không quay đầu lại.
Ngay sau khi hắn rời đi không lâu, người kia đã đi đến phòng
nghỉ của nhân viên và nói với Anna đang chờ đợi ở đó: “Yên tâm, anh ta đã đi
rồi, hơn nữa nhìn có vẻ như trong thời gian ngắn sẽ không quay trở lại.”
Anna dịu dàng cười: “Cảm ơn rất nhiều.”
Người kia nói: “Cái này có là gì, đúng rồi, cô rời khỏi anh ta
có kế hoạch gì chưa? Có cần tôi giới
thiệu cho một công việc không? Có điều người đàn ông đó có thể sẽ còn quay trở
lại, cô nên đi đến một thành phố khác là tốt hơn.”
Anna nói: “Tôi định sẽ đi tìm bạn tôi.”
Đối phương gật đầu: “Cũng tốt. “
Anna cố ý trốn Jeffery, cô đã dự ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.