“Báo cáo đội trưởng Hàn, tôi có một chiếc, là kiểu xe Honda FireBlade mới nhất hiện nay, đây là dòng mới được nâng cấp, chủ tịch Diệp có thích loại này không? Lúc mua, tôi đã bỏ ra hơn sáu trăm triệu đấy!”
“Tiểu Thu? Cậu nói ra mấy câu này, mẹ nó, tôi chẳng hiểu cái gì cả. Cậu nên nói thẳng với chủ tịch Diệp đi. Chỉ cần anh ấy thích, tên nhóc nhà cậu coi như đã lập được công.” Hàn Kỳ bấm điện thoại gọi cho Diệp Vô Phong, để Tiểu Thu tự mình báo cáo cho Diệp Vô Phong nghe.
“Hả? Honda FireBlade 1000 sao? Được, đi xe đến đây đi, tôi lái thử một chút.” Giọng điệu của Diệp Vô Phong có vẻ như không quan trọng lắm.
“Được! Chủ tịch Diệp, tôi lập tức về nhà lấy xe đến! Còn có một bộ quần áo đua xe nữa đó! Ha ha!” Tiểu Thu có ý khoe khoang một chút. truyện teen hay
“Được, tôi chờ cậu.” Diệp Vô Phong cúp điện thoại.
“Chủ tịch Diệp chọn trúng xe của cậu?” Hàn Kỳ nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn của Tiểu Thu thì hiểu ngay: “Mẹ nó đừng nháo nhào lên nữa, tranh thủ thời gian lái xe đến đưa cho chủ tịch Diệp đi.”
“Á! Đúng đúng, thật ra xe tôi mới đi có năm nghìn cây số thôi, vẫn là xe mới đấy!” Tiểu Thu xoa xoa tay.
“Mẹ nó cậu còn đứng đây nói nhảm nữa đúng không? Nhanh lên! Lấy xe đi!” Hàn Kỳ mất kiên nhẫn vẫy vẫy tay, giống như đang đuổi ruồi.
Tiểu Thu đúng là một tên yêu thích xe, nếu không, với ít tiền lương này của cậu ta căn bản không thể nào mua nổi dòng xe phân khối lớn nhập khẩu đắt đỏ thế này. Chủ yếu vẫn là “ăn bám” từ chỗ bố mẹ lấy được sáu trăm triệu, còn tự bản thân cậu ta bỏ ra số lẻ.
Bởi vậy, đối với chiếc xe FireBlade này, Tiểu Thu quả thật chăm sóc giống như tổ tiên. Nếu như người khác muốn mượn xe, cái này là huyện không thể nào xảy ra! Người khác chỉ tùy tiện sờ vào xe cậu ta một chút, cậu ta nhất định sẽ lải nhải nửa ngày, đủ các loại từ không thoải mái.
Nhưng chủ tịch Diệp là người cậu ta ngưỡng mộ nhất! Trong lòng cậu ta, người này còn quan trọng hơn cả ông bố ruột của mình! Vậy nên, chủ tịch Diệp muốn mượn xe, đây chính là vinh dự của Tiểu Thu.
Chỉ là một nhân viên bảo vệ bình thường, chuyện này nói lên rằng Tiểu Thu còn để lại cho chủ tịch Diệp một chút ưu điểm.
Nửa tiếng sau, tại hầm để xe của công ty Hoa Cường, Tiểu Thu lái chiếc xe Honda FireBlade rây phong cách của mình, lao vùn vùt. Lúc đi đến trước mặt Hàn Kỳ mới phanh kít xe lại, nâng mũ bảo hiểm lên: “Xong, tôi đi xe đến rồi, chủ tịch Diệp đâu?”
“Chủ tịch Diệp nhanh chóng đến ngày thôi.” Hàn Kỳ nhìn về phía cửa lớn sau lưng, đã thấy Diệp Vô Phong nhanh chân bước đến.
Cả người Tiểu Thu đang mặc một bộ quần áo đua xe nhanh chóng nhảy vèo xuống xe, gác mũ bảo hiểm lên kính, đứng nghiêm: “Xin chào chủ tịch Diệp!”
Diệp Vô Phong gật đầu với Tiểu Thu: “Chiếc xe này là của cậu đúng không? Cậu tên là gì?”
