Đến năm sáu giờ sáng, câu lạc bộ mới gần như hoàn toàn yên tĩnh lại. Sự ồn ào này trái ngược hoàn toàn với sự tĩnh lặng ở quầy bar tầng một.

Bên trong quầy bar, nhân viên pha chế nắm khăn tay, đang chuẩn bị lau mặt bàn quầy bar. Họ đã quét dọn xong lần cuối cùng, hoàn thành xong công việc. Tuy nhiên, khi lau đến chỗ gần góc cuối quầy bar, lại thoáng gặp phải một chút cản trở.

"Tiểu Tri, đã đến giờ tan làm rồi, cậu còn chưa về sao?"

Người ngồi ở cuối quầy bar mặc một bộ trang phục công sở để dễ dàng di chuyển, nửa mặt đều ẩn trong bóng tối, khiến cho người ta chỉ có thể nhìn thấy đuôi tóc màu mực ở cổ. Nhưng cho dù là như vậy, người khác cũng có thể nhìn ra tuổi tác của cô không lớn, bộ dáng cũng chỉ hơn hai mươi tuổi.

"Hả?" Đột nhiên được hỏi đến, cô có chút phản ứng không kịp. Theo bản năng phun ra một từ ngữ vô nghĩa, lúc này mới buông chén cao chân bị cô lau không biết bao nhiêu vòng xuống, rời khỏi quầy bar, chậm rãi nói với nhân viên phục vụ mặc áo sơ mi:

"Tôi chưa tan làm, đợi lát nữa đi làm ca đêm."

"A? Tối qua cậu không ở đây cả đêm sao?”

Thấy người ngồi ở cuối quầy bar giơ tay lên, nhân viên pha chế liền nhanh chóng lau, ngẩng đầu nhìn về phía khuôn mặt mộc không có biểu tình gì khác của cô gái nhỏ.

"Lúc ấy tôi còn thấy cậu tới." Nhân viên kia miêu tả cảnh tượng tối hôm qua với người đối diện mình: "Tên nghiện rượu đó gây sự, không phải là cậu kéo ông ta ra ngoài sao?”

Quán bar tại câu lạc bộ địa phương này luôn luôn hỗn loạn, mỗi ngày đều có người gây rối. Ngoài ra, việc bọn họ làm ăn phát đạt cũng rất dễ khiến người ta đỏ mắt nên cần có người tùy thời cảnh giác người khác đến gây sự. Còn nữa, chỗ làm giống như bọn họ thật sự là quá dễ dàng xảy ra đủ loại chuyện. Cho nên, thứ gọi là an ninh tay chân, liền trở thành một bộ phận không thể thiếu trong đó.

Mà nhân viên pha rượu thoạt nhìn gầy yếu kia lại chính là một trong những tay đấm của bọn họ. Tuy nói cô gái này thoạt nhìn yếu đuối, nhưng đánh người thật sự ngoan độc.

Nhân viên pha rượu giống như nhớ tới cái gì đó, bất giác rùng mình một cái. Cô hoàn toàn là không sợ chết, liều mạng mà lâm vào nguy hiểm. Đấu pháp của cô, quả thực là quá dọa người.

“Tối hôm qua là ca của A Thành, hiện tại mới là ca của tôi."

Sau khi nhìn thấy nhân viên pha chế xử lý chỗ của mình, cô liền nằm sấp lên, nâng cằm lên nhìn ly rượu trong suốt trước mặt, nghiêm túc như có thể nhìn ra điều gì đó từ bên trong.

"Tối hôm qua cậu đi làm giúp A Thành sao? Vậy cậu ta đã ở đâu?”

Kỳ thật nhân viên pha chế có ấn tượng rất tốt với cô gái mới đến câu lạc bộ mấy tháng này. Cô vừa nghiêm túc, vừa chịu khổ chịu khó, tính tình cũng rất tốt, còn rất biết đánh nhau. Tuy nhiên, Tiểu Tri chính là có chút chậm chạp, lúc nào cũng phản ứng chậm hơn người khác nửa nhịp, ngay cả nói một câu cũng chậm rì rì, phản ứng chậm giống như bà già bảy tám mươi tuổi.

Quả nhiên, sau khi nhân viên pha chế hỏi xong hơn nửa ngày, cậu ấy lại mới nghe được người đối diện chậm rãi trả lời không biết. Sau khi giặt sạch khăn tay trên tay, cậu ấy thở dài một tiếng, đến gần vẫn nhịn không được dặn dò người đối diện một câu:

"Buổi chiều nay, phía trên sẽ phái người xuống, đến lúc đó phỏng chừng tất cả mọi người trong cửa hàng đều phải đi ra ngoài nghênh đón, đến lúc đó cậu nhớ thông minh một chút, đừng đắc tội với các ông chủ."

...

————————————

Đợi đến khi nhân viên pha chế đã được hồi lâu, cô mới phản ứng lại, đưa ngón trỏ đến bên môi, có chút nôn nóng khó bắt đầu gặm cắn móng tay của mình, trong đầu không ngừng suy đoán người được cấp trên phái xuống sẽ là ai.

Câu lạc bộ này là sản nghiệp đứng tên Lục gia, nhưng sản nghiệp liên quan đến nhà họ Lục rộng lớn như vậy, làm ăn lớn như vậy, hẳn là... hẳn là không có thời gian rảnh rỗi, cũng không có tinh lực phái người quá quan trọng xuống kiểm tra một câu lạc bộ nho nhỏ như vậy đi...

Càng không thể... không thể là người đàn ông đó...

Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng cô vẫn nhịn không được nôn nóng, tốc độ gặm cắn móng tay trong miệng cũng càng lúc càng nhanh. Một lúc lâu sau, cô mới rốt cục tỉnh lại từ trạng thái ma quỷ kia, rất nhanh đưa móng tay đã bị mình gặm cắn, giống như chột dạ mà giấu ở sau lưng.

...

Bởi vì buổi chiều phải nghênh đón người kiểm tra của cấp trên, cho nên mấy nhân viên lười biếng trong quán bar đóng cửa vào ban ngày. Sau khi thu dọn vệ sinh, đến giờ ăn trưa, Tiểu Tri ôn nhu từ chối lời mời của mấy người khác cùng nhau lắp ráp đơn hàng[1] , tự mình gọi một hộp cơm mười lăm đồng.

Chờ sau khi có cơm, cô liền tìm một chỗ ngồi gần góc để ngồi xuống, chuyên chú ăn phần cơm hộp đơn sơ trước mặt. Cho đến khi vét sạch tất cả hạt gạo trong góc hộp nhựa, Tiểu Tri mới cất hộp xong đứng lên, chuẩn bị ném nó vào thùng rác.

Thùng rác ở các nơi trong quán bar vừa mới được thu dọn sạch sẽ không lâu vì buổi chiều nay sẽ có người được phái xuống kiểm tra, cho nên cô liền đi về phía phòng tạp hóa phía sau quán bar, Nơi đó có thùng rác lớn chất đống các loại rác rưởi.

"Tiểu Tri à, trùng hợp như vậy sao?"

Cô quay đầu lại, là một nữ bồi bàn trong quán bar, mái tóc sóng lớn dài và đen nhánh khiến cho cô ta trông khá quyến rũ. Tiểu Tri không quá quen thuộc với cô ta nên chỉ gật đầu, sau khi vứt rác xong liền muốn xoay người rời đi.

Nhưng cô ta lại tỏ vẻ khiếp sợ việc cô ăn hết sạch một hộp cơm. Nữ bồi bàn đó cầm hơn phân nửa đồ ăn bên ngoài còn sót lại trong tay, chặn ở phía sau cô, kinh ngạc nói: "Tiểu Tri, cậu rất đói sao? Cơm hộp khó ăn như vậy mà cậu đã ăn hết rồi..."

Nói xong, cô ta hình như mới bất tri bất giác phát hiện lời nói của mình có chút không ổn, vì thế liền vội vàng sửa lại: "... Tôi không có ý đó, ý tôi là... cậu nỗ lực hơn nên đói hơn là chuyện bình thường ... Không phải không phải, cái kia không ngon, lần sau cậu vẫn là liều mạng vì chúng ta..."

"Không có việc gì." Tiểu Tri không quen nhìn thẳng người khác, sau khi nhanh chóng ngẩng đầu nhìn vẻ mặt bối rối của người đối diện, cô liền cúi đầu, nhìn mũi chân mình, do dự một lúc lâu, mới nghẹn ra lời muốn nói: "Tôi chỉ là không muốn lãng phí đồ ăn."

Dứt lời, liền vội vàng rời đi từ bên cạnh nữ bồi bàn kia.

————————————

Quản lý của câu lạc bộ điên cuồng @ tất cả mọi người ở trong nhóm lúc một giờ chiều, nói tình huống có chút thay đổi. Người được phái xuống từ bộ phậ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play