Mèo Con Trên Đại Thảo Nguyên

Chương 49


2 tuần

trướctiếp

Edit: Mạc Tử Thiên (Chỉ có trên wattpad.com)

... Thiệu Dĩ Ninh một lần nửa tỉnh dậy nhưng đã quên mất tất cả.

Đây là một tộc đàn nhỏ trên thảo nguyên.

Đây là một nhóm động vật họ mèo cỡ lớn, bọn họ có hình thú và hình người, chẳng qua họ không quen dùng hình người nên rất ít khi sử dụng. Bọn họ có được hai hình thái không lâu, cho nên đa phần thời gian, bọn họ giống như dã thú, sinh tồn theo bản năng.

Nhưng hiện tại, ánh trăng mỗi năm một lần tới rồi. Các con vật --- cho dù kêu miêu ô hay kêu ngao ô, hay là nhóm động vật ăn cỏ có được hình người, đều sẽ không hạn mà tụ tập bên cạnh rừng vào thời điểm này, tổ chức hội lửa trại.

Ngày này được giản lược là ngày giao dịch là ngày hội độc nhất vô nhị được các con vật trên thảo nguyên phát triển ra.

Tại ngày này, các con vật đều hóa thành hình người, từ bốn phương tám hướng tới tham gia ngày hội. Nhóm thú đực thú cái trẻ tuổi cũng thừa dịp ngày này để tìm đối tượng --- nhưng mà các con vật không định ở bên nhau lâu dài, năm nay là người này, năm sau thì không nhất định.

Nhóm thú cái kiêu ngạo chỉ lựa chọn thú đực cường đại nhất thôi, như vậy mới có thể sinh ra hài tử khỏe mạnh cường tráng, chịu đựng được hoàn cảnh tàn khốc của thảo nguyên.

Thiệu Dĩ Ninh cũng ở trong đó.

Nhưng cậu không tới để tìm phối ngẫu.

Mấy tháng trước cậu xuất hiện trong rừng rậm, được đàn sư tử nhặt về. Nhưng khiến họ kì quái là, lỗ tai và đuôi của cậu thoạt nhìn là miêu ô tộc, nhưng cậu không thay đổi thành hình thái động vật, vẫn luôn duy trì hình người.

Hơn nữa cậu có thể dùng đôi tay của hình người, linh hoạt tạo ra rất nhiều đồ vật các con vật chưa từng nghĩ qua, làm họ mở rộng tầm mắt.

Ngay cả hội lửa trại, chỉ có động vật dũng cảm nhất mới có thể sử dụng lửa, nhưng cậu dễ dàng thuần phục lửa, dùng nó để nướng đồ ăn săn được, còn đặc biệt ngon.

... Đứa nhỏ này lớn lên cực kì đẹp. Đôi mắt to màu lam khiến ai nhìn một cái cũng phải mềm lòng.

Vì thế, thiếu niên miêu ô tộc mới tới này trở thành ấu tể được sủng ái nhất miêu ô tộc.

Hội lửa trại năm nay cậu cũng đi theo nhóm a ba a mụ tới gần rừng rậm.

Màn đêm buông xuống, các con vật biến thành hình người vây quanh một chỗ, trên người khoác da thú đơn giản, cực kì hâm mộ lại kính sợ nhìn chằm chằm lửa trại, muốn tới gần lại sợ da lông bị bỏng cháy. Chỉ có Thiệu Dĩ Ninh tập mãi thành quen, thậm chí theo bản năng nhặt một khối củi lửa bỏ vào.

Tộc trưởng miêu ô tộc Barkley đắc ý nói: "Thấy chưa? Đây là nhãi con nhà ta!"

"... Nhãi con nhà ngài?"

Các con vật loại nhỏ run bần bật. Bọn họ khi ở hình thú khá nhỏ nên biến thành hình người cũng nhỏ gầy. Ở trước mặt sư tử thì không đáng nói --- tuy hôm nay nhóm sư tử sẽ không đại khai sát giới nhưng họ vẫn phải cẩn thận.

Một con đột nhiên thông não, lập tức bắt đầu nói: "Qủa nhiên là nhãi con nhà ngài Barkley! Đôi mắt thật xinh đẹp a, này..."

Hắn do dự đánh giá Thiệu Dĩ Ninh, không quá xác định: "Đây là đực nhỉ? Thành niên chưa? Năm nay là tới tìm đối tượng à?"

