Chương2
Lần đầu tiên tôi gặp anh ấy là vào một năm trước , nhưng lúc đó tôi thực sự không để ý đến anh.
Tôi chỉ cảm thấy ngưỡng mộ về vẻ đẹp của anh và thấy lạ . Tất nhiên tôi không phủ nhận rằng diện mạo của anh ấy có phần khá hung hăng , nhưng tôi không để ý điều đó .
Mặc dù ngoại hình và xuất thân đủ để khiến cho anh trở nên nổi bật và anh cũng nổi tiếng với những lời tục tĩu .
Có một nghi ngờ rằng Nocton Edgar , người sẽ được công tước nhận làm người thừa kế tước vị dựa vào khả năng xuất chúng của anh ta, mặc dù anh ta là người con thứ ba và vẫn còn nhỏ và được sinh ra bởi nữ công tước không chung thủy .
Dù điều đó đúng hay sai , người ta vẫn luôn chỉ trích lỗi lầm cả Edgar và vui mừng trước những phán đoán sai lầm của anh.
Tuy nhiên , có một thuyết giả nông cạn lại chi rằng cậu sẽ bị kéo xuống khỏi vụ trí người kế vị .
Thật không dễ dàng để có thể tin được anh sẽ trở thành người thừa kế bằng chính năng lực của mình .
Vì vậy , dù. anh có vẻ đẹp và tài năng hiếm có thù cũng chỉ có vào người đến gần anh.
Không chỉ vậy , ngoại hình của anh lại trở thành một trò hề và tài năng thiên bẩm của anh đã bị đánh giá thấp vì ngoại hình của anh .
Sau đó , người ta còn tìm cách chiếm lấy ân huệ của anh nhưng ngay lúc ấy … đó không phải là trùng hợp .
Đó là một cơ hội cho tôi .
Liệu tôi có hy vọng gì nếu tôi tiếp cận được với anh ta khi anh ấy có đơn và trong thời gian khó khăn nhất .?
Đó là một ts tưởng ích kỷ và cũng là một cơ hội , nhưng tôi không thể chất vấn lương tâm hay làm bất cứ điều gì khác vì nghi rằng tôi sẽ bị thiêu đốt .
Bởi vậy, một năm sau ,khi tôi gặp Nocton Edgar tại một buổi tiệc .
Anh ta nghiêng đầu như thật đang suy nghĩ một điều gì đó.
“Xin chào .”
Anh ngẩng đầu lên và tỏ ra kinh ngạc, vì anh không biết laf tôi đang tiến đến . Từ đẳng xa , khuôn mặt ấn tượng ấy của anh khá là gây sốt .
Tôi không phóng đại đâu . Anh ta đẹp đến mức tôi tỏ ra nghi ngờ anh ta là con người hay quỷ .
“Ùm…anh là Nocton Edgar , phải không ? Anh có nhớ tôi không? Năm ngoái tôi cũng tham gia bữa tiệc đó .”
“Cô là con thứ hai của Marquis Valrose . Tôi nhớ ra rồi .”
“Làm sao anh lại biết điều đó trong khi tôi còn chưa giới thiệu ? Anh có một trí nhớ thực sự tốt.” Tôi cười đáp lại , nhưng sự khó sử làm tôi nổi da gà .
Sao anh ta lại dùng kính ngữ như vậy ? Những đứa trẻ cao quý khác đều sống rất tốt ngay từ đầu , nhưng chính sách giáo dục của nhà công tước lại là một điều gì đó với tôi.
Tôi hơi khó chịu về cách nói trưởng thành quá mức.
Vào lúc ấy, đôi mắt cậu mở to như thể cậu nhìn ra được suy nghĩ tiêu cực của tôi vậy.
“Xin lỗi, cô gái trẻ, nhưng cô có món đồ ma thuật nào không?”
Đó là một câu hỏi đột ngột , không có một chút nào của sự do dự.
