Bây giờ ủy ban đấu thầu mới thành lập, vậy mà đã chuyển đến vị trí của quân đội Phụng Thiên. Ở đây đương nhiên có thể đảm bảo an toàn cho người thân và gia đình bọn họ nhưng đấu thầu xong rồi thì tính sao?
Mọi người không sợ uy hiếp từ bên ngoài, nhưng cái tên Âu Dương Lôi này ra tay không dấu vết, thật sự có sức uy hiếp rất mạnh.
Trong lúc họp lại một lần nữa, ngoại trừ Phó chủ tịch tỉnh Giang Hải đang giữ chức chủ nhiệm lâm thời ủy ban đấu thầu, còn có La Hồ và đại đội trưởng đội đặc chiến – Thân Đại Tráng, còn xuất hiện thêm hai vị khách trẻ tuổi, một người nam một người nữ.
Thân Đại Tráng nhận ra vị khách nam kia là Diệp Vô Phong, nhưng vị khách nữ cả người mặc quần áo quân đội, khí khái hiên ngang kia thì cậu ta thật sự là không biết.
Diệp Vô Phong mặc một bộ quần áo bình thường đơn giản. Đây cũng là lần đầu tiên anh xuất hiện cùng lúc với Du Kinh Hồng ở ủy ban đấu thầu này.
Phó chủ tịch tỉnh Giang Hải làm chủ nhiệm ủy ban đấu thầu, nói lại một lượt các nguyên tắc tham gia đấu thầu, đồng thời cũng yêu cầu mọi người phải công bằng công chính, vân vân, rồi còn đưa những hồ sơ đấu thầu kia ra để mọi người thẩm duyệt ngay trong đêm.
Cuối cùng, vẻ mặt của Giang Hải cũng trở nên nghiêm trọng: “Các đồng chí, tôi biết, trong lòng mọi người vẫn luôn phủ một tầng lo lắng. Đó chính là việc lần trước thành viên trong ủy ban đấu thầu đường cao tốc bị giết hại. Nhưng lần này, tôi đảm bảo, tuyệt đối không xảy ra chuyện như vậy nữa! Tôi thay mặt ủy ban tỉnh, đồng thời thay mặt quân đội tỉnh Phụng Thiên của Tư lệnh La, cam đoan với mọi người, mỗi người chúng tôi tuyệt đối an toàn!”
“Đối mặt với các thế lực xấu, chúng ta là nhân viên quan chức và thành phần trí thức phải kiên quyết đấu tranh, tuyệt đối không khoan nhượng, càng không thể để bị dọa sợ! Hôm nay, chúng tôi cố ý mời đến đây tướng quân Du Kinh Hồng của cục bảo vệ trung ương. Cô ấy đã mang đến đại đội đặc chiến mạnh nhất nước ta – đại đội Hồng Thuẫn! Chính là đến để bảo vệ mọi người! Mọi người cũng hoan nghênh nào!”
Tinh thần Du Kinh Hồng rất phấn chấn, bước lên bục, mỉm cười nhìn các chuyên gia và các nhà nghiên cứu này một lượt: “Xin chào mọi người, tôi chính là Du Kinh Hồng. Thân phận của tôi cần phải giữ bí mật, nên không tiện nói nhiều. Nhiệm vụ khi tôi tiến vào Phụng Thiên chính là bảo vệ mọi người được an toàn. Tôi có thể đảm bảo, trừ khi Du Kinh Hồng tôi đây xảy ra chuyện, nếu không, mọi người đều sẽ an toàn!”
Rào, một tràng pháo tay vang lên.
Du Kinh Hồng rũ tay áo, đi thẳng xuống dưới.
La Hồ cũng bước lên trên bục: “Tướng quân Du nói rất hay, ngắn gọn súc tích! La Hồ tôi là tư lệnh quân khu ở Phụng Thiên, cũng sẽ phụ trách nhiệm vụ bảo vệ lần này. Tôi muốn nói là, nếu để cho tên khốn nào lọt lướt, hãm hại vị nào trong các vị đang ngồi ở đây, vậy thì La Hồ tôi sẽ trực tiếp nổ súng tự sát! Đây hóng là quyết tâm của tôi!”
Rào! Tiếng vỗ tay lại vang lên thêm lần nữa.
La Hồ tiếp tục nói: “Đương nhiên, tham gia vào nhiệm vụ bảo vệ còn có cảnh sát Phụng Thiên của chúng ta. Nhưng bọn họ phụ trách chủ yếu là an ninh bên ngoài.”
