"Tu ~~~"

Lâm Thi Dĩnh lần nữa nhìn vào điện thoại, người đối diện cô giả vờ lạnh nhạt lật xem tạp chí trong tay, có trời mới biết tại sao lật đi lật lại chỉ dừng lại ở hình người đàn ông nào đó bên trong tờ tạp chí.

Mắt cô hơi híp lại, không nói gì chỉ tiếp tục cúi đầu.

"Tu ~" Điện thoại lại lần nữa thu hút ánh nhìn của cô.

Lâm Thi Dĩnh đặt điện thoại lên bàn, sau đó cô quay người khẽ mỉm cười với ai đó "Hân Di nha, hóa ra em hứng thú với mấy thứ này ha~"

Hứng thú cái gì???

Lâm Thi Dĩnh đăm chiêu chỉ vào tạp chí, vờ cảm thán như gái mới lớn "Coi ra em rất thích mấy nam mẫu đồ lót ha, chị thấy em nhìn tấm hình hơn mười phút rồi nhaaaaa~"

Trong phòng ngoài trừ hai người còn có Trử Kỳ Kỳ và Thái Thư Trí, bởi vì câu nói này mà hai người dừng đấu khẩu, cùng nhau nhìn qua tấm hình trên tạp chí. Rõ ràng em gái bảo bối của bọn họ đang xem nam nữ đồ lót trong tạp chí....

"Hân Di đúng là sở thích đặc biệt ha ~" Thái Thư Trí như có như không nói.

"Trước giờ em ấy đều thích mấy loại phong trần hoang dã thế mà" Trử Kỳ Kỳ gật gật đầu.

"Chính xác, cơ mà người đàn ông này hình như chưa xuất sắc lắm" Lâm Thi Dĩnh yêu kiều cười khẽ.

"..." Quý Hân Di muốn khóc, nhưng khóc không nổi.

Mặc kệ hai người chị kia đang trêu chọc mình, Quý Hân Di như cún con chạy tới chỗ Lâm Thi Dĩnh vừa trang điểm xong.

"Chị Winnieee" Quý Hân Di mỗi lần kêu tên này đều có chút nũng nịu, Tay tự giác xoa bóp vai cho đội trưởng của mình.

Sức lực vừa phải làm cho Lâm Thi Dĩnh hết sức hài lòng, cô dựa vào vẻ mặt đối phương mà diễn thành vai chị gái "Tiểu bảo bối nhà chị, làm sao vậy?"

"Không có, tại thấy chị có chút mệt mỏi thôi hà"

"Aiz nha~ Hân Di của chúng ta biết quan tâm người khác rồi nha, quả thật trưởng thành rồi nha~" hai chữ trưởng thành được Lâm Thi Dĩnh cố kéo dài ra.

Quý Hân Di mặt có chút cứng, đôi mắt đảo quanh, giọng điệu trẻ nít "Em trưởng thành lâu rồi mà."

Thấy phản ứng của Quý Hân Di, Lâm Thi Dĩnh khẽ mỉm cười, cơ mà trong lòng lại đang cười đến phình bụng, trêu chọc em gái nhỏ quả nhiên cực kỳ thoải mái.

Sau mấy ngày dưỡng thương, hôm nay là lần đầu tiên Lâm Thi Dĩnh đi quay show, cùng lắm chỉ là một chương trình nói chuyện phiếm, thế nhưng tỷ lệ người xem khá cao, hậu chấn thương, cô hiển nhiên trở thành người được săn đón nhất trong mấy chương trình giải trí. Hôm nay không chỉ có cô mà còn có bọn người Quý Hân Di nữa.

Híp mắt, Lâm Thi Dĩnh nghiêm chỉnh lại, cảm giác được người sau lưng có vẻ không vui vẻ gì, Lâm Thi Dĩnh nổi lên thiện tâm hiếm có.

"Nói đi, có chuyện gì?"