Trong tình huống ấy , đột nhiên lại hỏi đồ vật kỳ diệu , ma thuật? Tôi lắc đầu nhẹ .
“Chà , tôi muốn hỏi , chúng ta có cần phải dùng kính ngữ không ? Nếu năm ngoái cậu 10 tuổi , vậy thì bạn lớn tuổi hơn tôi, còn nếu không , thì chúng ta vẫn chưa trưởng thành , phải không? Tôi nói hơi xa với. Nếu bạn thấy tiện thì tôi sao cũng được…”
“Được rồi , nếu cô muốn.”
Nó thật đẹp , tôi sẽ ngắm nó.
Có vẻ như tôi đang nói quá về gương mặt của Nocton Edgar, nhưng tôi không thể không để ý đến vẻ ngoài của anh ấy nhìn anh ấy khiến tôi không ổn chút nào.
Mọi khía cạnh trên khuôn mặt của anh ấy đều rất hoàn hảo.
Má tôi trở nên nóng bỏng.
“Tôi muốn nói chuyện thêm với cô, Roa Valrose.”
Tôi không biết là anh có đọc được suy nghĩ không nhưng …anh khiến tôi bị mê hoặc bởi ngoại hình của anh.
Nocton Edgar nhẹ nhàng ngước mắt lên.
Tôi không biết anh sỹ có đang cười hay không hay đang dùng vẻ đẹp của mình , nhưng cũng đủ để tôi từ bỏ ý định của mình.
“Tôi muốn mời cô tới biệt thự của tôi sau bữa tiệc này, Valorose.”
Không suy nghĩ nhiều , tôi thoải mái gật đầu.
Đó là lần đầu tiên tôi đến nhà Nocton.
***
Từ khi sinh ra , Nocton Edgar đã rất nhạy cảm với những người xung quanh.
Khi còn nhỏ , anh có thể cảm nhận được tình cảm của người khác dành cho anh , và khi lớn lên , anh có thể biết được suy nghĩ của mọi người về anh.
Có thể bởi vì anh là một phù thủy đen.
Trong ma thuật đen và sách chuyên nghiệp , sức mạnh đặc biệt này được gọi lad mà thuật siêu vi, nó sẽ nhạy cảm với cảm xúc của con người đặc biệt là cảm xúc tiêu cực trong lòng người khác .
Để được sinh ra như một phù thủ bình thường , anh còn cần một điều kiện đặc biệt.
Nhưng để mang phép thuật này chạy đúng quỹ đạo , anh cần nhiều phép thuật hơn bất kì ai khác.
Một phù thủy đen được sinh ra bằng hận thức của cha mẹ .
Hận thù trong lòng bố mẹ không ảnh hưởng đến anh nhưng rõ ràng anh luôn cảm thấy xấu hổ về bản thân mình như thể anh là một con quỷ .
Đó là phép thuật mà chỉ hình thành trên một đứa trẻ có bộ não rất tinh tế đẻ loại bỏ cảm xúc dư thừa.
Và đó là lý đó tại sao trong độ tuổi này , chỉ có duy nhất một pháp sư đen tự nhiên và đó là Nocton Edgar.
Sức mạnh duy nhất là đánh bại anh từ thuở ấu thơ, mặc dù anh đã nói đánh gục nhưng Edgar đã không tin vào con người …và lúc đó cậu mới 11 tuổi.
Anh ấy đứng giữa buổi tiệc và lắng nghe những câu chuyện một cách dồn dập .
Với ma thuật tự nhiên của mình , cậu nhảy cảm hiện những người khác cậu có thể nghe thấy ngay cả khi tiếng ồn nhỏ nhất.
Nhờ khả năng đặc biệt này của mình , không chỉ là những âm thanh tơ lụa. Anh còn nghe thấy cả những lời nói bẩn thỉu dành cho anh , chẳng hạn như sự những lời nhạo báng và ác ý, đầy những vết nhơ của nữ công tước .