Thiệu Dĩ Ninh:... Từ từ, ba câu hỏi này có chút quen tai? Cậu nghe ở đâu nhỉ?

Tai mèo lắc lắc, cậu nhanh chóng nở một nụ cười: "Vị thúc thúc này, tôi là đực, còn chưa thành niên đâu."

"Nga, chưa thành niên à..."

Đối phương hình như dừng lại chủ đề này rồi, nhưng Thiệu Dĩ Ninh không ngờ, hắn chỉ dừng ba giây rồi lại bắt đầu.

"Không thành niên cũng không sao! Ta quen một sư tử cái nhỏ, nàng cũng vừa mới thành niên, sư tử cái thành thục sớm hơn một chút, chậm trễ tí cũng không sao..."

Barkley lúc này cả giận nói: "Tránh ra! Nhãi con nhà ta muốn dạng gì mà chả có! Không cần ngươi giới thiệu!"

Hắn không cao hứng cho lắm, buồn bực nói: "A Ninh a, sư tử cái bên ngoài rất hung dữ! Bây giờ con còn nhỏ, không cần nghĩ những thứ này. Chờ con trưởng thành, ta sẽ nhờ đám mẹ của con tìm đối tượng hộ!"

Thiệu Dĩ Ninh: Cái này...

Cậu cảm thấy mình không phải là sư tử, tìm sư tử cái thì không có hứng thú.

Thứ nhất là cậu không nghĩ tới sự tình này; thứ hai... cậu cảm thấy, nhìn từ hình dạng lỗ tai, cậu không phải là sư tử. Trên thảo nguyên cũng có cách ly chủng tộc, không có biện pháp bên nhau.

Cậu cũng có hình thái động vật giống các con vật khác nhưng lại không có cảm giác nên không biến thành động vật được.

Mặt khác, cậu mơ hồ cảm thấy... mình đã sớm trưởng thành --- nhưng lời này, cậu không thể nói với a ba Barkley.

Barkley không biết suy nghĩ của cậu, thấy nhãi con nửa ngày không lên tưởng, tưởng cậu thật sự có hứng thú với sư tử cái. Lập tức cấp tốc xông tới, đập bả vai cậu: "Nhãi con ngoan! Con đừng bị động vật bên ngoài lừa gạt!"

Nếu như A Ninh bị sư tử cái bên ngoài câu đi tim, lão bà sẽ mắng chết hắn!

Hắn... nửa đời sau của hắn có thể sẽ bị vợ đuổi đi, hoàn toàn xong đời.

Cú đập này quá mạnh, Thiệu Dĩ Ninh lảo đảo, thiếu chút nữa ngã xuống đất. Cậu dở khóc dở cười, vội vàng giải thích: "A ba, con mới bao lớn chứ."

"Con còn muốn ở bên a ba a mụ thêm vài năm mà."

Lời này Barkley thích nghe, nhưng nếu nhãi con hoàn toàn không có hứng thú với sư tử cái thì không được a!

Hắn lén lút thử hỏi: "Cái kia, nhãi con, kết giao với thú cái khác cũng không sao a, a ba ủng hộ con... vậy, con thích dạng nào?"

"Muốn... thanh thuần chút? Nóng bỏng chút? Hay là... hay là màu lông thâm? Màu lông nhạt?"

"A ba không thổi phồng chứ lúc a ba còn trẻ... khụ khụ, cái kia sau này nói. Nếu con không tìm được, tới tìm a ba! A ba giúp con!"

Thiệu Dĩ Ninh: "Cái kia..."

Thanh thuần nóng bỏng đều không liên quan, lông đậm hay lông nhạt cũng thế, hình như cậu không thích lông.

Thẩm mỹ của cậu hình như khác mọi người.

Ánh mắt Thiệu Dĩ Ninh vô ý thức nhìn quanh, nhìn về đám người. Ở đó có rất nhiều con vật trong hình thái con người đang chơi đùa với nhau. Không có cá cược, không có thắng thua, chỉ ra mồ hôi thôi --- cũng có mấy con đang tranh đấu thật.

"Ngao!!!"

Một con sói đột ngột tru lên, giọng thô ráp nói: "Già Lâu, đánh với ta một lần! Thắng ta thì thứ này là của ngươi!"