“Vậy nên, mọi người hoàn toàn có thể yên tâm, công việc đấu thầu lần này cứ việc dựa theo chỉ đạo của phó chủ tịch tỉnh Giang Hải, hoàn toàn là công bằng, công chính, công khai. Không cần phải lo lắng bất cứ thứ gì cả!”
Cuộc họp diễn ra hơn một tiếng, lúc kết thúc, mặc dù trong lòng mỗi chuyên gia, nhà nghiên cứu đều hơi yên tâm một chút, nhưng sâu trong lòng vẫn còn có nhiều nghi ngờ.
Từng bộ hồ sơ đấu thầu của các công ty đều được giao đến, chất chồng ngay trước mặt bọn họ. Bọn họ cần phải lọc ra được những công ty ưu tú ngay trong đêm nay. Sau đó đợi các lãnh đạo xét duyệt xong lại gói kín lại cho toàn thể ủy viên chấm điểm, chọn ra một đơn vị tốt nhất. Toàn bộ quá trình vừa nghiêm ngặt lại rườm rà, nhưng cũng đúng vì đã cam đoan công việc đấu thầu này rất công bằng, công chính.
“Đêm nay đi thăm dò nhà Âu Dương.” Giọng điệu của Du Kinh Hồng bình tĩnh khác thường.
“Hả? Được.” Diệp Vô Phong gật đầu.
Du Kinh Hồng nói: “Âu Dương Lôi thân là một thế lực lớn ở tỉnh Liêu Đông, sau khi anh đến Phụng Thiên này, thì tất cả các phương diện ở đây đều bị nhận đả kích không nhỏ. Nhưng dưới sự đảo lộn của ông ta, thế cục ở Phụng Thiên hỗn loạn như thế này. Đây là thời điểm nên kết thúc rồi. Nhưng muốn diệt trừ Âu Dương Lôi, trước tiên phải chặt đứt hết vây cánh của ông ta đã. Bắc Thoái Vương Đàm Thuận và Âu Dương Tất Tùng kia chính là mấu chốt của vấn đề.”
Diệp Vô Phong gật đầu: “Tướng quân Du, cô muốn tôi cùng đi đến nhà Âu Dương sao?”
Du Kinh Hồng lộ ra nụ cười lạnh giá: “Đương nhiên rồi! Anh có thể hẹn đấu với Đàm Thuận!”
“Hẹn đấu? Không nhất định là tôi có thể giết được hắn ta.” Thật sự là lòng tin của Diệp Vô Phong không đủ.
“Cộng thêm tôi đây thì sao?” Du Kinh Hồng nheo đôi mắt xinh đẹp lại.
“Bắc Thoái Vương kia chết là điều không thể nghi ngờ!” Diệp Vô Hồn cười: “Nhưng mà, cái này không phù hợp với quy tắc thi đấu võ trên giang hồ.”
Du Kinh Hồng lạnh lùng nói: “Chúng ta muốn gi3t ch3t hắn ta thì cần nói đến quy tắc giang hồ gì ở đây?”
Cô ta nhìn Diệp Vô Phong một chút, nói thêm: “Anh lo danh tiếng của mình bị tổn hại sao? Thật ra, giết một kẻ như Đàm Thuận kia, căn bản không cần có bất kỳ gánh nặng trong lòng nào cả. Anh nghĩ thử xem, nhiều năm nay hắn ta trợ giúp Âu Dương Lôi hạ gục không biết bao nhiêu thế lực lớn ở Liêu Đông, có được địa vị như hôm nay. Tính những lần phạm tội đã thành tội lỗi chồng chất rồi! Chỉ sợ rằng dù có chết một trăm lần cũng không đủ.”
Diệp Vô Phong gật đầu: “Tôi biết. Nếu như chỉ có hai chúng ta đi thì tôi sẽ đi chuẩn bị một chiếc xe máy, sẽ càng thêm bí mật.”
“Được.” Du Kinh Hồng gật đầu đồng ý.
Diệp Vô Phong về đến công ty Hoa Cường, lập tức đem nhiệm vụ nặng nề này giao cho Hàn Kỳ.
Mặc dù Diệp Vô Phong có tiền, nhưng muốn mua một chiếc xe máy phân khối lớn ngay lập tức cũng không kịp.
Hàn Kỳ đi đến cục cảnh sát, tập hợp mấy người lại: “Mọi người giúp tôi hỏi thăm một chút, ai có xe máy phân khối lớn không. Chủ tịch Diệp muốn mượn dùng một chút, nếu có hư hại gì sẽ bồi thường xe mới.”