Đó lạc gã Duke kế tiếp . Nó mới 11 tuổi và nó là người thừa kế tước vị công tước, nó đánh bại anh em của nó…
Anh trở thành người kế nhiệm khi mới năm tuổi . Tôi nghe nói anh rất tài năng . Liệu có thể nói gì về khả năng của bạn khi ở tuổi đó? Mặc dù anh rất đẹp trai.
Thật khó tin. Liệu thể hiện tài năng như một lý đó để đưa một người con trai ngoài giá thú ngồi vào ghế công tước? Chúng ta còn không biết ai là cha đẻ của anh ta. Bệ hạ vẫn còn ý thức. Người không ngốc đến vậy cho dù người đã làm một chuyện điên rồ ,ngài ấy sẽ đưa mọi thứ trở lại chỗ cũ.
Nhưng ai là người cha thật? Bệ hạ không đến thăm nữ công tước , vậy nên tôi nghĩ đó là ngoại tình.
“Xin chào?”
m thanh của sự ngột ngạt đã bị át mất bởi một tiếng động gần đó.
Có chút ngạc nhiên , Nocton ngẩng đầu.
Mái tóc đỏ và một đôi mắt màu xanh đậm như thể chúng đã vẽ màu một bông hồng vậy . Cô xinh đẹp mỉm cười vụng về nhìn về phía anh .
Có vẻ như cô đang đến gần anh khi anh đang mải mê nghe những cuộc trò chuyện .
Anh sẽ không bắt chuyện với cô , nhưng Nocton biết người đối diện với mình là ai. Khó có thể đoán trước được.
Ngay khi Roa Valrose xuất hiện với cha mẹ của mình tại bữa tiệc , nhiều quý tộc đã tỏ ra rất phấn khởi .
“Ồ , cô ấy là con gái thứ hai của nhà Marquis Valrose phải không?”
“Chúa ơi , cô ấy thật dễ thương , cố ấy như một chưs mèo con !”
“Đôi mắt hơi lạ nhưng…”
“Màu tóc thật phù hợp .”
Anh không thể giả bộ không nghe thấy tiếng ồn ào nói chuyện.
Không chỉ người lớn mất ngay cắt trẻ con cũng bận rộn quấy rầy cô gái tóc đỏ ấy.
Tất nhiên phải có một sự thật là cô là kho báu của người đàn ông quyền lực Valrose .
Cho dù cô đẹp và tỏa sáng đến đâu, cũng sẽ một bức tường không thể vượt qua được chỉ bằng ngoại hình trong xã hội.
Cho dù buồn tẻ hay hấp dẫn , các bữa tiệc dường như không có mục đích naod chính đáng.
Đối với Nocton , đó là lần đầu tiên anh nhận ra rằng không phải ai cũng bị chế giễu vì vẻ ngoài của họ.
“Um… anh là Nocton phải không? Anh có nhớ tôi không ? Năm ngoái tôi cũng than gia bữa tiệc đó.”
“Cô là đứa con thứ hai của Marquis Valrose. Tôi nhớ rồi”
“Làm sao anh biết điều đó khi tôi chư tự giới thiệu? Anh có trí nhớ rất tốt.”
Lạ thật , cô ấy cười .
Cô ấy có một lúm đồng tiền nhỏ trên má trái.
Hầu tước của Valrose nói rằng ông vẫn chưa bắt đầu giáo dục chính thức cho cô con gái thứ hai của mình , điều này có lẽ đúng.
Bên ngoài anh tỉ ra rất lịch thiệp , nhưng Nacton cảm thấy mình đang bị mỉa mai trong lòng .
Anh nghĩ cô quá phấn khích nên cô cảm thấy ngại ngùng, đó là..
Khi nghĩ về điều đó anh bỗng nhận ra mình có cảm xúc thật lại lùng .
Lạ thật , anh không cảm nhận được duy nghĩ của Roa Varlrose.
Một người đang nói chuyện với anh , hỏi cảm thấy thế nào về anh , làm đảo lộn tâm trí của anh.