Nhìn đi, cô đúng là chị gái tốt ha~

Quý Hân Di mắt liền sáng lên, cô hững hờ liếc nhìn xung quanh một cái, sau đó cúi đầu xuống tai Lâm Thi Dĩnh, người ngoài nhìn vào cùng lắm chỉ thấy hai chị em đang tâm sự to nhỏ.

"Chị Winnie, chuyện đó có thật không ạ?"

Vụ đụng mặt lần trước, tiểu Di chưa có quên.

"Vậy trả lời chị trước đi, có phải Hân Di nên nói cho chị biết chuyện của em không?" Là một đội trưởng kiêm chị gái, Lâm Thi Dĩnh cảm thấy cô nhất định phải hiểu rõ chuyện của em gái bảo bối.

Chuyện được nhắc đến, Quý Hân Di lại có chút khó chịu, trên mặt nhỏ nhắn toàn muộn phiện, giọng nói cũng nghe ra rầu rĩ "Người kia là bạn của em thôi."

"Há, đơn giản là bạn thôi hả?" Có phải nên thêm một chữ gái sau chữ chữ bạn không?

Quý Hân Dĩnh khựng lại chút, sau đó nói "...Là thanh mai trúc mã ạ, em với chị ấy từ nhỏ đã biết nhau...."

Lâm Thi Dĩnh gật đầu, nhưng vẫn không yên lòng, cô nghiêng đầu đối diện với ánh mắt Quý Hân Di "Phát triển như vậy từ bao giờ?"

Quý Hân Di cúi thấp đầu hơn "Tuần trước..."

Tuần trước? Vậy là không lâu sau khi bọn họ vô tình đụng mặt à?

"Hai đứa em là do say nên..." Lâm Thi Dĩnh còn chưa kịp trả lời thì đã được Quý Hân Di giội cho một cái bom.

OMG.! Cái này không phải rượu nhập tâm cuồng dâm nổi loạn sao??? Diễn biến càng lúc càng máo chó rồi nha, Lâm Thi Dĩnh trên mặt vẫn duy trì nụ cười.

Có được, trước khi tiếp tục phấn khởi với tính tiết máo chó này, Lâm Thi Dĩnh còn có một chuyện quan trọng hơn muốn biết, ghế xoay chín mươi độ, mặt đối mặt, dẹp đi nụ cười, Lâm thị cau mày, hai mắt như có lửa.

"Tiểu Hân Di, chị có chuyện muốn hỏi."

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lâm thị, Quý Hân Di đang bĩu môi cũng bắt đắc dĩ nghiêm túc theo, cô nhẹ gật đầu "Chị cứ hỏi."

"Em, thành thật nói cho chị biết, là em ăn người ta, hay người ta ăn em?" Lâm thị nghiêm mặt hỏi.

"Hả?" Quý Hân Di căng thẳng thốt lên.

Thấy Quý Hân Di không trả lời, Lâm Thi Dĩnh âm thầm suy đoán đáp án, sau đó lại tiếc nuối mài sắt không thành kim nói "Rồi sao? Em cũng bị người ta ăn à?"

Quý Hân Di sững sờ lắc đầu "Không có, là em ăn người ta." Cô đối với loạt câu hỏi của Lâm thị, sao cứ thấy lòng ngỗn ngang gió ==

Nghe được câu trả lời, Lâm Thi Dĩnh thở phào nhẹ nhõm, thoải mái dựa vào ghế chống tay đứng lên, cô vỗ vỗ vai Quý Hân Di, vẻ mặt vui mừng "Vậy tốt, vậy mới không hổ danh thành viên của Mystery."

Vẻ mặt vui mừng, ánh mắt tán thưởng, Quý Hân Di lấy lại tinh thần, hình như lúc nãy cô có nghe đối với nói chữ gì ý, quan trọng lắm, cô hơi ngửa đầu, trừng mắt nhìn, mơ hồ hỏi ngược lại "Chị Winnie, chị mới vừa nói chữ cũng đúng không??????"

Giây phút đó, Lâm Thi Dĩnh cảm thấy eo vừa đau vừa xót.

Lúc này chương trình trò chuyện cũng bắt đầu, Quý Hân Di vừa đặt vấn đề quá sắc bén thì nhân viên đã kịp thời nhắc nhỏ bắt đầu ghi hình, Lâm Thi Dĩnh dùng đôi mắt cực kỳ hung hăng và nụ cười chói lóa trả lời vấn đề của Quý Hân Di.

"Winnie, xuất hiện sau chấn thương, có cảm giác nào khác lạ không?" Trong phòng ghi hình, nữ MC tóc ngắn gọn gàng nụ cười ôn hòa thân thiết hỏi.

Lâm Thi Dĩnh gật đầu "Ừm, tôi luôn cảm thấy lần này tạm biệt sân khấu là quá lâu luôn ấy."

"Vậy trong khoảng thời gian nghỉ ngơi cô có làm gì không?"

"Cùng người nhà ra ngoài ăn cơm, dù sao cũng hiếm có dịp cùng nhau ở một chỗ, với nữa hơn nửa thời gian là tôi ở nhà thôi, bản thân tôi cũng không phải một người thích đi ra khỏi cửa cho lắm" Mà thật ra là do người nào đó làm cô không xuống nổi giường thôi, nghĩ tới đây, khóe môi Lâm Thi Dĩnh lại càng cong.

Nữ MC gật đầu, giống như tán thành lời nói của Lâm thị, sau đó đột nhiên đổi đề tài, cái đề tài mà ai ai cũng tò mò "Ry chúng ta ra mắt lâu như vậy rồi, đã từng ngầm thích ai chưa? Hay là đã có suy nghĩ muốn cùng ai tìm hiểu thân mật chưa??"

Bốn người, có người khổ não, có người bình tĩnh, có người suy tư. Nhưng đều phủ định.

"Chúng ta ai cũng biết Ry đối với tình yêu giống như roi điện ấy, cơ mà cô chưa hề nghĩ tới nó sao?" Nữ MC hình như đối với vấn đề này rất tò mò nha, cứ liên tục hỏi Lâm tị.

Lâm Thi Dĩnh đầu tiên là khỗ não thở dài, chân mày đẹp đẽ hơi nhíu, sau đó lại bất đắc dĩ lắc đầu "Coi ra roi điện tình yêu và tôi không có duyên rồi."

"Xì" So với tiếng cười trong truyền hình có chút không giống, tiếng cười này rõ ràng là không có ý tốt.

"Tớ lại thấy một chút cũng không giống roi điện gì gì đấy nha" Hàn Duẫn Nghiên chọt chọt đùi, động tác vừa cho hả giận vừa như đùa giỡn.

Phía sau, cũng là khuôn mặt trong truyền hình, nhưng vì không có trang điểm mà kém đi chút ít già dặn, Lâm Thi Dĩnh nghe thấy người trong lòng trêu đùa liền bất mãn cong môi "Cũng không phải nói xạo gì, tớ ra mặt lâu như vậy còn chưa từng có scandal về vấn đề đó nha."

Hàn Duẫn Nghiên khẽ hừ, vẻ mặt không ý kiến, mắt lại dòm TV, tuy không nói gì nhưng nụ cười hài lòng lại nói rõ ý.

Nữ MC trong TV vẫn tiếp tục hỏi "Vậy Winnie có hình mẫu lý tưởng nào không?"

Nghe đến đây Hàn Dẫn Nghiên lập tức hứng thú, lỗ tai vểnh lên, mắt chăm chú nhìn người đặc biệt đời mình.

"Hình mẫu lý tưởng sao? Có."

Câu này gợi lên máu tò mò của nữ MC, cô ngồi thẳng lưng hỏi tiếp "Vậy có thể nói một chút không? Trước đây hình mẫu cô nói tới toàn là ngôi sao nước ngoài không à, cái ấy không tính nha."

"Aiz nha~ cái đấy đúng là hình mẫu lý tưởng của tôi mà."

"Hừ, ngông cuồng." Hàn Duẫn Nghiên nói xong lại chọt chọt đùi Lâm Thị, có điều lần này mạnh hơn lần trước.

Lâm thị không hài lòng liền vòng tay ôm chặt đối phương "Ngông cuồng cái gì, cái này là gọi là ứng phó."

Hàn Duẫn Nghiên liếc mắc nhìn người sau lưng, giọng điệu không rõ ý tứ "Thật hả? Tớ còn nghĩ cậu thích style ngoại quốc đó nha. Tớ nhớ hồi đó gọi là...

Không để cho đối phương tiếp tục nói, Lâm Thi Dĩnh xoay đầu Hàn yêu nghiệt lại "Ừm, xem TV, xem TV ha~"

Hàn Duẫn Nghiên không thèm chấp Lâm thị làm đà điểu, nàng híp mắt, lần nữa nhìn vào màn hình LCD, trên hình là vẻ mặt nhỏ nhắn hoàn mỹ tỏ vẻ bối rối. Hàn yêu nghiệt nhanh nhẹn viết vào file mang tên 'những điều cần xử lý', mà xử lý như nào, không nói ai cũng biết rồi ha~

Trong TV, Lâm thị suy tư một lúc, sau đó nói "Người đó phải xấp xỉ tuổi của tôi, thật ra tôi thích người cùng tuổi ấy."

"Ha~ tôi còn nghĩ Winnie thích người có mị lực và trưởng thành hơn chứ."

"Đúng là nếu lớn hơn tôi thì sẽ trưởng thành sành sõi hơn, nhưng tôi lại cảm thấy nếu cùng tuổi thì dễ có tiếng nói chung hơn. Đương nhiên ý tôi là không chênh lệch tuổi tác quá cao ấy. Có tư tưởng, cũng là người người thành thục.

"Xem ra có chút khó khăn nha."

"Nhưng trong cuộc sống vẫn có, đúng không?" Lâm thị khẽ cười.

"Còn gì nữa không?"

"Ừm...có thể để tôi thoải mái dựa vào vai, còn phải cùng tôi đấu khẩu nữa."

"Đấu khẩu? Lần đầu tiên tôi được nghe đó." Nữ MC rõ ràng kinh ngạc,

Nữ chính gật đầu, nhờ vào ánh đèn mà mắt càng thêm sáng "Cái tôi thích nhất chính là hai người có thể dựa vào nhau, chăm sóc nhau."

Sau đó nữ MC nói: "Yêu cầu của Winnie rất đơn giản nhả, không còn cái gì khác sao? Kiểu như môn đăng hộ đối, hay hình thức này nọ ấy?"

Trong TV Lâm Thi Dĩnh lắc đầu một cái "Cái này thật không cần."

Hàn Duẫn Nghiên ở bên ngoài xem TV lên tiếng "A Dĩnh, yêu cầu của cậu, chèn ơi thấp ghê haaa"

Người phía sau không nói gì, nhưng người trong TC thì đôi mắt sáng ngời, lúc này mắt người trong TV không nhìn MC mà nhìn thẳng vào ống kính.

"Tôi cảm thấy, chỉ cần có người như vậy xuất hiện, đã là hạnh phúc lớn nhất của tôi rồi."

Thông báo này theo sợi quang học truyền tới tai khán giả, cũng truyền đến cho người trong lòng của cô.

Nhiệt độ người phía sau hơi tăng, Hàn Duẫn Nghiên không phải đầu lại, nhưng cũng biết người ta nhất định đang thẹn đỏ mặt.

'Ngu ngốc' Hàn Duẫn Nghiên ở trong lòng mắng người, loại thông báo này đâu có khác gì với lớn mật nói ra đâu, cậu không sợ truyền thông phao tin vịt à?

Có thể không cần lo lắng sao? Loại hành động ngu ngốc như vậy....làm nàng không thể không hạnh phúc....

~~~~~~~~~~

==!!!!! Tối chủ nhật an lành nha các tền eo ;)) ~ Ni tui đi hẹn hò với bảo bối nên quên mất phải up truyện cho mọi người:)) ~ Mơi tui bờ núc tạ lỗi ha ~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play