Tiểu Thu vui mừng nói: “Tên tôi là Tiểu Thu, xe này là của tôi! Chủ tịch Diệp, chỉ cần anh muốn đi, anh có thể đi bất cứ lúc nào!”
Diệp Vô Phong nhìn về phía Hàn Kỳ: “Chiếc xe này thuộc về tôi rồi, anh đi đến phòng tài vụ lĩnh một tỷ sáu đưa cho Tiểu Thu, để cậu ấy mua một chiếc xe mới đi.”
“Được.” Hàn Kỳ lên tiếng đồng ý: “Tiểu Thu đã nói với tôi, xe này mua mới mới có hơn sáu trăm triệu.”
Tiểu Thu dùng sức gật đầu: “Đúng đúng! Chủ tịch Diệp, quả thật tôi chỉ tốn hơn sáu trăm triệu đã có được nó về tay rồi.”
Diệp Vô Phong nói: “Hàn Kỳ, anh đến phòng tài vụ xử lý việc này đi! Tiểu Thu, kỹ thuật lái xe của cậu thế nào?”
“Kỹ thuật lái xe sao? Thật ra tôi cũng chỉ coi là người mới. Nhưng mà tôi có học được chút kỹ xảo từ chỗ sư phụ mình.” Tiểu Thu hơi chần chừ.
Diệp Vô Phong nói: “Lên biểu diễn cho tôi xem một chút.”
“Biểu diễn? Ở đây sao?” Tiểu Thu nhìn xung quanh: “Nơi này các dãy đều là ô tô, nếu chẳng may tôi lỡ tay, vậy thì coi như xong rồi.”
Diệp Vô Phong cười ha ha một tiếng: “Không sao hết, bất kể cậu đụng vào xe ai, tôi đều sẽ phụ trách bồi thường hết.”
“Vậy được, cảm ơn chủ tịch Diệp. Tôi chạy thử một vòng.” Tiểu Thu cắn môi, hạ quyết tâm ngồi lên xe, khởi động.
Gầm! Tiếng rống giận dữ ** từ chiếc xe phân khối lớn kia lập tức vang lên!
Diệp Vô Phong gật đầu, phất tay ra hiệu Tiểu Thu tiếp tục.
Brừm! Tiểu Thu đột nhiên lái xe vọt ra ngoài! Chiếc xe lập tức bốc đầu, nhưng chỉ vài giây đồng hồ sau bánh xe đã hạ xuống đất, kít một tiếng, lại thêm một cái vung đuôi xe, quay đầu lại, quay về, rồi bỗng nhiên dừng trước mặt Diệp Vô Phong.
Diệp Vô Phong gật đầu: “Rất tốt, kỹ thuật lái sẽ cũng không tệ lắm. Nếu như cậu là người mới, vậy thì năng lực tiếp nhận rất tốt đấy.”
“Vâng vâng. Chủ tịch Diệp, xe này anh vừa ý chứ?” Tiểu Thu cẩn thận hỏi.
“Tính năng của xe này không tệ, tôi đi thử một chút.” Diệp Vô Phong nói ra câu này, Tiểu Thu vội vàng nhảy xuống xe, muốn cởi mũ bảo hiểm giao cho Diệp Vô Phong.
Diệp Vô Phong khoát khoát tay, nhảy thẳng lên xe motor, sau khi khởi động vặn ga một phát. Tiếng gầm của chiếc xe FireBlade 1000 lại vang lên một lần nữa, ngay cả Tiểu Thu cũng thấy nhiệt huyết sôi trào, trợn mắt lên: nhìn bộ dáng này hình như chủ tịch Diệp là một tay lão luyện?
Diệp Vô Phong nhấn thêm chân ga, Gầm! FireBlade lập tức bốc đầu lên!
“Hả? Chủ tịch Diệp, anh cần thận một chút!” Tiểu Thu giật nảy mình. Chỉ cách có ba đến năm mét là ra đến bên ngoài rồi, vậy mà cũng bốc đầu sao? Kỹ thuật lái xe của chủ tịch Diệp còn lợi hại hơn nhiều so với sư phụ của mình!
Mặc dù nói là cùng kiểu bốc đầu, nhưng trong đó còn có nhiều kiểu đặc thù.
Độ nghiêng bốc đầu không giống, nhất định tốc độ xe cũng đều không giống. Nếu như góc nghiêng quá lớn, tốc độ xe chậm lại sẽ không thể duy trì được.