Thanh âm này quá lớn, các con vật đều sôi nổi nhìn qua, Barkley cũng quên đề tài vừa rồi, nghe được cái tên quen thuộc thì hắn ta nhướng mày nhìn qua.

Ở phía sau hắn, Thiệu Dĩ Ninh cũng có chút tò mò nên theo qua.

Đi đến gần bọn họ mới thấy rõ, Barkley qua đây là lựa chọn đúng vì đây là một xung đột nhỏ giữa ngao ô tộc và miêu ô tộc.

Miêu ô tộc và ngao ô tộc ghét nhau không phải là điều mới. Thiệu Dĩ Ninh nghe trong chốc lát liền hiểu, là... con sói của ngao ô tộc kia và một con báo của miêu ô tộc đồng thời nhìn trúng một thứ, con sói kia không chiếm lý nhưng lại không phục, kiên trì muốn đánh một trận.

Các con vật đều theo định lý cường giả vi tôn. Không phục thì đánh!

Nhưng mà Già Lâu không ứng chiến.

Tầm mắt Thiệu Dĩ Ninh nhìn về phía báo đen --- cùng lúc đó, báo đen cứ như có cảm ứng, đúng lúc nghiêng mắt, nhìn về phía cậu.

Bốn mắt nhìn nhau.

Thiệu Dĩ Ninh trừng lớn mắt.

Không ngờ báo đen tiên sinh là một mỹ nam.

Hình người của các con vật đều nhìn thô tục, trừ khi hình thú vốn tinh xảo đáng yêu, nếu không phần lớn sẽ cao to thô kệch như Barkley, đứng thôi cũng cao hơn Thiệu Dĩ Ninh một đầu.

Thiệu Dĩ Ninh lúc mới đến bị nhóm sư tử khen ngợi cậu xinh đẹp mềm mại, trong sư tử cái cũng có ít con đáng yêu như cậu.

Mà vị báo đen tiên sinh này...

Vóc dáng anh rất cao, cao to như Barkley. Hình thể mạnh mẽ nhưng cơ bắp không đồ sộ, nhưng vẫn có các đường cong đẹp đẽ.

Giống các con vật khác, anh cũng chỉ qua loa quấn một khối da thú quanh hông, đi chân trần, đôi chân thon dài hữu lực phối hợp với làn da màu đồng cổ, rất hợp.

Lại nhìn lên trên, anh nhìn rất anh tuấn.

Khuôn mặt anh tràn đầy mị lực dã tính. Đặc biệt là đôi mắt xanh lục hiếm thấy kia --- chỉ nhìn thoáng qua mà trái tim Thiệu Dĩ Ninh đã nhảy bang bang.

Cậu lắc lắc đầu, ném rơi ý tưởng hoang đường. Nghĩ gì vậy! Cả đời cậu còn chưa có bạn gái, sao lại mê một nam nhân... A? Bạn gái nghĩa là gì?

Trí nhớ cậu giống như trống một khối to. Có chút đồ cậu còn nhớ nhưng không hiểu. Theo thời gian trôi qua, những ký ức không thể hiểu được này sẽ biến mất.

Còn có, vị báo đen tiên sinh này nhìn có chút quen, giống như không phải lần đầu tiên cậu nhìn thấy anh.

Có thể là gặp qua trên thảo nguyên chăng?

Lúc này không phải là lúc để suy nghĩ sâu xa. Thiệu Dĩ Ninh đi theo Barkley đi về phía trước. Barkley quả nhiên chống lưng cho miêu ô tộc, lớn tiếng nói: "Già Lâu! Con sói con này dám thách thức ngươi? Đánh hắn! Ngươi làm gãy một chân của hắn cũng được!"

Con sói kia tuổi không lớn, nhưng đã thoát khỏi thời kì ấu tể, nghe Barkley nói như thế liền bực bội: "Ngươi... một đám miêu ô tộc các ngươi vậy mà muốn khi dễ một ngao ô tộc?"

"Ta... Đa Luân, ta cũng không phải là một người dễ chọc! Ta là thiếu tộc trưởng của ngao ô tộc, a ba ta là Đa Lỗ!"

Thiệu Dĩ Ninh: Thiếu tộc trưởng?

Cậu rất có hứng thú mà đánh giá đối phương, vô thức nghiêng đầu, tai mèo cũng giật giật theo.

Cậu vừa động, ánh mắt của báo đen đối diện lóe lên, bình tĩnh nhìn cậu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp