Lúc cô ngồi ở quầy bar im lặng uống rượu
trong ly, Giang Duẫn Sanh tiến lại gần trêu chọc cô:
"Yo, đây là làm sao vậy? Mấy ngày
trước không phải còn đang hạnh phúc, đem tiểu thiếu gia Kỳ gia người ta trêu
chọc không xuống giường được, hiện tại sao lại chạy tới chỗ tôi uống rượu chứ?”
Giang Duẫn Sanh cười không đứng đắn, nháy
mắt ra hiệu với cô: "Chẳng lẽ... Là muốn lại đến chỗ tôi giống như mấy
ngày trước, đến giải khuây?Vậy có lẽ sẽ hơi khó khăn." Nói xong, cô ta còn
cúi đầu thở dài như tiếc hận: "Dù sao, giống như vị Kỳ gia kia gia thế
tướng mạo xuất sắc như vậy, không nói đến toàn bộ thành phố B, ngay cả trong cả
nước, cũng tìm không ra mấy người a!”
Nghe đến đây, cô rốt cuộc nhịn không
được, tiện tay buông ly rượu trên tay xuống, vội vàng muốn che miệng cô ta.
Giang Duẫn Sanh cái thứ ngoài miệng không
để ý, thật sự là sớm muộn gì cũng phải gây chuyện.
Cô biết Giang Duẫn Sanh thích trêu chọc,
xưa nay miệng không hề khách sáo, hơn nữa giao tình của cô và cô ấy từ trước
đến nay không tệ, cô ấy ở trước mặt cô cũng đặc biệt quá phận. Nhưng cô không
nghĩ tới lá gan của cô ấy có thể lớn như vậy, ngay cả Kỳ Giản Chi cũng dám trêu
chọc!
Kỳ Giản Chi là ai? Là con, của trời , là
bảo bối của Kỳ gia tử gần bốn mươi tuổi mới có được, là tiểu thiếu gia Kỳ gia
được mọi người sủng ái mà lớn lên, toàn sinh mệnh được Kỳ gia bảo vệ nghiêm
khắc.
Nếu chọc đến Kỳ Giản Chi, không nói hai
thế hệ trước, năm xưa từng là mưa bom bão đạn đi tới, không biết trên người có
bao nhiêu vinh dự Kỳ gia lão gia tử.
Càng không nói đến chú họ giống như một
người bảo vệ khuyết điểm không nói lý lẽ của Kỳ gia, chính là những người theo
đuổi che chở hắn kín đáo không kẽ hở xung quanh. Cuộc đời của Kỳ Giản Chi đều
đủ cho các cô uống được một bình rượu .
Kỳ gia ở thành phố B được coi là đại gia
tộc, vả lại sau khi Kỳ lão gia tử về hưu càng lúc càng thịnh vượng, những người
theo đuổi vây quanh Kỳ Giản Chi cũng không đơn giản, Giang Duẫn Sanh không có
đầu óc mới dám trêu chọc như vậy.
"Giang Duẫn Sanh, cậu ngại cuộc sống
của mình không thoải mái có phải không?"
Cô hạ thấp giọng nói ghé vào bên tai cô
ấy nghiến răng nghiến lợi, vừa nói vừa không quên vụng trộm đánh giá chung
quanh, sợ ở chỗ này nhìn thấy người quen nào.
"Ô ô..."
Bên này Giang Duẫn Sanh thừa dịp cô không
chú ý, một tay kéo tay cô ra, vừa thở dốc vừa trợn trắng mắt với cô:
"Tạ Nam Kiêu, cậu lo cho mình đi Kỳ
gia đáng sợ nhưng Giản Chi là người tốt cỡ nào a, hắn mới sẽ không tức giận
đâu.”
Nói xong, cô ấy còn đặt cằm lên hai tay
chống lên quầy bar, ngôi sao trong mắt sắp xuất hiện: "... Rõ ràng xuất
thân tốt như vậy, tính tình lại tuyệt không ngạo, ngược lại ngượng ngùng, còn
lớn lên đẹp như vậy, nếu như không phải hắn nhỏ hơn tớ mấy tuổi..."
Nói xong, cô ấy lại vén mí mắt từ dưới
lên liếc cô một cái, trợn mắt sắp lật lên trời: "Cuối cùng lại bị cậu nhặt
tiện nghi, hiện tại còn làm ra bộ dáng không cam lòng như vậy.”
Tựa hồ là càng nghĩ càng tức giận, Giang
Duẫn Sanh thế nhưng còn xoay người đến nhéo mặt cô, cô ấy nhìn vóc dáng nhỏ
nhắn nhưng hết lần này tới lần khác trên tay không lưu tình nhéo hai gò má cô
đau đớn.
"Có chuyện gì vậy? Cậu chẳng lẽ còn
cảm thấy mình thiệt thòi sao? Với tính tình của một chiếc lá kh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.