Từ khi sinh ra , điều này rất tự nhiên trong suy nghĩ của Nocton giống ngư di chuyển
Tay chần hay ngửi vậy. Đó là một điều rất tự nhiên , như thể bạn đang nhưng bằng mắt và nghe thấy nó.
Anh cảm thất vọng vì cô không hiểu được suy nghĩ của mình .
Những bức ảnh đầu màu sắc này dường như không sơn một màu duy nhất.
Vì thế , anh không có lựa chính nào khác ngoại trừ việc hỏi cô những truyện không liên quan để được nói.
“Xin lỗi cô, nhưng cô có món đò mà thuật nào không?”
“Hả? Không.
“Sau đó, tại sao- ồ, xin lỗi .”
“ Vâng, tôi muốn hỏi , chúng ta có phải dùng kính ngữ không? Nếu năm ngoái cậu 10 tuổi , cậu sẽ lớn hơn tôi, và nếu không , thì chúng ta đều chưa trưởng thành, phải không ? Xa quá , tôi không có ý gì khác nếu tiện anh…”
“Được thôi , nếu bạn muốn.”
Đó không phải là một vấn đề lớn nhưng nó thật khí chịu nên Nocton quyết định dừng lại.
Thật khiếm nhã , nhưng mắt anh mở to và dường nghe đang tìm hiểu điều gì không biết biết vậy.
Anh không thể đọc được suy nghĩ của cô dù khuôn mặt coi rất thẳng thắn.
Thật tốt vì cô ấy không biết gì.
Tuy nhiên , thật thú vị.và thú vị khi phải phán đoán duy nghĩ của một người thoing qua biểu cảm khuôn mặt , giọng nói và cử chỉ.
Vợi một vẻ mặt khá tự nhiên , Nocton thật sự muốn nói chuyện nhiều hiện với Roa Valrose .
Tuy nhiên , nếu coi bị cám dõi bởi những lời nói , có sẽ không trở thành điều như anh muốn.
Không thể chối cãi được, nhiều người đã ngần ngại khi gặp công tước.
Nếu coi nói sẽ đi chơi với anh, anh chắc là cô sẽ bị hầu tước mắng và phàn nàn về sự ô uế của anh.
Chẳng bảo lâu sau, cô gái bị mê hoặc bởi vẻ bề ngoài đẹp của anh sẽ thay đổi duy nghĩ quay sang chế giễu và chỉ trích anh .
Chuyện đó đã xảy ra rất nhiều lần , và anh biết rõ được điều gì đã xảy ra.
Vì thế lần này , chủ những lời ngọt ngào thoii là chưa đủ.
Ma thật hiện ra trong mắt của anh. Đó là một phép thoii miên đơn giản sẽ khiến coi phải nghe lời anh.
Trong quá khứ, tâm trí của con người sẽ cảm thấy bất thường và thay đổi đột ngột , vì vậy ngay lập tức anh có thể đoán được đã thoii miên thành công hay chưa … nhưng lần này , anh không thể là được .
Điều này không có nghĩa là nó không có tác dụng.
“ Tôi muốn nói chuyện thêm với cô, Ria Valrose .”
Nocton nhướn đôi mắt nhẹ nhàng.
Điều đó không khó.
Cha anh là người khôn khéo và anh hiểu rõ mình giống ông ấy đến mức nào.
“Tôi muốn cô đến định thự của tôi sau bức tiệc , Valrose.”
Ngay khi Valrose gật đầu với mái tóc đỏ của mình, Nocton tin rằng mình đặc thôi miên thành công.
***
Bị thu hút bởi lời mời của Nocton, tôi bắt đầu đi vào và ra khỏi biện thự của công tước , trước sự ngăn cản của cha mẹ tôi
.
Chỉ ba tháng sau , tôi đã từ bỏ vai nữ anh hùng.
Thề với chúa , tôi chưa từng thấy một người nào rẻ tiền như tôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT